
hơi co rút, nổi lên một chút cay đắng. Hắn vạn kiếp bất phục lại vì
một cô gái chưa từng yêu hắn?! Sao hắn có thể cam chịu như vậy?! Sao có
thể?!
Bạch Nham đưa chưởng quầy Ly quay người lại đi vào bữa tiếc mừng thọ
Trung thư lệnh Mạc Tùng một tháng sau, hắn bắt đầu chậm rãi kể lại ngọn
nguồn của bi kịch này:“ Đại thọ Trung thư lệnh, không ít đại thần trong
triều được mời, bao gồm Thừa tướng Lã Thế Thừa. Ngày hôm đó Lã tướng
không chỉ đích thân đến, còn đưa theo con trai độc nhất của mình là Lã
Tư Tài đến chúc thọ Mạc Tùng. Thì ra Lã Tư Tài này sớm nghe Mạc Trúc
Tuyết tài hoa dung mạo hơn người, lần này đến là để gặp tận mắt một
lần.”
Theo hướng Bạch Nham chỉ, chưởng quầy Ly thấy công tử tên Lã Tư Tài kia, diện mạo bình thường, ngoại trừ thân phận tài trí hơn người, thật sự
không thấy có gì nổi bật.
“Lã Tư Tài chẳng lẽ là người trong lòng Mạc Trúc Tuyết sao?”
“Đương nhiên không phải,” Bạch Nham lắc đầu, chỉ vào một người khác
trong bữa tiệc ,“Người trong lòng Tuyết Nhi tên Thẩm Ngạn, là một Thông
sự của Trung thư tỉnh, cũng là người dưới quyền Mạc Tùng. Chẳng qua Thẩm Ngạn này tuy có tài văn chương cũng có tài danh, nhưng không hiểu đạo
lí đối nhân xử thế, cho nên không được Mạc Tùng yêu thích.”
Tuyết Nhi…… Hừ.
Chưởng quầy Ly nhìn Thẩm Ngạn, bộ dạng thanh tú hơn Lã Tư Tài, nhìn mặt
mày, thần thái hào hoa phong nhã, có ba phần phong độ của người trí thức bảy phần phong độ của người quân tử, cùng Mạc Trúc Tuyết cũng coi như
xứng đôi.
“Để ta đoán,” Chưởng quầy Ly nhìn mấy chục người uống rượu hàn huyên
trong sân thấy không thú vị, vì thế nói, “Thẩm Ngạn này có chút tài học, thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa tinh thông mọi thứ. Mạc Trúc Tuyết nhìn
trúng con mọt sách Thẩm Ngạn có tài hoa kia, nhưng Lã Tư Tài – Lã đại
công tử trong thọ yến này lại để ý Mạc Trúc Tuyết, vì thế dựa vào cha
hắn là Thừa tướng đại nhân tới Mạc phủ cầu hôn. Mạc Tùng tất nhiên vui
mừng, cũng không hiểu được tâm tư của con gái nên thành ra chặt đứt hạnh phúc của chính con gái mình, có phải thế không?”
Bạch Nham nặng nề gật đầu một cái,“Đoán không sai.”
Không sai? Không sai! Đoán không sai?!!
Chưởng quầy Ly lửa giận công tâm, suýt chút nữa là có thể phun ra một ngụm máu tươi!
Lã Tư Tài, Mạc Trúc Tuyết, Thẩm Ngạn, ba người này yêu đến hận đi liên
quan quái gì đến Bạch Nham?! Liên quan gì đến hắn?! Dựa vào cái gì mà
hắn phải chôn vùi ngàn năm đạo hạnh của mình vì hạnh phúc của Mạc Trúc
Tuyết, ngay cả hồn phách cũng phải chôn cùng?!
