The Soda Pop
Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326443

Bình chọn: 10.00/10/644 lượt.

thang máy từ từ khép lại, cắt đứt tầm nhìn của Lâm Thiển. Còn Lệ Trí Thành cũng đi vào văn phòng.

Thang máy chạy thẳng xuống dưới. Xung quanh là đồng nghiệp thân thiết nhưng

mọi người đều im lặng. Lâm Thiển nghĩ đến câu Lệ Trí Thành từng nói với

cô: “Thứ như vậy, tôi sẽ viết ba tờ, đây là tờ thứ hai…”, “Sau này xảy

ra bất cứ chuyện gì, em cũng đừng sợ hãi…”

Không biết tình cảnh hiện tại có nằm trong dự liệu của anh hay không?

Lâm Thiển không thể xác định, bởi đây không phải chuyện nhỏ. Tân Bảo Thụy

toàn lực phản kích, và cả tin đồn Minh Đức lung lay. Lệ Trí Thành từng

khẳng định, Minh Đức sẽ không trở mặt, nhưng tình hình bây giờ rất có

khả năng vượt qua tầm kiểm soát của anh.

Đúng lúc này, di động

của Tiết Minh Đào đổ chuông. Anh ta nghe máy, nói nhanh hai câu rồi tắt

điện thoại, ngẩng đầu nhìn mọi người: “Bốn giờ chiều nay, nhãn hiệu “Sa

Ưng” đã chính thức tung hô sản phẩm đầu tiên ra thị trường.” Ánh mắt anh ta trở nên đanh thép: “Tôi đã cử người “cướp” được hai cái.”

Mọi người đều sáng mắt. Tiết Minh Đào nói tiếp: “Đưa một cái đến chỗ Lệ

tổng. Cái còn lại mang về văn phòng, lập tức nghiên cứu.”

“Vâng.” Mọi người đồng thanh trả lời.

Tám giờ tối. Lâm Thiển và Tiết Minh Đào ngồi trong phòng họp của công ty

Vinda. Trên bàn tròn xuất hiện một chiếc ba lô màu đen mới tinh. Logo

của chiếc ba lô rất bắt mắt, là hình ảnh con chim ưng đang dang cánh, có phong cách cao cấp như những nhãn hiệu dã ngoại nổi tiếng thế giới như

Arc Teryx, Black Yak, Salewa…

Sau khi người của bộ phận kỹ thuật

nghiên cứu kỹ lưỡng phân tích tính năng và dữ liệu liên quan đến chiếc

ba lô, phòng hội nghị nhất thời im lặng như tờ.

Phương diện vật

liệu tạm thời không bàn tới, vật liệu này rất giống Aito, nhưng có phải

là của Minh Đức hay không, cần thí nghiệm phân tích thành phần mới có

thể kết luận. Nhưng các mặt khác cũng đủ làm mọi người câm nín.

Lâm Thiển luôn cho rằng, Aito là một sản phẩm hoàn hảo. Nó không phải là

sản phẩm đắt nhất trên thị trường, cũng không phải sản phẩm đáp ứng nhu

cầu của người tiêu dùng nhất, nhưng nó đầy tính sáng tạo, gởi gắm lý

tưởng của người tạo ra, có thể chinh phục lòng người nhất.

Nó hàm chứa tâm huyết và trí tuệ của Lệ Trí Thành, bản thân cô và tất cả nhân

viên Ái Đạt, hàm chứa ý chí của một doanh nghiệp gặp nhiều trắc trở

nhưng vẫn kiên trì không bỏ cuộc trước khó khăn. Thậm chí Lâm Thiển từng có ý nghĩ, cho dù Tân Bảo Thụy tiến hành cuộc phản kích, Ninh Duy Khải

có thể đầu tư rất nhiều tiền, đến mức như Lệ Trí Thành từng nói, dù bị

lỗ cũng phải tiêu diệt Aito, nhưng cô có thể khẳng định một điều, dù bọn họ mô phỏng cơ não, cũng không thể xuất sắc hơn Aito. Aito hoàn toàn có khả năng cạnh tranh trực tiếp với bọn họ.

Tại sao ư? Bởi vì biết bao con người của Ái Đạt quên ăn quên ngủ để làm ra Aito hoàn hảo đến

từng chi tiết, mới có thể đạt yêu cầu của Lệ Trí Thành, mới tạo ra kỳ

tích trên thị trường trong thời gian qua. Vì vậy Lâm Thiển mới hết sức

tự tin, niềm tin về Aito của cô kiên định như sắt thép.

Vậy mà vào thời khắc này, khi nhìn thấy sản phẩm Sa Ưng, niềm tin đó sụp đổ trong giây lát.

Bởi vì Sa Ưng đúng là xuất sắc hơn Aito. Không tính đến thủ đoạn marketing, không tính đến danh tiếng công ty đứng sau, chỉ tính riêng phương diện

mức giá như nhau, các mặt của Sa Ưng đều vượt qua Aito.

Một nhân

viên kỹ thuật cao cấp thở dài: “Trong lương 750 gam, trong khi Aito 830

gam, dung lương 35 lít, Aito chỉ có 30 lít, khả năng chịu lực rất tốt,

tính năng chống thấm nước, nhanh khô tốt hơn… Ngoài ra, họ còn áp dụng

kỹ thuật khóa kéo YTT, kỹ thuật chống tổn hại NK…”

Lâm Thiển và

mọi người đều trầm mặc. Người trong ngành đều biết, đây là kỹ thuật do

một nhãn hiệu dã ngoại của châu Âu mới sáng chế, chưa từng xuất hiện tại các doanh nghiệp sản xuất sản phẩm dã ngoại trong nước. Không ngờ Tân

Bảo Thụy bí mật nhập khẩu kỹ thuật này, đồng thời áp dụng vào Sa Ưng.

Nhân viên kỹ thuật tiếp tục lên tiếng: “Về mặt mẫu mã…” Anh ta không nói hết câu những người có mặt đều biết Jason Wu là nhà thiết kế nổi tiếng của

Mỹ, ngay cả Lâm Thiển cũng là fans của ông ta. Tuy nói hình thức bên

ngoài mỗi người một ý nhưng trong con mắt của Lâm Thiển, sản phẩm túi

xách này vừa thời trang vừa có một vẻ đẹp độc đáo mà các nhà thiết kế

của Ái Đạt không thể bì kịp.

Buổi tối, Lâm Thiển không về nhà

mình mà tiếp tục ở lại ngôi biệt thự của Lệ Trí Thành. Bởi vì không rõ

lúc nào anh mới trở về nên mấy ngày này, cô muốn ở đây đợi anh.

Buổi đêm tĩnh mịch, Lâm Thiển ngồi dưới giàn gỗ, phóng tầm mắt ra xa. Trong lòng cô chỉ có một cảm giác, đó là sự khó chịu.

Bất kể đây có phải tính toán của Lệ Trí Thành hay không, bất kể tương lai

bọn họ có thể giành thắng lợi trong cuộc chiến này hay không, bây giờ

chỉ nghĩ đến Sa Ưng và Aito là cô cảm thấy khó chịu. Bởi vì trên đời

này, chuyện khiến con người bị đả kích nhất là bạn toàn tâm toàn lực làm một việc, tưởng rằng phần thắng nằm trong tay nhưng đến cuối cùng, bạn

mới phát hiện, bên ngoài còn có ngọn núi khác cao hơn, có người khác

giỏi