Thê Hiền Phu Quý

Thê Hiền Phu Quý

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326295

Bình chọn: 9.5.00/10/629 lượt.

nhân đang nắm lấy tóc mình, khóc dữ dội, nhưng vẫn không nói gì. Nam nhân Lý gia cũng không tha cho nàng, tát xuống một

cái, trong miệng hùng hùng hổ hổ, “Ta nói, không biết sao ngươi lại chạy về hướng nhà này, thì ra là quyến rũ nam nhân phải không! Lão tử còn

chưa có chết, ngươi liền muốn trèo tường, tiện phụ, hôm nay ta đánh chết ngươi.”

Chử Vân Sơn đứng thẳng tắp, lạnh lùng nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, Sơn Tảo nghe thấy không nhịn được tức giận, “Ngươi nói bậy gì đó! miệng

sạch sẽ một chút!”

Nam nhân Lý gia nhảy lên, “Ta còn chưa nói, ngươi nghĩ thế nào…” hắn đang

nói, nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Chử Vân Sơn lại có chút co rúm, thanh âm cũng yếu xuống, Chử Vân Sơn cao lớn đứng vững như ngọn núi,

người chìm ngập trong cờ bạc cùng hình tượng bỉ ổi của hắn cơ bản không

phải là đối thủ của Chử Vân Sơn.

Trong lòng nhanh chóng cân nhắc xong, nam nhân Lý gia quả quyết quay đầu lại, tiếp tục đánh mắng Vương thị, cũng không nhắc lại trèo tường hay trộm

người gì đó trong lời nói.

Chử Vân Sơn nhìn lướt qua hướng Lý gia, hai đứa bé Đại Lang và Nhị Lang

cũng không có ra ngoài, Sơn Tảo tức giận muốn nói cái gì nữa, nhưng Chử

Vân Sơn đã cản lại.

ồn ào lớn như vậy, đã có người đi mời thôn trưởng Ngưu lão đi tới, Ngưu

lão vừa nghe vội buông công việc trên tay, chạy chậm tới đây, “Ở…dừng

tay…”

Do tuổi tác, Ngưu lão thở hỗn hển một lúc lâu, thanh âm của ông lại quá

nhỏ, nói liên tục hai lần cũng không thể khiến nam nhân Lý gia dừng tay.

“Dừng tay!”

Đi theo Ngưu lão chạy tới, Ngưu Vĩnh quát lớn lên, tay nam nhân Lý gia run lên, thừa lúc hắn buông tay, Vương thị liền lăn một vòng trốn sang một

bên, Sơn Tảo muốn tới đỡ, bị Chử Vân Sơn ngăn cản, Sơn Tảo nghi hoặc

nhìn cánh tay của Chử Vân Sơn ngăn cản trước mình, do dự một chút, vẫn

nghe theo ý tứ của Chử Vân Sơn, đứng ở trong sân không đi ra ngoài.

Ngưu lão nhìn nam nhân Lý gia một chút, lại nhìn Vương thị bẩn thỉu đang gào khóc, hỏi, “Sao…chuyện gì xảy ra?”

Nam nhân Lý gia hừ một tiếng, “ta giáo huấn phụ nhân đã có chồng, lão già đứng sang một bên.”

Họng Ngưu lão chẹn lại, vẫn nén giận khuyên nhủ, “Đều là phu thê, cần gì như vậy, có hiểu lầm gì, giải thích là tốt rồi, đừng đánh, ngươi nhìn một

chút đi thật sự khó coi, nhanh về nhà đi thôi.”

Nam nhân Lý gia hung hăng nhổ một ngụm, hừ nhẹ một tiếng coi như cho Ngưu

lão – người gọi là thôn trưởng này một chút thể diện, hắn đi tới kéo

Vương thị lên, “Đi!”

Cũng không biết là Vương thị không cẩn thận hay là nam nhân Lý gia dùng quá

sức, Vương thị lảo đảo té xuống. Thế nhưng khi té lại lăn trên người Mã

đại ca đang đứng bên cạnh không kịp né tránh, nam nhân Lý gia cũng không nhịn nữa, lôi kéo Vương thị ra, chỉ vào lỗ mũi Mã đại ca liền mắng lớn.

“Ngươi dám sàm sỡ nữ nhân của ta?”

Không chỉ Mã đại ca trợn mắt há mồm, mà tất cả mọi người đều bị một màn đột nhiên phát tác này dọa cho kinh sợ.

Nam nhân Lý gia rốt cuộc muốn làm gì? Nếu chửi bới danh tiết của nương tử

nhà mình như vậy, hắn thật sự muốn bức tử Vương thị sao? Sơn Tảo nhìn

Vương thị cúi đầu thấp im lặng không lên tiếng, cảm giác cảnh tượng này

có chút quỷ dị không biết nói sao cho phải.

Mã đại tẩu là cái miệng loa, thích nghe mọi thị phi được mọi người bàn

tán, tính tình lại cay cú, Mã đại ca lại hoàn toàn khác biệt, là một

người rất đàng hoàng có chút đần độn, bình thường ở nhà đều bị Mã đại

tẩu ăn sạch sành sanh, gặp phải tình huống như thế này làm sao biết nên

phản ứng ra sao, cả người cũng ngu ra.

Mã đại tẩu lại không dễ dàng như vậy, nàng ta chống nạnh, kéo Mã đại ca về phía sau, “Bà đây thả cái rắm cho ngươi! Tướng công của ta đang đứng

tốt, là ngươi đem cái người phụ nữ đã có chồng đẩy tới đây, ngươi không

muốn thể diện nhưng chúng ta muốn! Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, câu

dẫn phu quân nhà ta, còn ngươi là đồ oắt con vô dụng! Không có bản lãnh

dạy nương tử của mình, còn chạy đến làm lãng phí nước miếng của chúng

ta, phi! Cái thứ không biết xấu hổ...”

Nước bọt Mã đại tẩu văng khắp nơi, phun đầy mặt nam nhân Lý gia. Mặt Vương

thị lúc đỏ lúc trắng, tay gắt gao níu chặt y phục, cả người run rẩy....

Nam nhân Lý gia mới không sợ Mã đại tẩu, một con oắt con vô dụng đã hoàn

toàn động đến thần kinh của hắn, hàm răng nghiếng chặt vang dội, hung

hăng nói, “Ngươi nói ta cái gì?”

Mã đại tẩu nhìn dáng vẻ dữ tợn của hắn có chút khiếp sợ, khí thế cũng tan

đi không ít, ánh mắt nam nhân Lý gia chợt lóe lên, vén tay áo chuẩn bị

động thủ, Mã đại ca cũng không nhịn được nữa, lắp bắp nói, “Ngươi muốn

làm gì?”

Nam nhân Lý gia thu tay về, ánh mắt sáng lên, nhưng giọng điệu không yếu

chút nào, “Ngươi nói xem ta muốn làm gì? Trong sạch của nương tử ta,

ngươi đụng phải nàng, ta muốn dẫn nàng đi xem đại phu, ngươi có phải là

nên đền chút tiền thuốc thang hay không?”

Lúc này mọi người mới chợt hiểu, vòng vòng vèo vèo hóa ra là lừa tiền a,

nhất thời ánh mắt mọi người đều trở nên có chút khinh bỉ.

Vương thị giống như không thể chịu đựng được những ánh mắt như vậy nữa rồi,

nhìn nam nhân Lý gia khẩn cầu, “Thôi..” nà


Polaroid