Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323390

Bình chọn: 7.5.00/10/339 lượt.

phải nhập cung, đương nhiên sẽ khiến cha mẹ lo lắng đứa con mình phải chịu ủy khuất, hơn nữa trong cung đều là

hoàng tử công chúa. “Cha mẹ, hai người đừng thương tâm, Tịch nhi có thể

nhập cung, đã là phúc khí tu mấy đời rồi.” Tô Mộ Tịch an ủi hai người.

Thấy nàng suy nghĩ thấu đáo, Vương Hương Tú ôm lấy Tô Mộ tịch từ trong

lòng Tô Thanh Hiệp: “Tịch nhi, nương sẽ thường xuyên tiến cung thăm

con.”

“Nương, Tịch nhi không cần người phải thường xuyên tiến cung, người phải ở bên cạnh phụ thân thật tốt, tránh cho hắn bị nữ nhân xấu cướp mất.”

Lời này tuy chỉ là nói đùa, nhưng kiếp trước đã thật sự đã xảy ra. Cha

mẹ rõ ràng yêu thương nhau như vậy, Tô Mộ Tịch nghĩ không ra, nữ nhân

kia rốt cuộc dùng cách gì để đoạt được phụ thân.

Vừa nghe vậy, Vương Hương Tú nóng nảy, trừng mắt nhìn Tô Thanh Hiệp:

“Hắn dám.” Nói xong, ba người đều nở nụ cười. Trong phòng tràn ngập ấm

áp, ngoài phòng, Tô Mộ Tuyết phẫn hận nhìn thật lâu rồi quay người rời

đi.

Tô Mộ Tịch từ phòng cha mẹ bước ra, gặp ngay Tô Mộ Tuyết ở cửa. Kể từ

khi Tô Mộ tịch trọng sinh tới nay, đây là lần đầu tiên nàng gặp Tô Mộ

Tuyết. Sau khi tỉnh lại, Tô Mộ Tịch vẫn theo bản năng trốn tránh, khống

muốn gập cái người gọi là muội muội này. Bởi vì, nàng không biết mình

phải dùng tâm trạng gì, để đối mặt với muội muội đã từng hại chết nàng.

Hơn nữa, muội muội này cũng chẳng có huyết thống gì với nàng cả. Tô Mộ

Tuyết nhìn thấy Tô Mộ Tịch, liền chạy lại kéo tay nàng, trưng ra bộ mặt

đáng yêu làm nũng: “Tỷ tỷ, cuối cùng Tuyết nhi cũng nhìn thấy tỷ rồi. Đã nhiều ngày cha mẹ luôn la hét, không cho Tuyết nhi đi quấy rầy tỷ tỷ.

Nhưng là….” Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn khổ sở cúi đầu. Lại ngẩng lên,

tiếp tục nói: “Nhưng là, tỷ tỷ sẽ tiến cung gả cho ngốc hoàng tử, muội

muội chỉ muốn gần gũi với tỷ tỷ hơn thôi. Bằng không, về sau tỷ tỷ tiến

cung, có lẽ muội muội sẽ không bao giờ gặp được tỷ tỷ nữa.” Nói xong,

nhìn sắc mặt Tô Mộ Tịch, chờ nàng tức giận đi mách tội với cha mẹ. Một

hồi sau, chỉ thấy Tô Mộ Tịch đang nhìn mình khó hiểu, không giống lần

trước bỏ nàng lại chạy đi kể tội với cha mẹ. Tô Mộ Tuyết có chút nghi

hoặc nhìn Tô Mộ Tịch, chẳng lẽ Băng di nói sai rồi? Băng di nói, chỉ cần nàng chọc giận tỷ tỷ, để tỷ tỷ không ngừng đi tìm cha mẹ náo loạn, lúc

đó cha mẹ mới chán ghét tỷ tỷ, quay sang thích mình. Trước kia, mỗi lần

nàng chọc giận tỷ tỷ, tỷ tỷ đều đi tìm cha mẹ khóc nháo một trận, chẳng

lẽ lần này sai rồi.

