
đẹp, chị tới xem thử đi.”
Hứa Niệm sửng sốt: “Mua quà cho chị?”
Lục Từ thè lưỡi, có chút ngượng ngùng:
“Trước đây đều là chị nhớ đến chúng em… Hơn nữa chị dâu, bình thường màu sắc quần áo của chị thật sự quá sầu muộn, còn trẻ như vậy, cần phải làm dáng nhiều mới phải.”
Tuổi trẻ? Từ này cô đã lâu không nghe tới.
Tiểu nha đầu hưng trí ngẩng cao, dọc đường kề tai cô nói nhỏ: “Ăn diện nhiều thì đàn ông mới có thể chú ý tới chị nha.”
Hứa Niệm bất đắc dĩ đỡ trán: “Tiểu Từ.”
“À, chị và Đường Trọng Kiêu tiến triển thế nào rồi?” Lục Từ bỗng nhiên chớp mắt nhìn cô, bộ dạng tò mò bát quái.
Hứa Niệm bị làm cho hoảng sợ, lại vội vàng thu lại vẻ mặt: “Bọn chị —— “
“Chị dâu chị đừng gạt em.” Lục Từ che
miệng cười trộm, “Lần trước chị tham dự triển lãm ảnh, anh ấy cũng cùng
đi theo, em đều nghe nói. Không thể ngờ Đường Trọng Kiêu người như vậy
cũng biết lãng mạn, anh ấy còn một khắc cũng không rời khỏi chị?”
Hứa Niệm bị cô trêu ghẹo, trong lòng càng như có sông cuộn biển gầm, rốt cuộc không lời nào để nói, chỉ có thể
tiếp tục trầm mặc.
“Dù sao em cũng tuyệt đối ủng hộ chị.”
Nha đầu kia bộc lộ vài phần từng trải hiếm thấy, hơi nhướng nhướng mày
với cô, “Hiện tại em đã hiểu chuyện, cũng có thể kiếm tiền, chị đừng lo
lắng cho chúng em nữa. Hãy suy nghĩ cho tương lai của chính mình thật
tốt. Chị dâu, chị đáng có được người đàn ông đối xử tốt với chị cả đời.”
Hứa Niệm nhắm chặt mắt, giấu kỹ tất cả
những cảm xúc trong mắt, lúc này mới cười vỗ vỗ bả vai Lục Từ, “Tiểu Từ
quan tâm chị như vậy, cũng không uổng phí chị thương em.”
Lục Từ trừng mắt to, nói đương nhiên:
“Chị làm quá nhiều điều cho chúng em như vậy, em muốn báo đáp chị, lúc
này mới có thể thực hiện.”
Chuyện thế gian đều là như thế, tâm còn
thiện niệm sẽ luôn có hồi báo, cho dù Lục Sơn phụ bạc cô, nhưng nỗ lực
của cô mấy năm nay cuối cùng đã không uổng phí.
-
Buổi tối trên bàn cơm chỉ có ba người,
nhưng không khí rất náo nhiệt, hai anh em vẫn cãi nhau tranh hơn thua,
nhưng nhìn được ra hai bên đều đã trưởng thành hơn, Lục Chu rõ ràng còn
đang nhường cho Lục Từ.
Hứa Niệm ăn ít, rất nhanh đã buông bát đũa lên lầu, Lục Chu nhìn bóng lưng cô ánh mắt hơi hơi tối sầm.
Lục Từ láu lỉnh, cắn đũa, con mắt chuyển
động liền nhìn ra điểm không thích hợp, dùng chân đá anh một phát ở dưới gầm bàn: “Anh thích chị dâu?”
Sắc mặt Lục Chu lập tức liền thay đổi, nhanh chóng cúi đầu ăn: “Nói hưu nói vượn.”
“Vậy anh nôn nóng cái gì?”
Lục Chu không lên tiếng, trực tiếp buông chiếc đũa trong tay: “Phải, anh chính là thích Hứa Niệm.”
Lục Từ không nghĩ tới anh sẽ phóng khoáng thừa nhận như vậy, ngược lại nhất thời không nói không rằng, ấp úng hồi lâu mới phun ra một câu: “Nhưng chị ấy là chị dâu anh.”
Lục Chu dựa vào lưng ghế, chậm rãi hút
một hơi thuốc, đáy mắt đen như mực có ánh sáng lưu động: “Anh biết,
nhưng điều này không ngăn cản được anh. Anh chần chừ không chịu nói cho
chị ấy biết, là vì mình còn chưa đủ ưu tú, đợi anh trưởng thành như Lục
Sơn, anh sẽ có thể bảo vệ chị ấy.”
Ai ngờ tiểu nha đầu đối diện nghe xong
lời này, ngược lại dùng chiếc đũa gẩy rau dưa trên bàn, thật lâu sau mới nói: “Lục Sơn cũng không có gì tốt.”
Lục Chu mờ mịt nhìn cô, Lục Từ lại không
nói gì nữa, chỉ sâu sắc liếc mắt nhìn anh: “Lục Chu, chị dâu sẽ không
tiếp nhận tình anh, nếu anh thật lòng yêu thương chị ấy, thì hãy thu xếp cho công ty thật tốt thay chị ấy là được rồi.”
Cô nói xong lời này liền lên lầu, chỉ còn một mình Lục Chu mi tâm khóa sâu lại.
-
Buổi tối Hứa Niệm trực tiếp ngủ trong thư phòng, mơ mơ màng màng nghe tiếng di động vang lên, nhìn cũng không
nhìn đã để sát bên tai “A lô” một tiếng, nhưng kì lạ là bên kia từ đầu
đến cuối đều không có tiếng động.
Đầu óc cô có chút thanh tỉnh, cầm lên nhìn một cái, trái tim nhất thời hung hăng run rẩy.
Là Đường Trọng Kiêu.
Hai người ai cũng không nói chuyện, chỉ
còn sóng điện không tiếng động lưu động, nhưng thời gian càng lâu, tảng
đá lớn đè trên ngực kia lại càng nặng, cô rốt cuộc chịu không nổi nữa,
trực tiếp ngắt đứt cuộc trò chuyện.
Ngoài cửa sổ mặt trời đã bắt đầu mọc, nhìn thời gian lại đã rạng sáng 5h, lúc này anh còn chưa ngủ sao?
Trong lòng Hứa Niệm rất khó chịu, loại
khó chịu đó tựa như có người lấy kim lần lượt đâm vào ngực cô, cảm giác
đau đớn mảnh nhọn dày đặc lại không cách nào bỏ qua.
Cô hít vào một hơi thật sâu, buộc chính
mình đừng tiếp tục suy nghĩ nữa, trước mắt việc cô phải làm đã từng bước đi vào quỹ đạo, không thể lại bị bất cứ chuyện gì làm dao động. Mở hòm
thư điện tử ra, quả nhiên đã nhận được thư bên kia gửi tới, lý tưởng
từng kích động mà buông bỏ, rốt cuộc đã có cơ hội thực hiện một lần nữa…
“Kế tiếp Lục Từ sẽ có chiến dịch từ
thiện, đây là đề nghị của Lục Chu, vì gần đây có người bắt đầu lật lại
quá khứ đen tối của cô ấy, rồi lại nói nhăng nói quậy. Ý tưởng là của
Lục Chu, chiến dịch từ thiện này như một cú đập cánh hàng loạt, một là
để tăng thêm độ nổi tiếng, mặt khác đương nhiên chính là để tăng mạnh
hảo cảm của người xem đối với cô ấy——” Sáng sớm hôm sau Trâu