
hanh chóng cứng đờ, xấu hổ bước nhanh rời đi, này nam
nhân hoa ngôn xảo ngữ, thật sự là đáng giận.
Cổ Tiếu
Tiếu ở giữa hai hàng thị vệ nghiêm mật đi vào hoàng cung, mà Đại Ngưu, Tiểu
Ngưu do thân phận thấp kém chỉ có thể ở ngoài cung chờ, nàng giờ phút này nóng
lòng muốn nhìn thấy Tĩnh Huyền Phong, nhưng thị vệ Đông Thấm Quốc miệng giống
như bị dán giấy niêm phong, hỏi cái gì cũng lắc đầu không biết.
Độc Thấm
Tâm sau khi tắm rửa thay quần áo tỉ mỉ một phen, mới dặn dò thị vệ luôn luôn
phải chú ý hành động của Tĩnh Huyền Phong, quyết không được để cho hắn biết
Trấn Nam Vương phi đang ở bên trong vương cung Đông Thấm Quốc.
Cổ Tiếu
Tiếu theo thị vệ đi vào một gian phòng trống trải, nàng nghe thấy một tiếng
đóng cửa rầm mạnh từ phía sau truyền đến, tựa hồ có dấu hiệu đáng ngờ,
nàng lắng tai nghe ngóng, vươn hai tay sờ soạng mò mẫm, “Xin hỏi có ai
không?”
Độc Thấm
Tâm ngồi ở xa xa nhìn chăm chú nhất cử nhất động của nàng, không khỏi cao thấp
đánh giá nữ tử trước mặt, mà nữ nhân nhìn nữ nhân ánh mắt luôn phá lệ soi
mói… Hai mắt mù quả thật không giả, tướng mạo cũng được cho là thanh tú, dáng
người kiều nhỏ màu da trắng nõn, trừ những điểm đó ra, tuyệt không có khí
chất cao quý mà một vị Vương phi nên có, nàng quả thật lại càng không nhìn
ra có chỗ nào đặc biệt.
Nàng khinh
thường lên tiếng, “Không biết Trấn Nam Vương phi một mình đi đến Đông Thấm Quốc
là có việc gì phải làm sao?”
Cổ Tiếu
Tiếu đột nhiên nghe thấy có người nói chuyện nên giật mình hoảng sợ, nàng
cố lấy lại bình tĩnh, quay về phía thanh âm phát ra, gật đầu thăm hỏi,
“Ngài hảo, ta nên xưng hô với ngài như thế nào?”
Độc Thấm
Tâm nguyên bản vốn đang bất mãn với Tĩnh Huyền Phong, nàng mở miệng làm khó dễ
nói, “Ta là nữ vương Đông Thấm Quốc, thỉnh Trấn Nam Vương phi ở ghế trên”
Cổ Tiếu
Tiếu vừa nghe lời này liền thấy vui vẻ, người nàng cần tìm chính là Độc Thấm
Tâm, mà nàng mù bẹp (có người ý kiến từ bẹp nhưng nguyên gốc nó thế,
đừng trách ta) đương nhiên không thể tìm thấy “Ghế trên” ở đâu, chỉ tiến
lên từng bước, “Ta không phiền lụy, liền đứng nói đi, ta là đến tìm Tĩnh Huyền
Phong, hắn có khỏe không?”
Độc Thấm
Tâm nhẹ giọng hừ một cái, không thèm trả lời câu hỏi của nàng nói,
“Nga? … Thứ ta mạo muội, ngươi một thân trang phục nô bộc, bổn vương nên như
thế nào tin tưởng ngươi là Trấn Nam Vương phi đây?”
Cổ Tiếu
Tiếu theo bản năng kéo kéo góc áo, nàng quả thật không có cách nào chứng minh
thân phận chính mình, bất quá, Độc Thấm Tâm trong giọng nói đã để lộ ra một tia
khinh thị, nàng nhất thời cứng đờ, nghiêm túc nói, “Tĩnh Huyền Phong có thể
chứng minh, Nhiễm Nhượng Hà cũng có thể, bọn họ không phải đang ở Đông Thấm
Quốc sao?”
Độc Thấm
Tâm nghe nàng mỗi một câu đều là hô thẳng tính danh Tĩnh Huyền Phong, đại
khái cũng xác định thân phận của nàng là thực, nhưng nàng quả thật khó có
thể chấp nhận việc này, Trấn Nam Vương phi không những là một vị manh nữ,
mà còn là nữ tử không biết phép tắc, này há có thể làm Trấn Nam Vương thần
hồn điên đảo?
Độc Thấm
Tâm ngạo mạn tiêu sái đi đến bên cạnh Cổ Tiếu Tiếu, “Không có bằng chứng bổn
vương nhất định sẽ không tùy tiện làm việc, không bằng ngươi trước tiên nghĩ
biện pháp chứng minh thân phận chính mình, rồi hãy nói với bổn vương” hướng
cửa đi đến ——
“Đợi chút!”
Cổ Tiếu Tiếu xoay người, không thể nhịn được nữa nói, “Ngươi đối với Tĩnh
Huyền Phong, cũng chính là phu quân của ta làm chuyện gì! Chúng ta trong lòng
đều hiểu rõ, mà ta đối với ngươi cũng đã rất khách khí, ngươi đừng quá phận
được không?”
Độc Thấm
Tâm nghỉ chân cười lạnh, “Nếu Trấn Nam Vương phi biết được Trấn Nam Vương đều
không phải là đến Đông Thấm Quốc làm khách, cần gì phải thừa lời chất vấn bổn
vương? Nói ra có điểm bất kính, nhưng ở trong mắt bổn vương… Ngươi bất quá
chỉ là một manh nữ tướng mạo thường thường “
Cổ Tiếu
Tiếu sớm đoán được người này khó đối phó, nàng cũng thừa nhận mình không phải
là người rộng lượng, mà một nữ nhân phá hư có ý đồ làm hại Tĩnh Huyền
Phong, nàng càng không phải lấy lễ đối đãi… Cổ Tiếu Tiếu hai tay nắm
lại sau lưng, không chút nào yếu thế hỏi ngược lại:
“Ta là người
mù không sai, nhưng này cùng việc ta có phải là Trấn Nam Vương phi hay không
có quan hệ gì sao? Năng lực lý giải của ngươi có vấn đề hay là do nông cạn chỉ
biết trông mặt mà bắt hình dong? Ngươi chỉ cần nói cho ta biết Tĩnh Huyền
Phong còn sống hay chết là được rồi, chuyện khác ta căn bản không quan tâm
“
Độc Thấm
Tâm không giận ngược lại còn cười, nàng cuối cùng cũng nhìn thấy được
chút tư thế cao ngạo thuộc loại Vương phi, kỳ thật Trấn Nam Vương phi đã đến
đây với mình mà nói lợi nhiều hơn hại, ít nhất nếu Trấn Nam Vương xuất binh
tấn công Đông Thấm Quốc thật, trong tay còn nắm một quân cờ.
“Nơi này là
lãnh thổ Đông Thấm Quốc, Trấn Nam Vương phi hẳn là đã quên ngươi đang