XtGem Forum catalog
Trái Tim Màu Hổ Phách

Trái Tim Màu Hổ Phách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325271

Bình chọn: 8.00/10/527 lượt.

hiên anh chưa đi được mấy bước, lại bị Tiểu Ái kéo

chặt vạt áo. Trên khuôn mặt màu lúa mạch, in rõ dấu vết của năm ngón tay, khiến

cho khuôn mặt xưa nay vẫn trong sáng trở nên tái xanh: "Đừng đuổi theo,

bây giờ chắc anh ấy đang mất bình tĩnh, cứ để anh ấy bình thường trở lại, đến

khi về nước đến tìm anh ấy cũng được."

Dung Kỳ trầm lặng nhìn Tiểu Ái một lúc, ôm chặt cô rồi cùng

bước về hướng ngược lại.

Tuy đã lường trước rằng khi về nước, tình hình có thể sẽ xấu

đi, nhưng cục diện này khiến Tiểu Ái trở tay không kịp.

Khi họ đang đẩy hành lý còn chưa bước ra khỏi sân bay, thì

thấy cánh phóng viên cầm máy ảnh ồn ào vây kín chỗ cửa ra vào. Ánh mắt Dung Kỳ

chuyển sang lạnh băng, lập tức đưa Tiểu Ái quay lại. Sau khi thương lượng với

nhân viên sân bay, cô và anh rời khỏi sân bay bằng đường chuyên dành cho thượng

khách. Nhưng tiếc rằng cánh phóng viên hùng mạnh ấy chẳng bao lâu thì phát hiện

ra liền đuổi theo họ. Hai người chạy đến cửa, thì thấy San San nhảy ra từ một

chiếc xe chuyên dụng màu bạc dừng bên đường hô lớn: "Mau lên xe!" San

San vẫy tay gọi họ, cất hành lý rồi nhanh chóng đóng cửa rời đi.

Kỹ thuật lái xe của Châu Châu thật tuyệt vời, sau khi rời

khỏi sân bay, chỉ bằng động tác phanh gấp rồi rẽ vào chỗ ngoặt, đã hoàn toàn

cắt được những cái đuôi phía sau.

"Sao hai người lại ở đây?" Họ liệu việc như thần,

không khỏi kiến Tiểu Ái nghĩ đến những chuyện đột ngột xảy ra này có liên quan

tới người nào đó.

"Xin chào Aki, tôi là trợ lý của Tiểu Ái, vì thế xin

được quan tâm nhiều hơn!" Lần đầu tiên San San nhìn thấy Dung Kỳ ở khoảng

cách gần thế này, dù bình thường vốn đã miễn dịch với đàn ông đẹp, nhưng cũng

bị điện giật đến choáng váng đầu óc, hoàn toàn không thèm để ý đến Tiểu Ái. Cô

bất lực, chỉ đành túm lấy Châu Châu đang lái xe hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra

chuyện gì vậy?"

Châu Châu nhìn Tiểu Ái từ trong kính xe bĩu môi, vứt báo và

tạp chí trên ghế phụ cho cô: "Từ mấy ngày trước tạp chí đã đăng những bức

ảnh lãng mạn của cô vào đạo diễn Aki ở Pháp, nhưng ngày này cô đã thành

"sao" trứ danh rồi! Tiểu Ái, tôi thấy cô được lắm đó, dám vứt lại ông

chủ và công việc, rồi cùng với người khác đi nghỉ mát." Anh rít rất mạnh

hai từ "người khác". Không sai, Aki là người có tài có tiếng, nhưng

vào lúc này, anh phải đứng về phía ông chủ của mình.

"Giọng điệu của anh là ý gì vậy?" Tiểu Ái không

hài lòng đánh anh ta, sau đó nắm chặt tờ báo quay về phía Dung Kỳ: "Chuyện

này, anh thấy có phải..."

Tiểu Ái còn chưa nói xong, anh đã đưa ra câu trả lời:

"Không phải cậu ấy, đó không phải là phong cách của cậu ấy."

Nhìn vẻ mặt ung dung, ánh nhìn kiên định của anh, Tiểu Ái

không nhịn được lẩm bẩm trong lòng. Không phải là phong cách của anh ta ư?

Phong cách của Thôi Thái Dạ, anh thật sự hiểu được bao nhiêu chứ? Năm đó, chỉ

vì muốn thấy vẻ mặt thật của anh, anh ta còn đặc biệt tìm em kí hợp đồng tình

nhân. Anh không thể hiểu hết được anh ấy đâu.

"Tiểu Ái!" San San tiến lại gần nói thì thầm bên

tai cô: "Người bạn trai mà lần trước cô nói là anh ấy sao?"

"Cô làm sao phải đến sát bên tai tôi chứ, nơi này đâu

có phóng viên?"

"Tôi căng thẳng thôi! Anh ấy là Aki, làm sao có thể

trước mặt anh ấy mà bàn tán. Đi châu u vui chứ?"

"Thoải mái tiêu tiền, đương nhiên là vui rồi!" Sau

buổi tối bất ngờ gặp Thôi Thái Dạ, họ vẫn ở thành phố Nice và thị trấn nhỏ

quanh đó chơi đùa rất lâu, mỗi ngày đều là thế giới vô cùng lãng mạn của hai

người với bầu trời quang đãng và biển xanh hiền hoà.

Châu Châu vốn định lái xe quay về công ty, nhưng San San nói

lúc họ ra ngoài đã thấy phóng viên ở đấy, tính đi tính lại vẫn nên lái xe tới

căn hộ Tiểu Ái. Tại cửa chính của khu chung cư cũng có phóng viên, nhưng không

có nhiều người, chiếc xe chuyên dụng của Tiểu Ái, phóng viên không hề biết nên

rất thuận lợi lái xe vào bên trong.

Châu Châu giúp Tiểu Ái xách hành lý lên tầng, thấy Aki rút

chìa khoá mở cửa, thì vô cùng kinh ngạc.

"Bọn họ đã sống chung rồi!" Anh vội kéo San San

sang một bên.

"Người yêu mà, có chìa khoá là rất bình thường, không

có nghĩa là sống chung đâu!" San San đẩy anh ra, bảo anh tập trung vào làm

việc, bớt bàn tán vớ vẩn đi.

Sau khi vào phòng, Dung Kỳ hỏi hai người muốn uống gì. Châu

Châu và San San vội xua tay nói anh cứ làm việc của anh, không cần để ý đến họ.

Dung Kỳ gật đầu, nhắc Tiểu Ái tiếp đón, còn mình thì lấy quần áo đi tắm.

Nghe thấy tiếng nước từ trong nhà tắm, San San vội lên tiếng

hỏi: "Tiểu Ái, Aki anh ấy... hình như là chủ nhà, lẽ nào anh ấy sống ở đây

hả?"

Tiểu Ái đang lấy đồ uống, không suy nghĩ gì nói luôn:

"Anh ấy không ở đây thì ở đâu chứ?"

Quả nhiên là sống chung. Châu Châu lập tức đẩy San San một

cái, nháy mắt ra hiệu. San San lườm anh, rồi kéo Tiểu Ái đến, khẽ hỏi:

"Hai người bắt đầu sống chung từ lúc nào vậy?"

"Hai năm trước, anh ấy sống ở đây một thời gian rồi

chuyển đi, năm nay lại chuyển về." Tiểu Ái vẫn chưa ý thức được trong mắt

họ, cô và Dung Kỳ chỉ là quan hệ giữa diễn viên vô danh và đạo diễn tiếng tăm.

"Cái gì? Hai năm trước hai ngườ