Disneyland 1972 Love the old s
Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324283

Bình chọn: 8.5.00/10/428 lượt.

, ta sao có thể biết hắn ..."

Nữ tử xấu hổ cười, nàng nắm tay nam tử, nhẹ giọng hỏi:

"Nhưng, sao ta cảm thấy nhìn quen mắt ..."

"Ngọc Nhi, đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là một người bị thương thôi. Ta nói rồi, ta sẽ cứu hắn!"

Nắm lấy cánh tay hắn, nam tử nhẹ cau mày, ý chí muốn sống của hắn rất mạnh, hắn không muốn chết, bởi vậy hắn có thể kiên trì đến bây giờ...

"Thanh ca, thật vậy chăng?"

Nữ tử tên Ngọc Nhi vui vẻ cười, ngây thơ giống như một đứa trẻ năm ba tuổi.

"Ngọc Nhi, ta lúc nào lừa gạt ngươi? Dược luyện rất nhanh, hắn phục thương xong, là có thể tỉnh lại..."

Gương mặt nam tử mang ý cười, quay đầu, trong mắt hiện lên một tia ảm đạm,

nếu như thật sự không được, hắn còn có một cách cuối cùng. Chỉ là cách

kia mạo hiểm rất lớn, nói không chừng, hắn sau này sẽ không thể bảo vệ

Ngọc Nhi...



Trở lại trong viện, vuốt cái bụng chưa có cảm giác gì, Hạo Nguyệt làm sao có thể ngồi yên?

Hài tử, hài tử của nàng, sao nàng có thể trơ mắt nhìn hài tử bị bỏ đi như vậy đây?

Không được, không được, nàng phải nghĩ cách, nhất định phải nghĩ cách, thuyết phục thái tử!

Lén lút gọi Tiểu Xuân đến, thay một bộ y phục nha hoàn, hai người liền lén rời khỏi phủ thái tử, đi trên đường.

"Tiểu thư, bây giờ chúng ta phải đi đâu? Nếu như... Gia biết rồi, chúng ta đây chẳng phải là..."

Trên đường người đến người đi, nhưng vừa nhìn chung quanh, các nàng lại

không có nơi để đi. Quay về tướng phủ sao? Để phụ thân cho thái tử áp

lực, hoặc là trực tiếp đi cầu thái tử, có lẽ thái tử sẽ tạm thời đáp

ứng. Nhưng bây giờ nàng mới mang thai, đến khi sinh còn quá sớm? Ở giữa, có rất nhiều thời gian, có cơ hội xảy ra chuyện nhiều lắm.



trong phủ, nàng được bảo vệ rất tốt, nhưng nàng cũng biết, nương không

biết âm thầm dùng bao nhiêu chiêu số mờ ám, chỉ vì bỏ đi những cây kim

đâm vào thịt nàng, trong đó kể cả...

Nương của Tàn Nguyệt!

Nàng cũng là trong lúc vô ý nghe được lời của nương, khi đó, trong phòng

nương không có người khác, nha hoàn bên ngoài nói như vậy, nàng là tiểu

thư, lén lút chạy trốn vào, người nào cũng không kỳ quái. Nhưng tại một

ngày đó, nàng nghe được lời của nương, nương nói không nhiều lắm, nhưng

nàng cũng đoán ra đại khái sự tình.

"Đứng lại! Hạo Nguyệt, ngươi muốn làm gì!"

Thấy nàng, nương lấy làm kinh hãi, thấy Hạo Nguyệt muốn rời khỏi, nương nghiêm khắc nói.

"Nương, ta... Tàn Nguyệt thật đáng thương, ta nghĩ..."

Hạo Nguyệt cắn môi, sợ hãi nhìn nương, nàng mười một tuổi, đã hiểu được rất nhiều rất nhiều, cũng rõ rất nhiều rất nhiều chuyện thị phi.

"Hạo Nguyệt, đi về!"

