
nhìn Ngô Cầu rời đi, trong lòng Hạo
Nguyệt càng thêm hỗn loạn. Có lẽ, nàng thật sự nghĩ chuyện này quá đơn
giản rồi, thái tử, sao lại có thể dễ dàng lừa gạt được?
Tay, run
rẩy sờ lên mặt mình, cách duy nhất nàng có thể giữ lấy Thái tử, chính là sự xinh đẹp và thân thể, hôm nay xinh đẹp cũng bị phá hủy, nàng phải
làm như thế nào để giữ lại thái tử?
Nước mắt, bất lực rơi, thái tử lạnh lùng nhìn người phụ nữ lệ rơi đầy mặt, đối với nàng cảm thấy càng thêm chán ghét --
Thật đúng là đồ chỉ có bề ngoài, cùng là tỷ muội, tính nết sao lại cách xa nhau tới vậy?
"Ra là vậy..."
Hạo Nguyệt nhẹ nói một tiếng, lo lắng nhìn cửa một cái, sợ hãi nhìn thấy Ngô Cầu trở về.
"Ngươi không phải cái gì cũng không biết sao? Không cần lo lắng, bổn vương sẽ
điều tra chuyện này, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người trêu đùa bổn
vương!"
Nói xong lời cuối cùng, cơ hồ cũng mang theo chút nghiến
răng nghiến lợi, thân thể Hạo Nguyệt run lên, khi ngẩng đầu thái tử sớm
đã rời đi...
Làm sao bây giờ, không thể khống chế nữa, vừa rồi thần sắc thái tử không
tốt, mà chuyện này căn bản là không cần điều tra, chỉ cần vừa nghĩ là
biết đó vốn là trò quỷ của nàng, đến lúc đó, ai mà biết thái tử sẽ đối
với mình như thế nào?
Không được, nàng không thể ngồi đây chờ
chết! Muốn thuyết phục thái tử, để hắn không trách tội mình, cách duy
nhất, dường như cũng chỉ có...
Tàn Nguyệt? Đúng, chỉ có thể tìm
Tàn Nguyệt giúp đỡ. Thái tử không phải thích Tàn Nguyệt sao? Chỉ cần Tàn Nguyệt giúp đỡ, Tàn Nguyệt nói vài lời hay cho mình, thái tử nhất định
sẽ không tiếp tục truy cứu nữa. Tàn Nguyệt là muội muội của nàng, các
nàng là tỷ muội cùng cha sinh ra, nàng nhất định sẽ không thấy chết mà
không cứu!
Nghĩ như vậy, trong lòng Hạo Nguyệt cũng yên ổn hơn
nhiều, mặc dù nghĩ đến người thái tử thích là Tàn Nguyệt, trong lòng
nàng cảm giác được có chút không thoải mái.
Nhưng còn nhiều thời gian, qua một cửa này, nàng sẽ có biện pháp chiếm được trái tim thái tử!
Thân thể run rẩy, cúi đầu, mới nhìn đến mảnh nhỏ quần áo trên người, căn bản là không đủ để che khuất thân thể, mà khí lạnh trên mặt đất, lúc này
lại càng nhè nhẹ quanh quẩn lấy mình, làm cho nàng không nhịn được càng
thên run rẩy.
"Người đâu, người đâu!"
Gọi vài tiếng, nhưng lại phát hiện không có một nha hoàn nào tiến vào, Hạo Nguyệt không thể
làm gì khác hơn là xoa bàn chân tê dại có chút chua xót đứng dậy, thở
dài nói:
"Một ngày nào đó, ta nhất định..."
Ngoài cửa sổ,
nhìn thấy bóng dáng người hiện lên, Hạo Nguyệt vội vàng câm miệng, bối
rối tìm quần áo mặc vào, không cẩn thận nhìn thấy màu đỏ tươi trên
giường, mặt cười không nhịn được đỏ lên.
"Thái tử..."
Cảm
giác được có người vô thanh vô tức tới gần, Hạo Nguyệt bối rối ngẩng
đầu, thấy khuôn mặt thái tử đen lại, bàn tay giơ lên, ba ba, hai cái tát đánh xuống.
Hạo Nguyệt, có nhị phu nhân sủng, có Liễu Tương
chiều chuộng, chưa bao giờ bị người khác đánh! Hôm nay thái tử không nói hai lời liền đánh, trong lòng đương nhiên cảm thấy bị ủy khuất.
"Tiện nhân, ngươi làm như vậy thật đáng coi thường!"
Con ngươi mở lớn, trong mắt, không có độ ấm, lạnh lùng, khiếnngười ta không nhịn được phải run rẩy!
"Thái tử, ta..."
Mỵ dược, trong cung kiêng kị nhất chính là mỵ dược, mà người phụ nữ dâm
tiện này cư nhiên vào đêm tân hôn lại dùng mỵ dược để đối phó mình!
Ả còn dám nói mình oan uổng sao? Một cô nương tốt, một tân nương muốn
thành thân, sao lại có thể mang theo loại dược này tùy thân? Toàn bộ
chuyện này chính là một âm mưu, một người đã sớm vạch kế hoạch cho âm
mưu này!
Mà hắn, lại ngu ngốc tiến vào, tới hôm nay tỉnh lại hắn còn tưởng rằng tân nương vẫn là cô nương hắn thích!
Tàn Nguyệt, Tàn Nguyệt đâu? Tàn Nguyệt nàng lúc này như thế nào? Không
hiểu, hắn rất muốn biết tin tức của Tàn Nguyệt, một khắc cũng không chờ
được.
"Ngô Cầu, bọn họ còn chưa trở về sao?"
Ánh mắt tối
sầm lại, thái tử đến một bên ngồi trên cao. Không đem chuyện này nói với Hoàng thượng, đó là bởi vì hắn muốn cho bọn họ một cơ hội. Chỉ là cơ
hội này như thế nào, phải xem bọn họ có thể nắm lấy hay không.
"Thái tử, Liễu Tương tới rồi..."
Thái giám ở cửa thông báo một tiếng, thái tử không có ngẩng đầu, mà Liễu
Tương lúc này đã đi đến. Vẻ mặt đang bực mình, sau khi nhìn thấy Hạo
Nguyệt, kinh ngạc hỏi:
"Hạo Nguyệt, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Hai mắt Hạo Nguyệt nhắm lại, rắc rối lớn, nàng nhất thời ngang ngạnh, thật
sự không ngờ sự việc lại lớn như vậy. Mà lúc phụ thân mới vào, nàng vẫn
nhìn phụ thân, hy vọng phụ thân có thể nhìn thấy ánh mắt của nàng, nhưng một câu nói của phụ thân, đã dập tắt hy vọng duy nhất của nàng, cũng
đem nàng đẩy xuống vực sâu không đáy!
"Liễu Tương, ngươi nói xem?"
Nhìn mặt Hạo Nguyệt một mảng tro tàn như vậy, trong lòng thái tử có chút
sáng tỏ. Xem ra, chuyện này Liễu Tương thật sự là không biết rồi, nhưng
nếu như không có Liễu Tương ủng hộ, một người như Liễu Hạo Nguyệt sao có thể ở trong Liễu phủ lừa dối cả Liễu phủ?
"Ta... Thái tử, lão thần quản giáo không nghiêm, là lão thần không phải!"
Gục