Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328393

Bình chọn: 8.5.00/10/839 lượt.

ớc vào xã hội, ít tiếp xúc nên

dễ dàng bị lừa gạt, xem ra thật sự đã gây không ít phiền toái cho

dàn anh.”

Triển Thiểu Huy quan

sát anh ta, yên lặng một chút rồi nói: “Tôi không phải là đàn anh của

cô ấy.”

Tên Triển Thiểu Huy

này việc gì cũng làm được, Cố Hạ không muốn chọc giận anh, càng

không muốn Nghiêm Hướng Vĩ và anh lời qua tiếng lại gây thêm phiền

phức, Cố Hạ cười nhẹ nói: “Hai ngày nữa chủ tịch Triển sẽ đính

hôn, tôi phải nói lời chúc mừng anh rồi. Chắc hẳn gần đây chủ tịch

Triển rất bận rộn, chúng tôi cũng không muốn làm mất thời gian của

anh nữa.”

“Chuyện đính hôn anh

sẽ xử lí, cho nên dạo này cũng hơi bận rộn. Cố Hạ, mấy ngày nữa anh

sẽ đến tìm em.” Triển Thiểu Huy ngừng một chút, dùng giọng điệu mập

mờ quen thuộc nói: “Mầy này nữa em đừng gây chuyện, cho anh một chút

thời gian.”

Triển Thiểu Huy xoay

người rời đi, anh thật rất muốn nói Cố Hạ cách xa Nghiêm Hướng Vĩ

một chút, nếu không anh cũng không thể cam đoan sẽ không làm gì với

Nghiêm Hướng Vĩ, nhưng trên đường đi đã nghĩ rất kĩ mới không nói ra

những lời kia. Cố Hạ rất bướng bỉnh, có đôi khi chấp nhận vứt bỏ hết

tất cả cũng không chịu khuất phục, ngay cả Trịnh Giang Hà cũng đã

nhắc nhở anh đừng làm cho sự việc trở nên phức tạp, cô đã không còn

là nhân viên của Khải Hoành như ba năm trước, đã rất vất vả mới tạm

thời giữ Cố Hạ ở lại thành phố C nhưng cũng không dám giữ cô ở lại

quá lâu chính là sợ cô sẽ nhận ra mánh khóe, nếu ép người quá sẽ

rất phiền toái.

Triển Thiểu Huy vừa đi

thì Cố Hạ cũng không còn tâm trạng ăn uống nữa, nói Nghiêm Hướng Vĩ

cùng đi về. Trên đường trở về trong lòng vẫn khó chịu, gặp Triển

Thiểu Huy xong trong lòng lại rối bời, cũng may Nghiêm Hướng Vĩ không

hỏi gì, trên đường luôn hi hi ha ha nói cười, dẫn cô đến nơi khác ăn

cơm, đến khi đưa cô về nhà mới hỏi: “Anh ta là nguyên nhân em không muốn

ở lại thành phố C sao?”

Cố Hâ gật gật đầu,

“Cũng không có ý gì khác, bởi vì bối cảnh của anh ta có hơi phức

tạp, để tránh phiền toái nên mới không muốn ở lại đây, anh cũng đứng

chọc vào anh ta.”

Cố Hạ nghĩ không nên

nói dối Ngiêm Hướng Vĩ, cắn cắn môi nói: “Em và anh ta đúng là có

một số việc…”

“Đã là quá khứ cả

rồi, không phải sao?” Nghiêm Hướng Vĩ cắt lời cô, “Anh biết em không

muốn nói đến, em cũng không cần nói, chúng ta đều đã lớn rồi, làm

gì có ai chưa từng yêu đương, trước kia anh cũng đã từng có bạn gái.

Đã chia tay thì chứng tỏ là không thích hợp, chúng ta hẳn là phải

nhìn về phía trước, em đã nói không có ý gì khác với anh ta thì

còn nhắc tới anh ta làm gì nữa? Cứ yên tâm đi làm, mỗi ngày đều vui

vẻ là được rồi.”

“Cảm ơn anh.” Cố Hạ

cười cười với anh.

“Có phải cảm động

rồi không? Vậy quyết định là bạn gái anh đi.” Nghiêm Hướng Vĩ cười

nói.

“Anh thật là!”

...

Cố Hạ không biết

Triển Thiểu Huy có ý gì, anh sắp đính hôn rồi còn chạy đến dây dưa

không rõ với cô, Cố Hạ nhớ bình thường tạp chí không được phép đăng

tin tức về sinh hoạt cá nhân của Triển Thiểu Huy, anh không cho phép

mấy tin tức vớ vẩn này lộ ra, lần đính hôn này lại giống trống khua

chiêng như vậy rõ ràng đã có sự đồng ý ngầm của Triển Thiểu Huy,

cũng nhìn ra được nhà họ Triển coi trọng cỡ nào.

Thứ sáu đối với

những người đi làm mà nói là một ngày rất thoải mái, đến chiều

mọi người trong văn phòng bắt đầu tám chuyện, còn nhắc đến cả tên

của Triển Thiểu Huy, giọng của bọn họ rất nhỏ, lúc ấy Cố Hạ mới

kịp nhận ra ngày mai Triển Thiểu Huy đính hôn. Cố Hạ không biết trong

lòng mình có cảm giác gì, chỉ là lúc làm việc không thể yên lòng,

liên tục mắc lỗi, giọng tám chuyện ríu rít của người khác càng làm

cô thấy phiền.

Đến tối mua vài thứ,

còn có rất nhiều thức ăn vặt, một mình nằm trong nhà vừa xem TV vừa

ăn vặt, đến khi bụng căng tròn mới ngừng. Tắm rửa xong chuẩn bị đi

ngủ thì điện thoại vang lên, là một dãy số rất lạ, Cố Hạ nhấn nút

nghe, nói một câu rất bình thường, “Xin chào.”

Đầu dây bên kia truyền

đến tiếng hít thở như có như không nhưng lại không nói gì, Cố Hạ lặp

lại “Xin chào”, mới nghe thấy một giọng nói truyền đến từ bên kia,

“Là anh.”

Giọng nói rất quen

thuộc, Cố Hạ hơi nắm chặt điện thoại lại, đã biết rõ còn hỏi: “Anh

là?”, “Hạ Hạ”, giọng nói bên kia có vẻ nghẹn lại, “Ngày mai anh đính

hôn.”

“Vậy xin chúc mừng

chủ tịch Triển.” Cố Hạ không chút biểu cảm nói, thật sự không biết

anh gọi điện thoa


Duck hunt