
ết trước! Cái gã Bà La Già kia có gì tốt, muội sao lại cứ mơ mơ hồ hồ mà gả qua đó như thế, bị che mờ mắt à! Còn có còn có, chuyện sáng hôm nay muội nói với huynh khiến huynh trở về mà cứ nghĩ mãi, làm sao có thể lấy mượn được Si Mị Chung từ trong tay anh ta được?”.
Long Tam tỏ ra vô cùng đau lòng: “Không thể nào chỉ vì cho muội mượn Si Mị Chung muội liền hồ đồ mà gả qua đó, muội nghĩ lại mà xem, bao nhiêu bảo bối của Long Cung của huynh bị muội cướp mất, sao muội không nghĩ đến chuyện làm Long Thái tử phi”, huynh ấy dừng lại một chút, mắt mở to hơn nữa, đột nhiên nói liên tục, “Không phải không phải, huynh nói sai rồi, muội tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện làm Long Thái tử phi, khụ khụ…”.
Tôi còn nhớ trước đây, từng có người nói đùa tôi phải gả cho Tiểu Long Tam, lúc ấy Tiểu Long Tam lùi mấy bước về phía sau, chán ghét nhìn tôi, mặt mũi nhăn nhó hết cả lại: “A Hoàn ngốc muốn chết, tôi mới không cần lấy muội ấy làm vợ!”.
Tôi không nhịn được mà cười thành tiếng.
Long Tam nghiêm mặt, nghiêm túc nói: “Rượu mừng ba ngày sau huynh nhất định sẽ đến uống, nhưng mà lúc ấy muội phải nhớ đem mọi chuyện nói rõ cho huynh, đừng có mà lừa huynh đấy!”.
Theo như Ti Mệnh Thần Quân nói, tôi và Bà La Già mấy ngày này không nên gặp
nhau, trước hôn lễ nên tránh gặp mặt, để cầu may mắn, cho nên, đã mấy
ngày rồi tôi vẫn luôn ở trong phủ, khiến tôi cảm thấy hơi nhàm chán. Có
điều cuộc sống trên Tiên giới từ trước tới giờ vẫn luôn nhàm chán, các
vị tiên hữu chắc là cũng cảm thấy vô cùng buồn bực, nên khi bọn họ nghe
nói hôn sự của bản thượng thần sắp diễn ra thì rất vui vẻ, chỉ hận không thể thay tôi xử lý công việc. Theo như Ngọc Đế nói thì: “Nếu như không
biết thì còn tưởng là khuê nữ nhà họ gả đi cơ đấy”. Ha ha, ngài ấy là
đang ghen tị, bản thượng thần đã khiến ngài ấy hâm mộ rồi.
Ngày
diễn ra hôn lễ, tôi thay giá y, ngồi ở trong phòng chờ Bà La Già đến
đón. Phụ thân cùng Ngọc Anh cô cô hiếm khi thấy ngồi cùng với nhau giờ
lại đang ngồi bên cạnh bàn, cùng với tôi.
Ngọc Anh cô cô nâng tay áo lên, dùng vạt áo lau đi nước mắt ở khóe mắt, cười nói: “Cô cô đợi
chừng ấy năm, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy A Hoàn xuất giá, nếu như
tiểu thư mà biết, cũng sẽ cảm thấy vô cùng vui vẻ”.
Lúc trước a
nương luôn lo lắng tôi ngốc nghếch, đã hơn một lần chỉ vào chóp mũi của
tôi mà rầu rĩ, lảm nhảm lo âu cả đời này không gả được tôi đi đâu, mỗi
lúc như thế, phụ thân luôn đập bàn, nhướn mày, trợn mắt, to mồm nói,
khuê nữ của tôi cho dù có ngốc như heo, lão tử cũng có thể tìm được một
con heo đực đến lấy nàng.
Lúc đó tôi vẫn còn kéo theo cái đuôi
phượng hoàng rất to không biến hóa được, nhờ ơn phụ thân đã nói những
lời này, khiến cho tôi ở Tiên giới đã bị chọc tức không biết bao nhiêu
lần, đi đến đâu cũng có người chỉ vào tôi mà trêu ghẹo: “Phượng Hoàn,
tướng công của muội đã tìm được chưa?”.
Chắc là phụ thân cũng
đang nhớ đến chuyện này, gương mặt có phần xúc động, cười ha ha mấy
tiếng, vỗ tay thở dài nói: “May mà con không để ta phải thật sự đi bắt
một con heo đực đem đến”.
Ngọc Anh cô cô từ trước đến nay vẫn là
người bao che khuyết điểm, vô cùng không thích phụ thân nói xấu tôi, vậy mà lúc này phụ thân lại cố ý chọc đến người. Người liếc nhìn phụ thân
một cái, thiên vị tôi, thầm nói: “Tiểu thư thông minh tuyệt đỉnh, sao
trong việc hôn nhân lại mơ hồ như thế cơ chứ, gả cho một kẻ ngốc
nghếch”.
Phụ thân vuốt vuốt mũi không nói. Ông ấy bị Ngọc Anh cô
cô nói như thế cũng không phải là lần đầu tiên, trong lòng tôi thầm cười trộm hai tiếng, nhưng bên ngoài mặt lại làm như không nghe thấy gì,
không nhìn thấy gì.
Ngọc Anh cô cô vuốt ve mu bàn tay tôi, giọng
nói có phần nghẹn ngào, than thở: “Việc này đột ngột quá, cô cô còn chưa chuẩn bị tinh thần nhìn thấy con xuất giá. Cô cô và cha con không quen
thuộc với Ma giới, vị Ma Quân tân nhậm đó lại mới chỉ nghe thấy kỳ danh, chưa từng gặp mặt, không biết được là tính tình thế nào, chỉ sợ con ở
đó bị tủi thân, ôi, đừng quên, núi Tê Ngô mới vĩnh viễn là nhà của con”.
Phụ thân nói chen vào: “Chỉ cần là A Hoàn thích, thì phụ thân cũng sẽ
thích. Nếu có chuyện gì không vui, cứ quay về đây tìm phụ thân!”.
Tôi yên lặng gật đầu. Ý nghĩ của hai người họ như vậy cũng là bình thường,
dù sao đối với phụ thân mà nói, cái tên Bà La Già đại diện cho Quân
Vương của Ma giới chứ chẳng phải chỉ là một cái tên đơn thuần, có điều
tôi đã suy nghĩ kỹ rồi.
Nghĩ đến những chuyện đã qua mà vẫn thấy
đau lòng, tình sử của bản thượng thần quả là vô cùng thê thảm, có điều
trong tình yêu cũng vẫn cần đến mấy phần dũng khí, chưa đến lúc cuối
cùng không ai có thể đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra, cũng may là tình cảm
của chúng tôi vẫn luôn bền vững. Trong các vở kịch vẫn nói cần phải môn
đăng hộ đối, nghĩ đi nghĩ lại, tôi như vậy cũng không tính là thua kém
chàng, xem như cũng gần là môn đăng hộ đối. Về chuyện giữa hai giới Tiên – Ma, nếu như Bà La Già đã nói, thì chắc chàng sẽ không đổi ý.
Chuyện này cũng giống như năm xưa lúc phụ thân bắt tôi tu hành tiên pháp, tuy
là cả ngày vất