Insane
Tình Yêu Judo

Tình Yêu Judo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324942

Bình chọn: 7.5.00/10/494 lượt.

, nhưng sức mạnh giữa nữ

và nam vẫn khiến cô phải đầu hàng, anh đè ép cô gần như đã nhấn chìm

hoàn toàn vào trong chiếc giường, hô hấp cũng bắt đầu có chút khó khăn.

Nhưng điều càng làm cho cô khó chịu chính là những nụ hôn và bàn tay của anh, không có chút kiêng kỵ nào mà chạy dọc trên thân thể cô, khiêu

khích tất cả mọi điểm mẫn cảm trên cơ thể cô, từ trong đáy lòng mơ hồ có một chút hoảng sợ đang ngày càng lớn dần, nếu cô không trốn tránh, thì

thân thể cô sẽ là người đầu tiên phản bội cô! Tố Tố gần như đã nức nở

cầu xin anh, “Chung Bình, buông ra đi.”

Nhưng Chung Bình lại

giống như một con mãnh thú thấy máu, vẫn tiếp tục gặp cắn phần da thịt

bị lộ ra ngoài của cô, đôi tay thành thạo xuyên qua phần gáy của cô, cố

sức vuốt ve hai bên cổ, trong nháy mắt, bỗng nhiên có một phần khoái cảm mãnh liệt trào dâng khiến cô không kìm được mà run rẩy, lại càng không

nhịn được mà ưm thẹn thùng thốt ra tiếng. Cô xấu hổ nỗ lực ngăn cản bản

thân mình không được run lên nữa, nhấc chân định đá anh ra, nhưng một

trận run rẩy vừa rồi cũng khiến cho đôi chân của cô trở nên suy yếu vô

lực, gấp đến độ chỉ biết thốt lên mắng anh, “Đê tiện.”

Chung Bình đem toàn bộ phản ứng của cô thu hết vào trong mắt, trong lòng khẽ cười, sau tai cô quả nhiên là khu vực mẫn cảm. Trước đây mỗi lần anh lơ đãng

thổi qua khu vực này, cô đều không kìm được mà run rẩy. Thật tốt, nếu

như em không thể thành thật với lòng mình, hãy để thân thể mình nói ra

đi! Bàn tay anh càng làm càn vuốt ve bên cổ cô, từng đợt tê dại như sóng triều liên tục ập tới, cô liều mạng muốn nhịn xuống, nhưng làm thế nào

cũng không thể chống đỡ được cảm giác mãnh liệt này, cả người như bị

điện kích vậy, liền trở nên mẫn cảm suy yếu, cô khó khăn ôm sâu vào

trong tóc anh, “Chung Bình, đừng để em hận anh.”

Chung Bình khẽ

cười vẫn tiếp tục ra sức dằn vặt những nơi mẫn cảm của cô một bên đem

hai tay cô đẩy lên đỉnh đầu, hai chân anh xâm nhập vào giữa hai chân cô, không ngừng làm cho thân thể hai người dây dưa càng thêm sâu sắc hơn.

Giọng nói anh khàn khàn mang theo tà nịnh, mê hoặc đảo qua đảo lại trước ngực cô, “Thân thể của em đang kêu gọi anh.” Anh nhìn người dưới thân

mình đang kích động, khiến cho tuyết trắng kịch liệt phập phồng, đôi mắt của anh theo từng đợt chuyển động ấy, càng lúc càng tối sâu hơn nữa, Tố Tố, đừng ….tiếp tục lừa mình dối người nữa, tình cảm mãnh liệt giữa

chúng ta chỉ cần vừa chạm một cái thôi đã có thể bùng nổ rồi!

Tố

Tố bị anh trắng trợn nói ra như vậy khiến cả người thẹn thùng đến mức đỏ hồng hết cả lên, đôi môi ẩm ướt ấm nóng vẫn tiếp tục in trên ngực cô,

khiến cho cả người cô run rẩy, không thể ngừng lại, đến cầu xin cũng suy yếu vô lực, “Không nên.” A~ cô cắn chặt môi, trước ngực chợt đau đớn,

anh lại cắn cô. Thân thể bị từng đợt từng đợt khoái cảm liên tiếp hành

hạ đến mức cả người đã nóng lên, trong cơ thể cô một cảm giác nóng bỏng

đáng sợ có thể tuỳ lúc mà đem cô đốt cháy, vì vậy cô chỉ có thể khổ sở

kêu lên, “Chung Bình, em hận anh, hận anh.” Nhưng thân thể đã từ lâu

khuất phục dưới bàn tay anh, khiến cho cô xấu hổ muốn chết.

“Anh

yêu em.” Một giọng nói nhẹ nhàng như một lời nguyền với cô làm cho cả

người cô hoàn toàn chết lặng cứng ngắc, toàn bộ máu trong người đều

cuồng loạn chảy ngược trở lại. Trái tim lại giống như một cái kính vạn

hoa, có pháo hoa từ từ nở rộ, rồi từ từ biến mất, sau đó lại nở rộ, cuối cùng là mãnh liệt chấn động nổ tung ra, tất cả tế bào đều bị sự chấn

động này làm cho run rẩy.

Anh đau đớn hôn lên môi cô, ở bên môi

liên tục thì thào, “Lần đầu tiên yêu đến mức đã biết cái gì gọi là sợ

hãi, cái gì gọi là đau đớn không cần bản thân mình nữa, nhưng anh vẫn

không nhịn được mà nhớ mà yêu em.” Tay càng lúc càng ôm chặt thêm, giống như là muốn để cô có thể cảm thụ được nỗi đau của anh, anh mỗi lần thật tình yêu cô nhớ cô lại bị cô ra sức đẩy đi, cô thật độc ác.

Cả

người bị vòng ôm của anh quấn chặt đến mức đau nhức, cho dù có bao nhiêu lưu luyến, dù có bao nhiêu thất vọng, cô cũng nhớ rõ đến những tấm ảnh

cưới ngọt ngào của họ, trái tim cô lại giống như không thể nào đập lên

được nữa, chỉ có thể yếu ớt liên tục thở dốc, “Anh phải kết hôn rồi.”

Lúc này nói yêu còn có ích gì nữa!

Chung Bình đau khổ gầm nhẹ một tiếng, giống như phát điên mà cắn cô, tay cũng thô bạo lột hết quần áo

của cô xuống. Nếu như lúc trước anh vẫn còn dịu dàng vuốt ve an ủi, thì

bây giờ anh lại cuồng mãnh như vũ bão, như một con mãnh thú đang nổi lên cơn điên hung hăng muốn chiếm đoạt cô. Tố Tố buông tay không trốn tránh anh nữa, chỉ có từng giọt từng giọt trong suốt chậm rãi từ khoé mắt của cô lăn xuống, Chung Bình, nếu đoạt được em có thể khiến anh bớt đau

khổ, vậy thì em…………..thành toàn cho anh.

Đau đớn cùng phẫn nộ cực độ đã khiến cho Chung Bình hoàn toàn mất đi lý trí, điên cuồng như muốn xé nát cô thành từng mảnh, những nụ hôn nóng bỏng in lên khắp cơ thể

cô. Anh liên tục hôn lên những vết sẹo ở bên ngực trái sau trận hoả hoạn ấy, bàn tay thô ráp từng chút từng chút một tận lực xoa ở vùng da thịt

bên t