
nam một nữ, đương nhiên họ không phải muốn
chiếm đóng WC tập thể, mà là để tác thành cho người anh em làm chuyện xấu, còn
bọn họ ở ngoài hóng chuyện. Đó là những gì các chị em cô đã dạy.
Xem ra
cô đã gặp nguy hiểm rồi, tháo chạy chăng? Hay ở lại đánh một trận?
Một giọng
nói uể oải nhẹ tênh vang lên, khiến Tô Gia Áo nghe mà tê dại: "Giúp anh
cởi áo ra".
"Ực
ực."
Anh
nghe thấy âm thanh nuốt nước bọt rõ ràng, nhưng lại thấy cô sợ đến nỗi không
dám nhúc nhích. Anh cười khẽ, muốn đưa tay ra xoay người cô lại, nhưng cô như
chim non sợ cành cong, giật nảy người lên định bỏ chạy, anh hơi nheo mắt lại,
nhanh như chớp giơ một chân ra ngáng đường, thản nhiên để cô ngã lên người
mình.
Sức
nặng đè lên người khiến anh thấy rất chân thực, nhưng cô lập tức nhổm dậy như
muốn giữ khoảng cách với anh, chiếc vòng bạc lắc lư trên tay cô nhưng anh không
để tâm, đưa tay lên thân mật kéo cô vào lồng ngực mình, tay kia bắt đầu cởi nút
áo của mình, từ ngực cho xuống đến bụng.
Nhiệt
độ trong phòng tăng đột ngột và Tiêu Yêu Cảnh từ từ biến thành thú vật khiến Tô
Gia Áo tấy gai cả da đầu, cô hoảng loạn, lắp ba lắp bắp: "Em... em... em
cảm thấy chúng ta vẫn chưa..."
"Chưa
đủ số lần chứ gì?" Anh cắt ngang lời cô như đã thông hiểu, vì anh vẫn
không quên lý do bị từ chối trong lần đâầ hẹn hò. "Thật không hiểu đầu óc
em nghĩ gì, chuyện thân mật này có liên quan gì đến số lần gặp mặt? Hừ."
Anh đã
cởi xong áo, phần eo lộ ra, anh kéo đầu cô nhìn xuống dưới, dỗ dành để cô mở
mắt ra: "Này, không phải là em muốn nhìn khuyên của anh à?".
"Không...
vẫn... vẫn chưa đủ số lần, em phải nhẫn nại mấy lần
"Hừ,
anh cho bạn gái thấy khuyên rốn mà phải đợi xem hẹn hò đủ bao nhiêu lần
à?" Đó là hiểu biết cơ bản về bạn trai của mình mà.
"Hả?
Khuyên... khuyên rốn... Á?" Cô mở mắt, nhìn xuống dưới, chỉ thấy một chiếc
khuyên nho trên rốn của anh, rất đáng yêu và cũng rất gợi cảm, không khoa
trương cũng không nổi bật, cảm giác như chiếc khuyên nằm gọn trên phần bụng
phẳng lì của anh đang vẫy tay chào cô.
Bất
giác cô đưa tay nghịch chiếc khuyên nhỏ ấy, như không tin rằng trên cơ thể rắn
chắc của anh lại có một đồ vật nho nhỏ đáng yêu đến thế, nhưng anh lại cứng cả
bụng vì hành động ấy của cô, hô hấp cũng dần trở nên nặng nề.
"Thì
ra ở đây cũng xỏ khuyên được, vậy tại sao anh không xỏ khuyên ở môi hay lưỡi
như họ?"
Âm
thanh trầm khàn vang lên: "Vì... không tiện".
"Không
tiện?" Cô hứng chí ngẩng lên, thấy anh đang nhìn chằm chằm vào đôi môi
mình, điều đó khiến cô dễ dàng nhận ra rốt cuộc là không tiện ở chỗ nào.
Anh
đang ngầm bảo cho cô biết, anh muốn làm gì ngay bây giờ.
"Này,
anh đã chứng minh cho em rồi, bây giờ có phải nên đến lượt em chứng minh?
Hừ?" Anh nghiêng đầu sang, hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô.
Tay cô
cứng đờ, không dám đùa nghịch chiếc khuyên rốn đó nữa, chiếc vòng trên tay lại
kéo tư duy của cô về. Lúc này cô mới sực nhớ ra mình không thể cùng anh làm
những hành động mà các đôi yêu nhau thường hay làm, bao gồm hôn và cả những cử
chỉ cao hơn thế.
Thấy cô
không động đậy anh đưa tay luồn vào mái tóc, kéo cô về phía môi mình, nhưng cô
lại gắng sức ngả đầu ra sau để tránh.
"Em
luôn nhìn anh bằng ánh mắt đó, không phải muốn hôn à? Tô Gia Áo, không được rút
l
"Em
nhìn anh kiểu gì chứ?"
"Vẻ
động dục."
"Đâu
có."
"Em
không có nhưng anh có."
Anh mặc
kệ cô cự tuyệt, cố chạm vào môi cô, nhưng cô lại nhanh hơn anh một bước, đưa
tay lên bịt miệng lại.
Anh
thấy hành động đó của cô thì sa sầm mặt, một sự từ chối quá rõ ràng, anh chưa
bao giờ thấy, càng không biết ứng phó thế nào, anh muốn nổi điên lên đẩy cô ra
khỏi vòng tay mình, trừng phạt cô gái dám từ chối và đùa giỡ anh quá mức ấy,
nhưng anh lại nghe thấy mình lên tiếng vẻ thoả hiệp: "Ngay cả số lần đẻ
được hôn cũng chưa đủ à? Sao quy tắc của em nhiều quá vậy!"
Sao lời
nói cam chịu vớ vẩn này lại thoát ra từ miệng Tiêu Yêu Cảnh, anh đang ảo não
muốn nuốt gọn câu nói đó vào miệng thì giọng nói kỳ lạ của cô đã vang lên đúng
lúc: "... Số lần hôn ở đây đủ rồi!".
Anh
ngước lên, ánh mắt cô mơ màng chỉ vào gò má, ra hiệu với anh.
Phì!
Đại thiếu gia anh chưa bao giờ lạc phách đến độ chỉ hôn má con gái đã thấy thoả
mãn, nghĩ anh là trẻ con ba tuổi chơi trò gia đình chắc? Chuyện ngu ngốc vớ vẩn
như hôn má thế kia, lúc năm tuổi anh đã làm đủ rồi, muốn anh hứng chí, kích
động, tim đập thình thịch khi hôn lên gò má con gái ư?
Nằm mơ!
"Chụt!"
Hả? Âm
thanh gì thế? Âm thanh mất mặt đó sao lại phát ra khi anh chạm môi vào làn da
mềm mại trên má của cô gái ấy???
Chết
tiệt, cái cảm giác thoả mãn kỳ lạ!!! Hai
tiếng sau, các anh em đồng loạt quay lại như đã hẹn, nhanh mắt phát hiện ra bầu
không khí mờ ám giữa hai người. Tiêu Yêu Cảnh cổ áo phanh ra, vẫn chưa cài hết
nút, lồng ngực vạm vỡ phủ một lớp mồ hôi mỏng, Tô Gia Áo sắc mặt đỏ hồng, bọn
họ tự khắc hiểu là bạn mình vừa được thoả mãn, kéo phắt anh ra một góc vỗ vào
vai anh khen ngợi không ngớt.
Anh bị
khen đến mức lúng túng, có nỗi khổ mà không dám nói, đành hút thuốc