Tương Tư

Tương Tư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325204

Bình chọn: 9.5.00/10/520 lượt.

ng Mạc Ninh nói chuyện ngữ khí nịnh nọt:

“Bọn họ cái gì cũng chưa điều tra ra được, đồ đạc đã sớm bị thiêu hủy,

người dưới tay đều đã đổi một đám, sẽ không có ai nói lung tung.”

Đường Mạc Ninh ôm cánh tay, thật lâu sau

mới “Ừ” một tiếng: “Loại chuyện nhỏ này về sau nói cho tôi biết một

tiếng trong điện thoại là được.”

Người nọ liền nhe nanh cười cười: “Lần

trước khoản tiền cô hứa hẹn kia cũng còn chưa cho tôi, hôm nay có phải

thuận tiện không—— “

Bộ dạng Đường Mạc Ninh có chút tức giận: “Còn sợ tôi không cho anh sao?”

“Không phải không phải, tôi đang cần tiền dùng thôi.”

Hứa Niệm nghiêng người nấp ở phía sau cây cột, khó khăn lắm mới có thể nhìn thấy gò má Đường Mạc Ninh, cô ta như

có chút khó chịu, vén tóc: “Chờ hai ngày đi, anh hai đóng băng hết tất

cả thẻ của tôi, đợi anh ấy đi là được.”

“Phải phải, Đường tiểu thư đã đáp ứng nhất định không thể giả được.”

Hứa Niệm im lặng đứng ở nơi đó, có một số việc cho dù điều tra còn chưa đủ rõ ràng, nhưng đại khái cũng có thể

đoán được một chút. Nhưng nghi ngờ được chứng thực, đáy lòng dường như

càng trống rỗng, vừa nghĩ đến Đường Trọng Kiêu tại đây đóng vai người

trung gian, lòng cô thế nhưng cũng sẽ đau.

Tiếng bước chân của người nọ dần dần đi

xa, Đường Mạc Ninh còn đứng tại chỗ không nhúc nhích, cô ta chạm vào một đầu điếu thuốc chậm rãi hút, cho đến khi phía sau lại có người đi tới.

Hứa Niệm lập tức thẳng sống lưng, là Đường Trọng Kiêu.

-

“Anh từng nói rất nhiều lần, sẽ đưa cô ấy rời đi ngay lập tức, em cứ vội vã như vậy?” Giọng người đàn ông vào ban đêm vẫn lãnh đạm trước sau như một, đôi mắt sắc bén như chim ưng.

Đường Mạc Ninh lười biếng quay người lại, nhả ra vòng khói, quanh người đều là sương khói màu xám trắng: “Em

không biết anh đang nói gì?”

“Lần trước không đụng chết cô ấy, lần này lại muốn thế nào, đừng cho rằng anh không biết em và Trần Phong đang

cùng nhau mưu tính cái gì.” Vừa rồi ở trong yến hội quét nhìn cô vài

lần, từ đầu đến cuối đều ở đây trò chuyện nhiệt tình cùng Trần Phong,

Trần Phong là loại người nào anh lại chả không quá rõ ràng.

Bị vạch trần, Đường Mạc Ninh cũng không

cảm thấy chút quẫn bách nào, ngược lại không nhanh không chậm nhìn anh

một cái: “Anh thật đúng là yêu thương cô ta, thế nào, cảm thấy áy náy?”

Người đàn ông cũng không nói chuyện, chỉ đưa tay đoạt lấy điếu thuốc ở ngón tay cô ta sau đó bắn ra ngoài.

Đường Mạc Ninh rốt cuộc cũng nổi cáu, âm

điệu không tự chủ cất cao: “Đường Trọng Kiêu! Anh biết rõ em ghét cô ta, không phải anh thương em nhất sao? Lúc trước vì em cũng sẵn lòng trói

buộc cô ta, hiện tại làm sao lại không được?”

Hứa Niệm khó có thể tin trừng mắt to, như bỗng nhiên bị người ta hung hăng đánh lén đến đầu váng mắt hoa.

Nhưng người đàn ông kia hoàn toàn không

phủ nhận, chỉ trầm mặc, bóng dáng cao lớn quay về phía cô, cô hoàn toàn

không nhìn tới vẻ mặt của anh giờ phút này.

Là thật sao?

Cô lăng lăng nhìn, cho đến khi giọng

Đường Mạc Ninh lại rõ ràng truyền tới: “Anh, em đồng ý với anh không

động vào cô ta. Nhưng anh đừng dính dáng không rõ ràng với cô ta nữa có

được không? Em chịu không nổi, liếc nhìn cô ta một cái cũng khó chịu,

chẳng lẽ về sau anh còn định để Cầu Cầu gọi cô ta là mợ sao? Không cảm

thấy rất buồn cười?”

Đường Mạc Ninh càng nói càng kích động,

hai tay hung hăng nắm chặt áo khoác màu đen của Đường Trọng Kiêu: “Anh

rõ ràng đang đặt bom hẹn giờ ở trong nhà, cô ta muốn là biết Cầu Cầu là

con trai Lục Sơn, nhất định sẽ không bỏ qua cho nó!”

Trong đầu “ầm” một tiếng như có thứ gì đó nổ tung, những lời còn lại Hứa Niệm rốt cuộc không nghe rõ, tất cả

trước mắt cũng dần dần trở nên mơ hồ không chịu nổi, bên tai chỉ còn lại một câu kia…

Cầu Cầu là con trai Lục Sơn.

Con trai Lục Sơn.

Ngay cả khí lực quay đầu lại nhìn hai

người kia cũng không có, cả người như bị rút sạch, bộ dạng cuồng loạn

của Đường Mạc Ninh còn đang ở trước mắt, nhưng cô lại cứ như vậy hi vọng tất cả đây đều là giả.

Còn có thứ gì tổn thương người khác hơn

điều này? Cô chuẩn bị tất cả thì Lục Sơn lạc lối, mà thậm chí Lục Sơn

cùng người khác ngay cả con cũng đã có, mấy ngày trước cô còn đang nói

nói cười cười cùng đứa bé kia, tất cả những điều này châm chọc cỡ nào?

Thì ra trong tất cả không có tồi tệ nhất, chỉ có tồi tệ hơn nữa.

Hai người bên kia còn đang nói gì đó,

nhưng một chữ cô cũng không nghe vào, thân mình không trụ được trượt

xuống, chậm rãi co rúc đưa tay che miệng lại.

Nhớ tới mọi thứ đã qua, hiện tại chính

mình quả nhiên sống như một tên hề, quãng thời gian này có dành tất cả

để trả giá cho tình cảm của mình, nhưng rốt cuộc tất cả lại đều là giả

dối.

Cô cảm giác toàn thân đều đau, nhưng đau

thương nhất vẫn là nơi ngực kia, luôn muốn được sở hữu người yêu, cuối

cùng là yêu sai lầm. Cô cũng không hối hận khi chăm sóc người Lục gia,

họ là những người cô xem như người thân, cho dù không có quan hệ với Lục Sơn cũng sẽ dồn hết toàn lực chăm sóc họ. Nhưng Lục Sơn hiện tại làm

những chuyện này, khiến cô hoàn toàn sụp đổ.

Năm tháng tươi đẹp nhất của đời người, cô vẫn


XtGem Forum catalog