XtGem Forum catalog
Tương Tư

Tương Tư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324801

Bình chọn: 8.00/10/480 lượt.

ghĩ chỉ số thông minh của anh bằng em?”

Nói xong không chút do dự khinh bỉ liếc mắt nhìn cô.

Phía sau lưng Hứa Niệm rùng mình, thì ra

trò đùa nhỏ này của mình cũng chạy không thoát khỏi ánh mắt của anh,

nghĩ đến chuyện vừa rồi, không khỏi càng thêm oán giận: “Cho nên anh

liền cố ý trêu chọc tôi?”

Đường Trọng Kiêu không chút do dự gật đầu thừa nhận.

Hứa Niệm nghiến răng, cuối cùng chỉ có thể oán hận mắng một câu: “Ngây thơ!”

Nhưng người bị mắng kia hoàn hảo giống

như tâm tình rất tốt, không chút để ý đáp trả: “Em cũng không phải ngây

thơ, mánh khóe kiểu này ngay cả đứa bé cũng chẳng thèm dùng, nói em ngây thơ đúng là coi trọng em rồi.”

“…” Sức chiến đấu của Hứa Niệm trong nháy mắt liền tan rã.

Đường Trọng Kiêu miệng thì nói ghét bỏ,

nhưng vẫn rất nể tình mà uống hết chén bột gạo kia, Hứa Niệm nhanh chóng thu dọn đồ muốn chạy trốn, nhưng lập tức liền bị anh bắt lấy bàn tay

kéo về trong lòng.

“Chạy cái gì?” Thanh âm của anh rơi xuống tiến vào trong tai liền mang theo một sức hấp dẫn, như vô cùng câu nhân hồn phách.

Hứa Niệm rụt vai, cô chịu không nổi hơi

thở của người cố ý chọc ghẹo kia, chậm rãi làm dịu lại mới quay về phía

anh: “Tôi không làm phiền anh nữa, anh làm việc tiếp đi.”

Nhưng anh chỉ cười, cố ý đưa tay nắn vuốt thùy tai dần dần phiếm hồng của cô: “Em sẽ không cho rằng, lần đó em

gọi tên của người khác, thì anh sẽ không chạm vào em?”

Đôi mắt Hứa Niệm trừng thật lớn, nhưng

không nói ra miệng, đã bị anh cúi người xuống nhẹ nhàng cắn lên môi. Lực đạo rất vừa phải, nhưng cũng khiến trên môi cô nóng rát, không thể xem

nhẹ cảm giác này, mỗi lần anh đều biến đổi nhiều kiểu mà chỉnh đốn cô,

chỉ là một cái hôn cũng nhiều thủ đoạn, làm cho cả người cô vừa đau lại

vừa dày vò.

Hứa Niệm thở hồng hộc chống đẩy, cuối cùng bị anh trực tiếp đặt trên bàn.

Văn kiện ở bên trên bị anh mạnh mẽ đẩy

ra, đồ dùng rải đầy trên mặt đất, lưng cô lập tức dán trên phiến đá cẩm

thạch lạnh lẽo, ớn lạnh một đường lan đến đáy lòng.

Ký ức đêm đó ùn ùn kéo đến, mỗi một màn

đều rõ ràng tới cực điểm, chống lại đôi mắt thâm thúy của anh như trước, tất cả giống như đều trùng hợp một cách tài tình.

Màn cửa còn đang lẳng lặng đong đưa trong gió.

***

Hương vị thuộc về Đường Trọng Kiêu, mang

theo mùi trầm mộc hương đặc thù ở trên người anh, từng chút một chặt chẽ khắc vào người cô, tinh tế dày đặc ăn mòn vào lục phủ ngũ tạng của cô.

Sự nóng bỏng đó bắt đầu từ cổ một đường lan tràn, cuối cùng dừng ở ngực, tới tới lui lui mà liếm.

Cô không chịu nổi, liền dùng móng tay cào anh, mỗi lần đều như vậy, nhưng anh giống như không để ý chút nào.

Những vết thương nhỏ bé này thương đến da thịt, nhưng rốt cuộc đau thế nào, ai lại biết?

Hàm răng anh hơi dùng lực, rõ ràng còn

cách lớp vải nhưng vẫn làm cô đau, nước mắt nhanh chóng chảy ra, miệng

mắng: “Đường Trọng Kiêu, anh là cẩu!”

Cô càng dùng lực đánh trả anh, hai người vặn vẹo cùng nhau, cuốn chặt lấy nhau, nhưng lại công kích lẫn nhau.

Anh tách đôi chân dài của cô ra, rốt cuộc tới gần, hoàn toàn bao phủ cô ở dưới người, tư thế đó rõ ràng chính là

vị thần nắm giữ tất cả.

Cảm giác áp bách thật lớn làm cho cô theo bản năng nhắm mắt lại, nhưng người kia cũng rốt cuộc không có động tác dư thừa.

Cô rốt cuộc nghênh đón tầm mắt của anh,

đáy mắt anh một chút tình yêu cũng không có, một hồi vừa rồi kia, bây

giờ nghĩ lại càng giống như trận đấu, đáy lòng hai bên chỉ sợ đều là hận và oán.

Đường Trọng Kiêu hơi cúi người cùng cô

nhìn nhau, thật lâu sau, lúc này mới chậm rãi nói ra khỏi miệng: “Giả bộ không nổi nữa? Để em thành thật lấy lòng người khác có phần quá khó

khăn, hiện tại sẵn lòng nhẫn nại, đơn giản là muốn biết người biết ta,

em quá rõ bây giờ còn không phải là đối thủ của tôi. Nhưng Hứa Niệm, cảm xúc của em luôn không giấu được.”

Hứa Niệm bị trực tiếp nhìn thấu, ngược

lại không căng thẳng chút nào, dù sao tâm tư của cô từ trước đến nay

luôn không thể gạt được anh. Cô dùng sức lực toàn thân mới đẩy anh ra

được một chút, quần áo cởi sạch, cuối cùng chật vật chỉ có một mình cô.

Nhưng cô không để ý chút nào, tùy ý sửa

sang lại xong, liền như vậy ngồi ở trên bàn khẽ cười nhìn anh: “Tôi hận

anh, chưa từng nghĩ tới việc phải giấu.”

Đường Trọng Kiêu nghe những lời này, trên mặt một chút tức giận cũng không có, ngược lại đưa tay vuốt ve tóc cô:

“Vậy em dựa vào cái gì thắng tôi?”

Hứa Niệm ngẩn ra, cô nhìn đôi mắt kia,

bên trong như là khiêu khích, nhưng dường như lại có quá nhiều điều mà

cô không hiểu được. Từ trước đến nay cô đều không nhìn thấu anh.

Ngón tay của người đàn ông kia dừng trên

môi cô, chậm rãi di chuyển lên, cuối cùng lòng bàn tay mở ra che bên

trên mi mắt cô, hồi lâu mới sâu kín thở dài một tiếng: “Ngày nào đó em

có thể lừa gạt tôi, thì có lẽ thật sự có thể thắng tôi.”

Hứa Niệm biết, hiện tại nhược điểm lớn

nhất của cô ngay cả chính mình cũng không gạt được, nhưng lời nói hiện

giờ của Đường Trọng Kiêu chặt chẽ khắc vào trong đầu cô, muốn đòi lại

món nợ này, tất yếu phải trả một cái giá thật đắt Đường Trọng Kiêu không phải lúc