Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326610

Bình chọn: 8.00/10/661 lượt.

t, cũng không có ý thức được đôi môi nhỏ nhắn hồng nhuận như mật đào của mình đang dán lên phần ngực để trần của Lăng Khắc Cốt, cô đơn thuần như vậy ngược lại lại càng hấp dẫn làm cho

người ta điên cuồng.

Thân thể Lăng Khắc Cốt căng thẳng như cung đã lên dây, không để cho mình mất khống chế, anh lên tiếng: "Bé con."

"Hả?" Hi Nguyên kinh ngạc ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn ba.

"Lần sau không cho mặc cái thứ lộ liễu như thế này nữa.” Gương mặt lãnh khốc của Lăng Khắc Cốt nói xong liếc sang bên, kéo một cái khăn tắm, trực

tiếp che kín toàn bộ thân thể của cô bé lại, không để cho vẻ đẹp của cô

hiện ra ở trước mắt nhiều du khách như vậy.

Lộ liễu?

Đôi mắt đẹp của Hi Nguyên trợn thật lớn, bộ đồ bơi này của cô đã rất bảo

thủ rồi, cái gì nên che đều đã che lại hết rồi, Lăng Khắc Cốt lại vẫn

nói lộ liễu: "Ba, người tình số 38 của ba ăn mặc so với bé con còn lộ

liễu hơn nhiều, có thể đủ để xuất hiện trên tạp chí Playboy rồi."

Hi Nguyên không cam lòng hếch khuôn mặt nhỏ nhắn lên, kiêu ngạo ưỡn ngực.

Lăng Khắc Cốt ở nước Mĩ mười tháng chưa từng dứt scandal, ngoài scandal chưa bao giờ dứt giữa anh và Tưởng Lệ Văn ra, cô còn thấy trên các tạp chí

anh mang theo phụ nữ với đủ loại màu da đi tham gia tiệc xã giao. Mà Vi

An được tạp chí gọi là người tình thứ 38 của anh lại vô cùng hấp dẫn

xinh đẹp cùng nổi tiếng. Cô cũng không hiểu anh vì sao lại coi trọng một thứ bình hoa như vậy, người đàn bà kia ngoại trừ ngực lớn hơn cô ra thì có cái gì được coi là xinh đẹp hơn cô chứ?

"Những thứ phụ nữ

kia chỉ là những kẻ bỏ đi, với bé con không hề giống nhau." Lăng Khắc

Cốt vừa đem khăn tắm túm lại ở trước ngực Hi Nguyên, vừa lãnh khốc trả

lời. Giống như những người đàn bà kia cũng chỉ là bình hoa anh dùng để

xã giao với thế giới và truyền thông, anh căn bản không quan tâm.

"Thật?" khuôn mặt nhỏ nhắn của Hi Nguyên lập tức nở một nụ cười xán lạn, ý tứ

của Lăng Khắc Cốt nghĩa là cô là đặc biệt, những người phụ nữ khác đều

không quan trọng sao? Trong lòng cô mới vừa rồi còn bị ghen tỵ lấp đầy

lập tức đầy ánh mặt trời.

Lăng Khắc Cốt gật đầu một cái, nhìn thấy nụ cười sáng lạn kia của Hi Nguyên thì trong đầu lại đảo qua lo lắng lúc vừa rồi.

Hi Nguyên cười thoát tục như vậy, sung sướng như một đứa nhỏ, vô tà mà

xinh đẹp. Nhất là hai lúm đồng tiền nhàn nhạt kia, thời điểm cười lên,

nở rộ bên khóe môi mềm mại của cô, lại khiến cho anh quên hô hấp.

Anh chịu ảnh hưởng của bé con càng ngày càng nghiêm trọng, đây không phải là hiện tượng tốt.

Vẻ mặt rạng ngời của Băng Nhi lại chợt xuất hiện trước mặt của anh, anh

chợt lắc lắc đầu, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của Băng Nhi đuổi đi. Hôm nay

không cần nhớ tới Băng Nhi, anh muốn được ở cùng bé con thôi.

Ôm lấy Hi Nguyên, đặt cô vào con thuyền nhỏ bằng cao su đã chuẩn bị xong,

anh dùng hai cánh tay vây lấy cô ở trong ngực: "Nắm chặt."

Hi

Nguyên không có bắt lấy tay vịn của thuyền cao su, ngược lại lệch ra ôm

lấy hông của Lăng Khắc Cốt: "Bé con muốn ba ôm mới có cảm giác an toàn."

"Thật là trẻ con." Lăng Khắc Cốt cười yếu ớt lắc đầu, hai cánh tay lại dùng

sức ôm chặt, giờ khắc này da thịt kề nhau khiến cho da tay anh như bị

phỏng, gương mặt tuấn tú của anh hiện lên một tầng đỏ ửng thật mỏng.

Hi Nguyên dính ở trong ngự ba, lắng nghe nhịp tim trầm ổn kia, tim của cô cũng theo đó mà nảy lên.

Khi bọn họ ở độ cao 26 thước từ trên trời lao xuống phía dưới, Hi Nguyên

thét lên nắm chặt cánh tay Lăng Khắc Cốt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy

hưng phấn.

Hai cánh tay Lăng Khắc Cốt chỉ ôm thật chặt, phòng Hi Nguyên từ trong ngực của anh té xuống.

Sóng nước khổng lồ đánh úp đến, làm cho hai người đều ướt nhẹp.

Hi Nguyên vuốt nước trên mặt nhìn Lăng Khắc Cốt, vài lọn tóc xõa xuống cái trán cao rộng, thế nhưng lại hấp dẫn đến khiến trái tim cô nhảy loạn.

Vừa nghĩ tới anh hấp dẫn như vậy bị người phụ nữ khác đoạt lấy, lòng

của cô liền níu chặt, đau đến phát run. Cô muốn anh chỉ thuộc về một

mình cô.

Không chút suy nghĩ, Hi Nguyên liền ôm lấy Lăng Khắc

Cốt, giữa sóng nước hôn lên môi Lăng Khắc Cốt. Cô hôn lên va phải hàm

răng của Lăng Khắc Cốt, đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhíu lại.

Cô đột nhiên hôn khiến Lăng Khắc Cốt sửng sốt, có mất mấy giây, anh giống

như tượng đá để mặc cho Hi Nguyên ở trên môi anh làm loạn. Đột nhiên một tia sáng không dễ bị người phát giác lóe lên xẹt qua tròng mắt đen của

Lăng Khắc Cốt, trong nháy mắt liền biến mất. Anh nhanh chóng ôm lấy Hi

Nguyên, lưu loát nhảy vào trong hồ nước.

Khi hồ nước bao lấy

toàn bộ cơ thể hai người thì con thuyền cao su nhỏ mới vừa rồi còn chở

hai người liền bị đạn bắn thủng lỗ chỗ.

Tròng mắt đen của Lăng

Khắc Cốt sắc bén bắn tới trên bờ, một đám hộ vệ lập tức chia làm hai

đường, một đường nhanh chóng ngăn cản trước mặt Lăng Khắc Cốt và Hi

Nguyên, tạo thành một bức tường người không cách nào đột phá, một đường

khác thì lập tức dùng tốc độ như tia chớp đuổi theo về phía đám người.

Du khách còn đang ngơ ngác, thậm chí còn không rõ ràng lắm chuyện gì xảy

ra. Chỉ biết là tổng giám đốc củ


Polaroid