Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tiểu Thư Hắc Báo

Tiểu Thư Hắc Báo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322430

Bình chọn: 7.5.00/10/243 lượt.

con làm có gì không tốt? Làm sao con nhất định phải tự mình tìm việc?”. Hạ Vũ Thần nhíu mày.

Ân Ninh ngơ ngác nhìn chằm chằm sàn nhà thật lâu. Đột nhiên cô nói nhẹ. “Cha, mẹ, con cảm thấy hơi mệt, con về phòng ngủ trước”.

Hạ Vũ Thần kinh ngạc. Bà và chồng liếc nhìn nhau một cái, nhìn chằm chằm bóng lưng của con gái đang lên tầng, bà lẩm bẩm. “Tôi chưa bao giờ thấy bộ dạng này của Ân Ninh...........”.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”. Chu Thanh Bái cũng ngây người.

“Không được rồi, tôi thấy từ sau chuyện kia con bé vẫn chịu kích thích lớn, không có cách nào bình phục được”. Hạ Vũ Thần suy đoán nói.

“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”. Chu Thanh Bái hỏi.

“Cái này còn không phải do ông à? Tự nhiên ông lại đồng ý cho Ân Ninh đến Mĩ, sau khi trở về nó thay đổi hoàn toàn thành người tự bế”. Hạ Vũ Thần mắng chồng mình.

Chu Thanh Bái vô tội nói. “Chuyện này.... sao lại trách tôi? Chính bà cũng đồng ý cho con bé đi mà”.

“Thôi, việc quan trong nhất bây giờ là làm sao cho Ân Ninh quên được việc trước kia ── bây giờ tôi sẽ không so đo với ông”. Hạ Vũ Thần cau mày, bắt đầu suy tư.

Chu Thanh Bái nhìn vợ, không nghĩ được gì.

“Xem ra, tâm bệnh thì cần có tâm dược chữa rồi”.Truyện được đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn

“Ý của bà là gì?”.

Hạ Vũ Thần thần bì nhìn chồng một cái......... Trong lòng bà đã có cách. Ba năm sau.

“Đúng là chỗ này rồi”.

Cửa hàng vật nuôi đáng yêu. DiễnđànLêQuýĐôn

Thương Nghênh Hi nhìn chằm chằm vào biển hiệu màu hồng, hưng phấn lôi kéo ống tay áo của người đàn ông đứng bên cạnh.

“Tại sao em nhất định phải chọn cái cửa hàng này?”. Hắc Diệu Tư ảo não nhìn chằm chằm vào vợ yêu, liếc nhìn đồng hồ đeo tay theo bản năng.

“Bởi vì ở đây có ‘động vật nhỏ đáng yêu’ mà!”. Thương Nghênh Hi nháy mắt với chồng, nói một cách thần bí.

Trên gương mặt tuấn tú của Hắc Diệu Tư toát ra ba đường vạch đen..... Vợ yêu của anh biết rõ công ty anh có một hội nghị rất quan trọng nhưng mà cô lại dắt anh đến đây chỉ vì cô muốn nhìn động vật nhỏ đáng yêu?!

“Anh không có hứng thú với động vật nhỏ đáng yêu”. Hắc Diệu Tư lên tiếng.

“Anh là người không thú vị gì cả!”. Thương Nghênh Hi quát ông chồng đẹp trai lãnh khốc của mình. “Cũng chỉ có anh là người kì quái, tất cả mọi người đều thích những động vật đáng yêu, tại sao anh lại cứ muốn nói đùa nhỉ?”.

Hắc Diệu Tư trợn mắt, im lặng hỏi ông trời.DiễnđànLêQuýĐôn

Có lẽ trên đời này chỉ có vợ yêu của anh mới nói anh “nói đùa”! Trên thương trường, từ kẻ địch đến bạn, đều nói anh với một từ “lãnh huyết”!

Mặc dù Hắc Diệu Tư 200% không tự nguyện nhưng vẫn bị Thương Nghênh Hi bắt vào trong cửa hàng vật nuôi.

“Anh phải nói trước, chỉ mười phút thôi nhé, mười phút sau nhất định anh phải về công ty họp ──”.

Hắc Diệu Tư còn chưa nói xong thì đột nhiên có một cảm giác “tê dại” dọc theo ống quần lên trên, cảm giác lành lạnh rồi quấn lên cổ tay của anh. Anh trợn to hai mắt, cứng người đứng tại chỗ, gương mặt tuấn tú vặn vẹo....

“Oa, thật đáng yêu, là rắn xanh đó!”. Thương Nghênh Hi thấy một con rắn toàn thân có màu xanh lá cây thì vui vẻ.

Đáng yêu?! Hắc Diệu Tư suýt chút nữa thì trở mặt với vợ ngay tại chỗ.

Trời sinh anh ghét nhất chính là cái con “Rắn” này.

“A Tư, hình như nó rất thích anh thì phải?”. Thương Nghênh Hi không sợ chết mà nhạo báng chồng yêu của cô cho dù gương mặt tuấn tú của Hắc Diệu Tư đã hoàn toàn biến hình.

“Có phải tiểu Ái rất đáng yêu không? Khách hàng đến đây đều rất yêu thích nó!”. Ân Ninh đi ra từ nhà tắm vật nuôi của cửa hàng, cười vui vẻ với nữ khách hàng xinh đẹp.

“Nó tên là tiểu Ái à?”. Thương Nghênh Hi quay đầu lại thấy một nhân viên trong cửa hàng với mái tóc đuôi sam, nụ cười còn đáng yêu hơn cả động vật.

Từ lâu cô đã nghe mọi người đồn trong cửa hàng này có một con vật rất đáng yêu là một con rắn xanh. Đây cũng là nguyên nhân mà cô muốn kéo chồng đến cửa hàng vật nuôi này.

“Đúng vậy ──”.

Ân Ninh thấy người đàn ông đứng bên cạnh cô gái thì ngây người.DiễnđànLêQuýĐôn

Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc, vẻ mặt người đàn ông cứng ngắc, vặn vẹo nhưng lại làm cho cô mê đắm.......... “A Tư, anh nhìn xem, tiểu Ái đang chào hỏi anh đấy!”. Thương Nghênh Hi cười nói với chồng.

Tiểu Ái đang cuốn trên cánh tay của Hắc Diệu Tư, cuốn vào đầu và thè lưỡi rắn.

Hắc Diệu Đường đanh mặt lại, cảm giác tê dại từ chân lên đỉnh đầu........ Ai cũng có thể thấy người đàn ông này đã đổi sắc mặt!

Ân Ninh vội vàng chạy đến bên cạnh khách.

“Xin lỗi, tiểu Ái luôn nhiệt tình với những khách mới đến”. Cô cười giải thích, quấn tiểu Ái lên cánh tay của mình.

Cô lén nhìn người đàn ông còn chưa hết sợ, cô xác định... Đó không phải là “anh” mà cô biết.

“Đi”. Sau đó Hắc Diệu Tư không nói hai lời, kéo vợ xoay người bỏ đi

“A, anh định đi đâu vậy?”.

“Về nhà!”. Hắc Diệu Tư xanh mặt rống lên, không còn tâm tình đi họp nữa.

“Nhưng mà”. Thương Nghênh Hi bị kéo ra ngoài không thể làm gì hơn là nói với Ân Ninh. “Bái bai, lần sau chúng tôi sẽ trở lại”.

“Tinh tang”.

Cửa tiệm được đóng lại, chuông gió treo trên cửa vang lên tiếng kêu thanh thúy.

Có khả nă