Nương hoà hoãn khẩu khí, thở dài nói:

"Hạo Nguyệt, ngươi còn nhỏ, không biết!"

"Nương, ta hiểu, ta hiểu, Tàn Nguyệt thật sự rất đáng thương, lần nọ lúc ta đến thăm nàng, nàng đã một ngày chưa ăn cơm ..."

Trong phủ, không ít người mắt chó nhìn người, chuyện như vậy cũng rất bình thường, nương ôm lấy Hạo Nguyệt, thở dài nói:

"Hạo Nguyệt, ngươi muốn đáng thương giống như Tàn Nguyệt sao?" Hạo Nguyệt lắc đầu, nương tiếp tục nói: "Nếu như ngươi không muốn thành

dạng kia, hôm nay coi như cái gì cũng chưa từng nghe. Lúc đầu, nếu như

nương không làm, có thể chúng ta biến thành bọ dạng như Tàn Nguyệt hôm

nay. Hạo Nguyệt, lớn ngươi sẽ biết, lớn ngươi cũng sẽ rõ ràng, nương làm như vậy không sai, kỳ thật nương làm như vậy, cũng chỉ là vì ngươi..."

Sau đó, nàng hiểu rõ, nếu như nương không làm như vậy, bây giờ nàng vẫn là

nữ nhi của một tiểu thiếp, một nữ nhi của một tiểu thiếp không có địa vị gì.

Tàn Nguyệt, nếu như ngươi biết tất cả, ngươi có hận ta

không? Thật buồn cười, hôm nay, duy nhất có thể cứu được hài tử của ta,

vậy mà lại là ngươi!

Hết cách, ta chỉ có thể cầu ngươi. Ngươi chỉ cần nói vài câu với thái tử, cũng không mất bao nhiêu thời gian, nhưng

đối với ta mà nói, lại có thể giữ được hài tử của ta.

Nhìn tướng

quân phủ nguy nga, vốn dĩ đây là nơi nàng phải gả tới. Chỉ tiếc tạo hóa

trêu ngươi, nàng cùng nơi này, cuối cùng vô duyên.

"Cái gì? Nàng tới? Muốn gặp Tàn Nguyệt?"

Địch lão phu nhân từ trên ghế đứng mạnh lên, bất an đi tới trong phòng. Hạo Nguyệt đến, có thể có chuyện gì tốt?

"Phu nhân, vậy có muốn báo cho thiếu phu nhân một tiếng không?"

Tiểu Thi bất an ngẩng đầu, là một trong những nha đầu biết chuyện, nàng rất rõ Hạo Nguyệt đến không có gì tốt.

"Không cần, trực tiếp trả lời..."

Địch lão phu nhân khoát khoát tay, đi vài bước lại kêu:

"Như vậy cũng không tốt, vẫn là nói một tiếng với Tàn Nguyệt, hỏi ý của Tàn Nguyệt một chút!"

Nha đầu kia, thật vất vả mới kéo rời đi, ngày mai, vừa đến ngày mốt Tàn

Nguyệt sẽ ra ngoài, đến một sơn thôn (thôn trong núi) xa xôi tĩnh dưỡng, chờ hài tử sinh ra.

"Vâng, phu nhân!"

Tiểu Thi đi tới sài phòng, Tàn Nguyệt đang nghỉ ngơi, nói một tiếng với Tiểu Mạt, Tiểu Mạt cũng lắc đầu:

"Nói cho thiếu phu nhân sao? Nếu không coi như hết? Nữ nhân đó, không có bao nhiêu lòng tốt!"

"Chuyện gì, Tiểu Mạt?"

Vài ngày gần đây, tâm lý luôn khó yên, buổi tối ngủ cực ít, ban ngày cũng

không có mấy tinh thần, cả ngày cứvô tri vô giác như vậy. Lòng Tàn

Nguyệt cũng vô cùng phiền