The Soda Pop
Tình Muộn 2

Tình Muộn 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329034

Bình chọn: 8.5.00/10/903 lượt.

ây, chú say rồi, mau về nhà đi.”

Cố Trì Tây vẫn cười, "San San, chỉ khi tôi say, tôi mới có dũng khí tới gặp em.”

Tùng San thấy người này đứng ở chỗ thật dễ bị phát hiện, dù cho bây giờ không có người đi ngang qua, nhưng khó mà chắc rằng trên lầu có bao nhiêu đôi mắt nhìn thấy. Cô đành bất đắc dĩ kéo tay hắn, "Chú đi theo tôi.”

Đây là lần đầu tiên Tùng San chủ động nắm tay Cố Trì Tây, hắn cảm thấy rất vui, hắn rất ngoan ngoãn nghe lời cô đi chỗ khác. Nhưng Tùng San cũng không biết nên kéo hắn đi đâu, dưới tình thế cấp bách, cô đánh kéo hắn tới chỗ góc khuất cạnh quán cà phê nơi “tình nhân ước hẹn”.

Tùng San buông tay hắn ra, cô hỏi: "Chú tự lái xe tới đây sao?"

Cố Trì Tây gật đầu, "Ừ, tôi tự lái xe tới.”

Tùng San thấy hành động của hắn có chút kì lạ, điều này khiến cô hoang mang, "Chú uống nhiều như vậy mà còn tự lái xe, chú không muốn sống nữa à?"

Hắn nở nụ cười, ánh mắt nóng bỏng, "San San, em lo lắng cho tôi sao?"

Tùng San thở dài, "Bây giờ tôi sẽ gọi điện cho Trương Tân, để anh ta tới đây đón chú về.”

Cố Trì Tây lại lặp lại: "Được, em gọi điện cho Trương Tân, để hắn tới đón tôi về.”

Tùng San dở khóc dở cười, cô hơi nghiêng người, cầm di động ra chỗ bờ hồ gọi cho Trương Tân. Bốn phía tối đen như mực, chỉ có nước trong hồ phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt, ánh sáng này phản xạ lên gương mặt cô khiến khuôn mặt trắng nõn trơn mịn của cô như có một tầng sáng.

Cố Trì Tây cứ đứng nhìn cô như vậy, hắn như mê say.

Tùng San tắt điện thoại, cô xoay đầu lại nói: "Trương Tân nói hai mươi phút nữa sẽ tới đón chú.”

Cố Trì Tây vẫn gật đầu, "Được, Trương Tân hai mươi phút nữa sẽ tới đón tôi.”

Tùng San nhíu mày, "Cố Trì Tây, chẳng lẽ khi chú uống say sẽ thích lặp lại lời của người khác sao?"

Cố Trì Tây cười lắc đầu, "Không phải, San San, tôi chỉ lặp lại lời em nói, bởi vì tất cả mọi chuyện tôi đều nghe theo em.”

Tùng San thở dài, cô thấy cơ thể rất khó chịu, nó giống như đang có một đợt sóng cảm xúc đánh thẳng vào lòng cô, khiến cô không thể chịu nổi. Cô âm thầm hít sâu một hơi rồi nói "Tốt lắm, bây giờ chú nghe tôi nói đây, chú ở đây chờ một lát, Trương Tân sẽ tới đón chú. Tôi cần phải về ký túc xá, trễ chút nữa thì ký túc sẽ đóng cửa.”

Cô nói xong, tranh thủ lúc Cố Trì Tây còn chưa phản ứng kịp, liền nhanh chóng bước đi, nhưng vẫn bị bàn tay kia nhanh nhẹn kéo về. Vì hắn uống rượu, nên cái ôm đó rất nóng bỏng, nóng tới mức khiến cô muốn tan ra.

Hắn ôm cô thật chặt, dùng hết sức lực toàn thân, ôm cô thật chặt.

"San San, để tôi ôm em một lát, chỉ một lát thôi, một lát là được rồi.”

Mùi rượu trên người hắn xộc vào mũi cô, khiến đầu óc Tùng San trống rỗng. Nhiệt độ trên người hắn cách một tầng vải áo, thấm vào làn da của cô, tan vào trong máu của cô, khiến toàn thân cô nảy sinh biến hoá.

"Cố Trì Tây, hôm nay chú làm sao vậy?" Cô cắn môi, cố gắng duy trì chút lý trí còn sót lại.

"San San, tôi yêu em, tôi muốn mang lại tất cả mọi thứ cho em, nhưng ngay cả thứ đơn giản nhất là danh phận tôi cũng không thể cho em. Là tôi có lỗi với em, cuộc sống của em đang tốt đẹp như vậy, nhưng lại vì tôi mà rối loạn, lục bình trôi sông, tôi không thể giữ được em, phải để em trôi khỏi ven hồ của tôi.” Cố Trì Tây ôm cô, càng ôm càng chặt.

Tùng San có chút hỗn loạn, cô không thể hiểu hắn đang nói gì, hoặc có lẽ là cô không muốn hiểu.

"Cố Trì Tây, chú mau buông tôi ra đi, tôi không thể thở được.” Cô giùng giằng nói.

Cố Trì Tây nghe thấy cô nói vậy, cuối cùng hắn cũng buông lỏng vòng ôm, Tùng San há miệng thở hổn hển.

"Cố Trì Tây, tôi không cần chú phải cho tôi cái gì, chú quên rồi sao, chúng ta chỉ là bạn bè.” Tùng San điều chỉnh lại cảm xúc sau đó trịnh trọng nói.

Cố Trì Tây lại lặp lại lời nói của cô, "Chỉ là bạn bè.” Sau đó hắn cười, "Đúng rồi, chỉ là bạn bè, ha ha, sao tôi lại quên được chứ, chúng ta chỉ là bạn bè.”

Tùng San cúi đầu, không nói gì nữa.

"Tối nay tôi đã đi gặp Uông Tiểu Kinh, tôi nói với bà ta tôi muốn ly hôn, tôi còn nói tôi sẽ đưa người đàn ông bà ta chờ đợi hai mươi năm trả về với bà ta, còn lấy thêm hạng mục Đức Thuận viên làm điều kiện trao đổi. Nhưng bà ta không chịu, bà ta nói cho dù làm quỷ cũng không tha cho tôi. San San, tôi đã từng khinh thường chuyện kết hôn, bây giờ tôi bị báo ứng rồi.”

Tùng San ngẩng đầu, ánh mắt sáng như tuyết nhìn hắn, nhưng lại không biết nên hỏi cái gì.

"San San, em muốn cùng tôi giữ quan hệ bạn bè, nhưng em có biết hay không, nhiều năm qua tôi có biết bao nhiêu người phụ nữ bên cạnh nhưng có ai là bạn bè của tôi đâu? Những người phụ nữ ấy khiến tôi vui vẻ, theo tôi lên giường sau đó cầm tiền của tôi ra đi. Tôi luôn thấy chuyện đó rất bình thường, bởi vì, chưa có người nào nằm ở đây.” Hắn dùng sức đấm vào ngực mình, "Chỉ có em, từ khi em xuất hiện, mấy năm qua rồi, em vẫn luôn ở đây.”

Tùng San cau mày, "Chú nói cái gì?"

"Tôi nói tôi muốn giữ em bên cạnh, nhưng lại sợ thiệt thòi cho em, nên mới muốn đưa ra cái hợp đồng kia, bởi vì tôi biết những cô gái trẻ xinh đẹp đều thích tiền, tôi đã nghĩ quá nhiều, tôi nghĩ muốn một lần thỏa mãn hết tất cả những gì em muốn, em