Tô Mộ Tịch thản nhiên nhìn Tô Mộ Tuyết, đứa bé này còn nhỏ tuổi như vậy

mà đã biết đóng kịch rồi. . Vì sao nàng ta lại hận mình như vậy? Cha mẹ

đối xử với nàng ta so với mình không kém chút nào. Lần trước, lúc mình

uy hiếp cha mẹ, để không phải tiến cung gả cho ngốc vương gia, nàng ta

cũng nói như vậy. Một đứa bé năm tuổi sao có thể nói ra những lời đó, có lẽ là Băng di lúc nào cũng bày ra bộ mặt lạnh tanh không tranh đua kia

dạy nàng đi!

Thấy Tô Mộ Tịch không để ý đến nàng, nàng làm tiếp theo lời Băng di nói: “Tỷ tỷ, Tuyết nhi không muốn tỷ tiến cung, Cha sao có thể làm như vậy

được? Cha là binh bộ thượng thư, chỉ cần cha nói với Hoàng Thượng một

câu, tỷ tỷ sẽ không phải gả cho tên ngốc kia. Tỷ tỷ gả cho tên ngốc đó

thật đáng thương, về sau bọn Như Lâm sẽ coi thường tỷ tỷ. Tỷ tỷ, có phải phụ thân không thương tỷ không? Cứ như vậy để mặc tỷ tiến cung, cũng

không ngăn cản.”

Ánh mắt Tô Mộ Tịch chợt lóe, dừng bước chân, gỡ tay Tô Mộ Tuyết ra khỏi

tay áo mình. “Muội muội, cha mẹ yêu quý ta, dĩ nhiên cũng yêu quý muội,

tỷ tỷ tiến cung rồi, muội nhớ hiếu thuận với cha mẹ.” Nói xong, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tô Mộ Tuyết, nàng xoay người bước đi. Tô Mộ Tuyết,

đời này ta sẽ không tin bất kỳ lời nào của ngươi nữa. Ngươi đã tin tưởng Băng di như vậy, kiếp này, ta sẽ khiến nàng ta biến ngươi thành một nữ

nhân độc địa, à không, có lẽ chính ngươi đã là một nữ nhân độc địa rồi.

Tương lai, để xem ngươi sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó với ta. Kiếp

trước ngươi khiến đại ca và nhị ca sống chết vì ngươi, kiếp này, ta nhất định sẽ không để chuyện đó xảy ra. Ngươi muốn ti tiện, ta đây sẽ khiến

ngươi và Băng di của ngươi ti tiện đến cùng.

Quả thật, Tô Mộ Tịch đối với chuyện kiếp trước vẫn luôn canh cánh trong

lòng, tha thứ cho Tô Mộ Tuyết? Nàng không làm được. Gia đình nàng vốn êm âm, chỉ vì nàng ta và Băng di bức hại mà nhà ta cửa nát. Mà nàng ta và

Băng di lại đạt được địa vị tôn quý cùng thanh danh,cười lạnh nhìn từng

người trong gia đình nàng chịu thống khổ. Tô Mộ Tuyết, ngươi đã tin

tưởng Băng di như vậy, ta cũng không nhất thiết phải làm người xấu. Hơn

nữa lấy thủ đoạn của Cận Băng Tâm, tuyệt đối sẽ không cho phép nàng hủy

diệt quân cờ quan trọng nhất trong tay nàng ta.

Tô Mộ Tuyết chưa từng thấy qua một Tô mộ Tịch bình tĩnh như vậy, lấy lại tinh thần liền vội vàng chạy về Trà Tuyết viên của mình. Cận Băng Tâm

đang ngồi thêu trong phòng mình, bộ dáng kia muốn bao nhiêu hiền thục

liền có bấy nhiêu. Tô Mộ Tuyết đánh tiếng kêu lên: “Băng di……”

“Nhị tiểu thư, sao người lại đến đây vào giờ này?” Băng di ngẩng đầu


Duck hunt