The Soda Pop
Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321343

Bình chọn: 9.5.00/10/134 lượt.

đám họ hàng thân thích khi tranh giành tài sản trước mặt

mình.

Quyết định buông tay thật sự vô cùng chính xác, ít nhất thì anh đã thành công rồi, không đúng sao?

Bạc Cạnh nhếch môi, thu hồi suy nghĩ có chút xa xăm, bắt tay vào thu dọn đồ đạc, sắp xếp vào những vị trí thích hợp, trong lòng lại thấy cảm động

vì sự tận tình chu đáo của cha Bạch.

Trước khi đến đây, anh chưa

từng nói rằng mình cần một căn phòng như thế nào, nhưng nhìn căn phòng

này cũng biết là vừa mới được lau dọn sạch sẽ, tủ treo quần áo còn

phảng phất mùi sơn mới, bên trong còn bỏ hai túi khử mùi, cho dù là màu

sắc như thế nào, trang trí trong căn phòng cũng không quá nổi bật, mấy

tủ sách được kê sát tường, không những đã đem hết số sách của anh từ Anh quốc về đây, mà toàn bộ không gian ở căn phòng này, tất cả đều phù hợp

với sở thích của anh.

Một lần nữa Bạc Cạnh lại cảm thấy mình may mắn vì mình đã không quyết định sai lầm. Buổi tối hôm đó, sau

nửa ngày bận rộn, mẹ Lý đã chuẩn bị cả một bàn ăn toàn là thức ăn ngon,

dồn hết tâm huyết để cho thành viên mới của gia đình có thể được ăn ngon một bữa, cũng thuận tiện muốn để cho anh hiểu rõ tài nấu nướng của mình cao siêu thế nào.

Dĩ nhiên, nếu như Bạch Nhạc Ninh có thể ngoan ngoãn uống hết chén canh thì mẹ Lý sẽ càng cao hứng.

Cho nên, lần đầu tiên Bạc Cạnh dùng cơm ở nhà họ Bạch, đã may mắn được chứng kiến tài nghệ dụ dỗ con gái của cha Bạch.

“Ninh Ninh ngoan, ăn canh thì cơ thể mới hết bệnh nha!” Cha Bạch lừa gạt cô con gái ngây thơ.

“Đừng nói xạo với Ninh Ninh, uống thuốc thì cơ thể mới hết bệnh!” Kết quả là cô con gái liều chết chứ không uống.

“Ninh Ninh ăn canh giỏi thì tối nay papa kể chuyện cổ tích cho Ninh Ninh nghe nha!” Cha Bạch dụ dỗ.

“Ninh Ninh đã lớn rồi, buổi tối ngủ không cần phải nghe chuyện cổ tích nữa.” Cô bé kháng cự.

Nghe đoạn đối thoại của hai cha con, Bạc Cạnh vừa đưa cơm vào trong miệng,

suýt nữa thì phun ra, nhưng anh vẫn giữ vững phong độ như những gì đã

được học ở Anh quốc, mi mắt rũ xuống, chăm chú ăn cơm, giả vờ như mình

không nghe thấy gì.

Không ngờ, cha Bạch lại đem ngọn lửa chiến

tranh lan tới trên người anh: “Hôm nay là ngày đầu tiên anh Bạc tới nhà

chúng ta, Ninh Ninh không chịu uống canh mà còn nghịch ngợm như vậy thì

anh Bạc sẽ nghĩ Ninh Ninh là một đứa trẻ không ngoan đấy!”

Bạc

Cạnh bất đắc dĩ, anh sớm biết cái cách giáo dục con gái của cha Bạch có

vấn đề, thậm chí cả lời này mà cũng nói ra được, chẳng lẽ không sợ cô bé sẽ bắt chước sao?

Mặc dù cha Bạch chỉ cố ý hù dọa, nhưng Bạch

Nhạc Ninh lại ngoan ngoãn rút lui, vội vàng lén lút quan sát Bạc Cạnh

đang ngồi đối diện, vừa đúng lúc Bạc Cạnh lại để lộ ra một nụ cười bất

đắc dĩ, khiến cho Bạch Nhạc Ninh hiểu lầm, cho là anh đã nghĩ mình như

thế, nghĩ mình là một đứa trẻ hư.

Cô gái nhỏ chán nản, mếu máo

cầm thìa lên, múc từng muỗng từng muỗng canh có thể so với thuốc thập

toàn đại bổ kia, cho vào trong miệng, sau đó ngẩng đầu lên, khuôn mặt

nhỏ nhắn lộ vẻ nghiêm túc không phù hợp với lứa tuổi của cô, cô nhấn

mạnh: “Anh Bạc, Ninh Ninh là bé ngoan, anh đừng nghe papa nói bậy!”

Hả? Nhạc Ninh lại dám bảo mình ‘nói bậy’?

Ánh mắt của cha Bạch khẽ trầm xuống, lẩm bẩm nói: “Ninh Ninh, chỉ cần nhắc

tới anh Bạch thì con sẽ nghe lời, nhưng hai đứa mới quen biết chưa được

nửa ngày, điều này làm baba đau lòng quá. . . .”

Tình hình này, nếu anh không nói gì thì không ổn rồi.

Rốt cuộc Bạc Cạnh cũng đặt đũa xuống, trấn an cô gái nhỏ đang buồn bực

trước: “Cho dù Ninh Ninh không uống canh thì cũng là một bé ngoan mà! Vả lại. . . .” Anh không kìm được vui vẻ nơi đáy mắt, nhìn về phía cha

Bạch: “Cháu rất xin lỗi, chú Bạch!” Nhịn, phải nhịn, ngàn vạn lần không

được cười.

Đáng tiếc, sự kìm chế của anh chỉ đổi lấy ánh mắt xem thường của vị papa đại nhân nào đó.

Mặt khác, cô gái nhỏ vừa nghe anh nói vậy thì vô cùng sung sướng mà giơ tay hình chữ V: “Oh yeah! Anh Bạc là tốt nhất!” Hô xong khẩu hiệu, cô gái

nhỏ nhảy xuống ghế, bước vòng qua bàn tựa như một làn khói, đi tới chỗ

ngồi của Bạc Cạnh: “Ninh Ninh thích anh Bạc! Vì thế, tối nay Ninh Ninh

muốn ngủ cùng anh!”

Cái gì? Sao mọi chuyện lại phát triển tới mức này?

Cha Bạch trừng mắt nhìn Bạc Cạnh giống như đang nhìn kẻ thù, thằng nhóc

này, giỏi lắm, vừa mới tới mà đã cướp mất con gái bảo bối của ta?

Bạc Cạnh không có cách nào phản bác, nếu chú Bạch còn tiếp tục dạy dỗ con

gái mình như vậy thì sau này chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn!

Chỉ còn cái người đề xuất ‘ngủ chung’ là vẫn trưng ra vẻ mặt ngây thơ, như thể đó chỉ là một ‘yêu cầu nhỏ’

Một năm rất nhanh đã trôi qua, cuộc sống của Bạc Cạnh ở nhà họ Bạch dần dần đã trở nên ổn định.

Dưới sự nỗ lực và sự trêu chọc vô tình hay cố ý của Bạc Cạnh, mà trước mắt,

anh đã lấy được lòng tiểu công chúa của nhà họ Bạch, điều này khiến cho

một người làm cha như cha Bạch vừa vui mừng, vừa tức đến nghiến răng

nghiến lợi.

Vui mừng là vì rốt cuộc ông cũng không cần phải bày

trận chờ đón quân địch để giải quyết đống hồ sơ chất chồng ở công ty

nữa, trước khi Bạc Cạnh đến đây thì không