XtGem Forum catalog
Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324685

Bình chọn: 9.00/10/468 lượt.

hắn, Tàn Nguyệt chắc chắn là nữ nhi hắn yêu nhất.

“Đúng vậy, ta nên hận người. Sinh mệnh mười sáu năm của ta, người quan tâm

sao? Người quan tâm qua ta sao? Không có. Phụ thân, người cho tới bây

giờ không hề quan tâm ta, cho nên ta hận người, rất hận người! Nhưng,

tuy rằng ta hận người, rất hận người, nhưng, ta cũng để ý người, cũng để ý sự tồn vong của Liễu phủ. Ngày nào đó, biết sai lầm, ta thật lo lắng, lo lắng Liễu phủ sẽ biến mất, sẽ phải chịu tai hoạ ngập đầu. . .

Phụ thân, ngươì hiểu được tâm tình của ta sao? Người không rõ.”

Quay đầu, nhìn trăng khuyết trên bầu trời, cong cong như lưỡi câu, đầy tinh

tế, mang theo thê lương nói không nên lời. Tàn Nguyệt thở dài:

“Nhưng mẹ ta đâu? Mẹ ta, nàng vô tội? Bao nhiêu lần, nhìn nàng đối trăng hao tổn tinh thần, âm thầm rơi lệ. . .

Cha, người cũng biết, nàng cuối cùng là trải qua như thế nào sao? Mặc kệ

người đối với nàng thế nào, nàng không có hận người, cho tới bây giờ

cũng không có hận người. . . .”

Nước mắt, lã chã rơi xuống, không biết là vì mình, hay là vì, nương kêu oan mà đi kia.

“Tàn Nguyệt, rất nhiều chuyện, ngươi không hiểu. . . Cha, cũng có chỗ cha khó xử. . .”

Liễu tướng cúi đầu, trên mặt lộ ra một chút thống khổ. Như Yên, hắn cũng không muốn như vậy, nhưng. . .

Nhưng, Như Yên phản bội hắn!

“Cha, ta muốn hỏi người một câu, cái gì là yêu? Người có yêu sao?”

Tàn Nguyệt trào phúng cười, hai mắt thê lương nhìn Liễu tướng, chỉ thấy

Liễu tướng há miệng thở dốc, lại há hốc, muốn giải thích cái gì, cũng

không nói gì được.

“Ta. . . Tàn Nguyệt, người duy nhất ta yêu, chính là nương ngươi. . . .”

Do dự hồi lâu, hắn vẫn nói ra, nhớ tới từng ly từng tý cùng một chỗ với

Như Yên trước kia, nếu như lúc trước mình có thể xem nhẹ quyền lợi một

chút, nói không chừng. . . .

“Không, người không có tình yêu. Yêu là cái gì? Có lẽ, ta không nói rõ, nhưng ta biết, yêu cơ bản nhất, tối

thiểu là tín nhiệm! Nếu người yêu nàng, người nên tín nhiệm nàng, cũng

không hoài nghi nàng. Cha, người không thương mẹ ta, người yêu là quyền

lợi, là quyền trong tay người . . . .”

Lần đầu tiên cùng phụ thân thảo luận cái đề tài này, Tàn Nguyệt sâu kín thở dài, chợt phát hiện, đối với phụ thân này, cũng không giống như trong

tưởng tượng của nàng, hai người trao đổi cũng không phải rất khó.

Điều kiện đầu tiên của yêu là tín nhiệm?

Nhìn bóng dáng nhỏ càng đi càng xa, Liễu tướng khó hiểu nhíu mày. Lời Tàn

Nguyệt vừa rồi là có ý gì? Chẳng lẽ hắn thật sự quên lãng cái gì sao?

Không có khả năng, có nên không, ngay lúc đó, hắn tuy rằng cũng rất phẫn nộ,

nhưng phẫn nộ qua đi, hắn cũng sợ hãi chính mình oan uổng Như Yên,

chuyên môn tra xét sự kiện kia, cũng không có cái gì không đúng.

Chính là, tại sao Tàn Nguyệt phải nói như vậy?

Lần này nàng trở về là vì cái gì? Chẳng lẽ thật sự chính là, bệnh nặng mới khỏi, muốn trở về tu dưỡng vài ngày sao?

***

“Tiểu thư, vừa rồi Liễu tướng luôn luôn nhìn người. . . .”

Trở lại trong tiểu viện, Tiểu Mạt hưng phấn nói.

“Ta biết, ta cảm giác được. . . .”

Tàn Nguyệt mặt nhăn mày nhíu, nhìn Tiểu Mạt:

“Tiểu Mạt, ngươi cũng nói trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc

tỉnh táo trong cuộc u mê, ngươi cảm giác, hắn đối với nương ta, có cảm

tình sao?”

Nhiều khi, thật là người ngoài so với đương sự dễ dàng làm rõ một ít chuyện tình hỗn độn hơn. Mục đích của nàng, cũng là muốn

làm cho Liễu tướng hoài nghi trước, hắn có lòng nghi ngờ, hoài nghi, mọi chuyện cũng dễ nói.

“Hẳn là có!”

Tiểu Mạt khó xử nhìn Tàn Nguyệt, nàng chưa có tình yêu, cũng không biết chuyện tình yêu, chuyện

này, nàng thật đúng là khó mà nói.

“Ừ, ta cũng cảm thấy vậy. Thái tử cùng Hạo Nguyệt, hẳn là cũng sắp đến đây. Hạo Nguyệt, mạng hài tử kia thật đúng là lớn. . .”

Đều nói, đứa nhỏ hoàng thất rất khó nuôi sống, xem ra không nghiêm trọng

như vậy. Giống như là Hạo Nguyệt, nhiều lần đều kinh sợ nhưng không nguy hiểm, không cần nghĩ cũng biết, tất nhiên là Lâm quý phi, ở phía trên

làm đủ mọi chuyện.

“Tiểu thư, người thật sự muốn đối phó hắn sao?”

Thân mình Tiểu Mạt run lên một cái, thái tử, cho nàng cảm giác, vẫn là cao cao tại thượng, thần thánh và không thể xâm phạm.

“Sẽ không! Ta sẽ không lấy trứng chọi đá!”

Nhưng nàng biết, lén làm cho Hạo Nguyệt mất đứa bé này. Tàn Nguyệt vụng trộm

nói, trong tay áo, còn có bảo bối không lâu nàng đã chuẩn bị tốt, một

loại có thể cho người thần không biết quỷ không hay mất đi đứa nhỏ bảo

bối!

Nợ, luôn phải tính từng cái từng cái, nợ ở giữa với thái tử, càng phải như vậy. . .

“Tiểu thư, nô tỳ thực lo lắng cho người, lo lắng người sẽ. . . .”

Đôi mắt Tiểu Mạt đỏ bừng, thiếu phu nhân đối với nàng vẫn luôn rất tốt, một chút cũng không ra vẻ chủ nhân.

“Tiểu Mạt, ta thực quý trọng cái mạng nhỏ của ta, ta sẽ không ngốc như vậy !”

“Ngươi là ai?”

Ban đêm, Tàn Nguyệt vừa mới nằm ngủ, liền nhìn thấy bên trong, có một người áo đen lén lút lẻn vào. Tàn Nguyệt chỉ cảm thấy hoa mắt, tiếp theo liền hôn mê bất tỉnh.

Khi mở mắt ra lần nữa, chỉ thấy chính mình nằm ở trên giường nhỏ hẹp, mà trên ghế không x