“Huynh bị ngốc à? Ngu à? Hay là heo đầu thai?! Tình yêu giữa ba bọn họ
có liên quan gì đến huynh? Có liên quan gì hả!” Chưởng quầy Ly không
nhịn được chỉ thẳng vào mặt Bạch Nham mà mắng.
“Cũng phải, có liên quan gì đến ta đâu.” Bạch Nham đưa tay nắm chặt ngón tay chưởng quầy Ly đang chỉ vào hắn, mỉm cười,“Sao nàng còn nóng nảy,
còn hận hơn cả ta vậy?”
“Ta……” Chưởng quầy Ly nghẹn họng không nói nên lời.
“Chuyện ba người bọn họ, thật sự là không liên quan đến ta, ta cũng biết mình không nên bị cuốn vào trong đó,” Bạch Nham tiếp tục kể nốt chuyện
xưa,“Tối hôm thọ yến, Mạc Tùng và Lã Thế Thừa uống mấy chén, hàn huyên
không bao lâu đã quyết định hôn nhân giữa hai nhà. Đợi đến khi Tuyết Nhi biết, Mạc Tùng đã đang chuẩn bị hôn sự cho nàng rồi. Lúc ấy Tuyết Nhi
nói cho cha mẹ mình đã có ý trung nhân, hỏi ra mới biết là con mọt sách
Thẩm Ngạn kia. Thẩm Ngạn vốn không được Mạc Tùng yêu thích, gia thế bối
cảnh cũng tầm thường, sao có thể vì Thẩm Ngạn mà hủy hôn lễ với nhà Thừa tướng đại nhân. Mạc Tùng đương nhiên là khuyên Tuyết Nhi vứt bỏ Thẩm
Ngạn, ngoan ngoãn gả cho Lã Tư Tài. Nào biết đâu rằng trong lòng Tuyết
Nhi nhất quyết không chịu, cuối cùng còn náo loạn cả phủ. Ta tuy là
đường thân của Mạc gia, nhưng cũng chỉ là khách, việc này không nên
nhúng tay. Nhưng lúc ấy chính mắt thấy Tuyết Nhi buồn bã không vui, hàng đêm đều khóc, trong lòng cũng không đành lòng. Có một ngày, Tuyết Nhi
đến xin ta, đưa nàng ra phủ khỏi, tác thành cho nàng và Thẩm Ngạn.”
“Cho nên huynh giúp Mạc Trúc Tuyết và Thẩm Ngạn bỏ trốn ?”
Bạch Nham lắc đầu:“Nào có dễ dàng như vậy. Thẩm Ngạn cũng có quan hàm,
nếu bỏ trốn chẳng phải là chạy trốn không làm tròn trách nhiệm sao, đó
là tội danh mất đầu. May mà sau đại thọ Mạc Tùng không lâu Hoàng đế băng hà, vì quốc tang nên hôn sự của hai nhà Lã – Mạc vẫn chưa công bố với
bên ngoài, hôn sự cũng kéo dài thời hạn. Ta không đành lòng Tuyết Nhi
đau khổ cầu xin, nên đã đồng ý với nàng ấy là sẽ nghĩ cách. Ta một mình
đi gặp Thẩm Ngạn, thử hắn một phen, biết hắn đối với Tuyết Nhi cũng là
tình chân ý thiết, liền nghĩ cách giúp bọn họ.”
“Huynh quả thật còn vì người ta mà làm giá y nhỉ!” Chưởng quầy Ly căm
giận một câu, cũng là thay Bạch Nham bày tỏ oan ức. Hắn đau lòng Mạc
Trúc Tuyết sao lại không đau lòng cho chính mình?
Bạch Nham cười khổ hai tiếng, ánh mắt dần dần ảm đạm. Chưởng quầy Ly
đứng bên nhìn, trong lòng lại chua sót, dường như có thể hiểu được cảm
giác trong lòng hắn lúc ấy. Năm trăm năm trước, cảm xúc của Mạc Trúc
Tuyết ảnh hưởng đến cảm xú