Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326514

Bình chọn: 10.00/10/651 lượt.

rồi, trong lòng cô càng lo

lắng bất an.

Điện thoại cũng nhanh chóng tràn ngập những cuộc gọi đến và tin nhắn, Lâm Thiển mở ra xem, đều là của cấp dưới và người quen ở các chi nhánh địa phương hỏi thăm tình hình. Điều bọn họ muốn biết là Minh Đức trở mặt thật hay không?

Nhận điện thoại của mọi người,

Lâm Thiển tỏ ra tương đối bình tĩnh. Cô vỗ về vài câu, cho biết tập đoàn nhất định có đối sách, bảo bọn họ cứ yên tâm kinh doanh, không cần sợ

Tân Bảo Thụy.

Nhưng nói không sợ là giả dối, Tân Bảo Thụy là

doanh nghiệp đầu ngành, tài chính hùng hậu. Bây giờ họ tỏ rõ thái độ

cạnh tranh chính diện, ai mà không sợ cơ chứ? Những người gọi điện thoại tới đều có tâm trạng căng thẳng lo âu.

Cuối cùng, Lâm Thiển quyết định không nghe điện thoại. Cô chuyển sang chế độ rung rồi bỏ vào túi xách.

Xe taxi nhanh chóng đến trụ sở công ty Ái Đạt. Ngoài cổng vẫn là cảnh

tượng yên bình, Cao Lãng và mấy nhân viên bảo vệ ngồi trong phòng trực.

Nhìn thấy cô, anh ta nháy mắt và cười cười. Trong lòng Lâm Thiển như có

tảng đá đè nặng, nhưng cô vẫn mỉm cười với bọn họ rồi đi nhanh vào bên

trong.

Lên đến tầng trên cùng, Lâm Thiển phát hiện phòng tiếp

khách bên tay phải đầy ắp người, trong đó có cả Tiết Minh Đào và mấy

giám đốc bộ phận của công ty Vinda.

Cô trợ lý hành chính ở quầy

tiếp tân đưa Lâm Thiển tới phòng tiếp khách: “Giám đốc Lâm, chị ngồi đây đợi một lát Lệ tổng và các lãnh đạo cấp cao đang tiến hành cuộc họp qua điện thoại với chủ tịch.”

Lâm Thiển gật đầu. Cô không đủ quyền

hạn tham dự cuộc họp cấp cao đó. Tuy rất muốn gặp Lệ Trí Thành nhưng

những lúc như bây giờ, cô tuyệt đối không gây phiền phức cho anh.

Điện thoại vẫn không ngừng rung, Lâm Thiển liền tắt nguồn, dù sao những nhân vật quan trọng nhất cũng đều xuất hiện ở nơi này nên cô chẳng cần liên

lạc với ai. Sắc mặt mọi người hết sức nghiêm túc. Bọn họ hoặc là hút

thuốc, hoặc là trầm ngâm, có người vừa uống nước vừa mắng Tân Bảo Thụy

ăn cắp ý tưởng của Ái Đạt, cạnh tranh không lành mạnh.

Cho tới

bây giờ, tạm thời không một ai có câu trả lời xác đáng về vấn đề mọi

người quan tâm nhất, liệu Minh Đức có thật sự hủy hợp đồng, trở thành

“thanh kiếm sắc” trong tay Tân Bảo Thụy quay lại tấn công Ái Đạt?

Không khí trong phòng tiếp khách vừa ngột ngạt vừa đè nén. Lâm Thiển cũng

không nhiều lời, yên lặng ngồi ở một góc sofa. Nghĩ đến Lệ Trí Thành,

trong lòng cô vô cùng hỗn loạn.

Ai ngờ đợi cả buổi chiều, phòng

hội nghị phía đối diện vẫn khép chặt cửa từ đầu đến cuối. Mãi tới tầm

chạng vạng tối, Tưởng Viên mới từ phòng hội nghị đi ra ngoài.

Lâm Thiển và mọi người đều đứng dậy. Không thể không thừa nhận, Tưởng Viên

quả nhiên là người của Lệ Trí Thành. Ở hoàn cảnh này, anh ta vẫn nở nụ

cười ôn hòa như thường lệ: “Lệ tổng bảo mọi người cứ ra về trước. Các

lãnh đạo và chủ tịch vẫn đang thảo luận phương án giải quyết. Tất cả đợi sáng mai đi làm rồi thông báo sau.”

Lệ Trí Thành rất có uy danh

trong công ty, bây giờ Tưởng Viên nói vậy, đám đông lần lượt đứng dậy ra về. Nhưng cũng có người do quá sốt ruột, đi đến bên Tưởng Viên hỏi:

“Rốt cuộc các lãnh đạo định giải quyết vụ này thế nào?”

Anh ta

vừa dứt lời, Lâm Thiển và những người khác đổ dồn ánh mắt về bên này.

Tưởng Viên vẫn giữ nụ cười trên môi: “Lệ tổng nói, binh đến tướng đỡ,

nước dâng đất chặn.”

Mọi người đều im lặng gật đầu rồi rời đi.

Lâm Thiển có thể tưởng tượng ra bộ dạng của Lệ Trí Thành khi phát biểu

câu này. Thần sắc anh lạnh nhạt, ánh mắt sắc bén bức người, nhưng câu

nói lại có tác dụng làm yên lòng người. Chợt nghĩ đến sự dịu dàng yêu

thương của anh đối với cô trong mấy ngày qua, trái tim cô bất giác xốn

xang.

Lâm Thiển cố ý ở lại sau cùng, quả nhiên thấy Tưởng Viên

vẫn đứng yên tại chỗ. Khi cô đi đến bên cạnh anh, anh ta mới nói nhỏ:

“Giám đốc Lâm, Lệ tổng bảo tôi chuyển lời với cô, Lệ tổng và Cố tổng

phải đi Thâm Quyến một chuyến để nói chuyện với Uông tổng, khoảng hai ba ngày sau sẽ quay về.”

Lâm Thiển: “Cảm ơn anh.” Tuy rất thắc mắc về vụ Minh Đức, nhưng bây giờ không phải lúc dò hỏi.

Tưởng Viên nói xong liền quay về phòng hội nghị, Lâm Thiển đi chầm chậm ra

thang máy. Bởi vì khá đông người nên thang máy đã xuống một chuyến, số

còn lại chính là Tiết Minh Đào và mấy người của công ty Vinda. Lâm Thiển liền cùng họ đứng đợi.

Khi thang máy đến nơi, Lâm Thiển là người đi vào sau cùng. Đột nhiên phía sau vang lên tiếng mở cửa, cô vô thức

quay đầu, liền nhìn thấy cửa phòng hội nghị mở toang, Lệ Trí Thành đi ra ngoài đầu tiên, theo sau anh là Cố Diên Chi, Lưu Đồng, Tưởng Viên… Ai

nấy sắc mặt nghiêm túc, bước đi rất nhanh.

Lúc này, mấy vị lãnh

đạo cấp cao đã tản mát về văn phòng của mình, Lệ Trí Thành và Cố Diên

Chi cũng đi tới phòng làm việc của CEO. Như cảm nhận được điều gì đó,

vừa đến cửa, anh đột nhiên quay đầu về phía thang máy.

Ánh mắt

của Lâm Thiển và Lệ Trí Thành giao nhau. Bởi vì khoảng cách khá xa nên

cô không nhìn rõ vẻ mặt của anh. Tuy nhiên, chỉ như vậy cũng khiến cô

thấy an tâm. Đồng thời, trong lòng cô dội lên cảm giác xót xa và lo

lắng.

Cửa


XtGem Forum catalog