Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324243

Bình chọn: 10.00/10/424 lượt.

đề nghị chúng ta đến cái màn trùng phùng mang tính

“Cảm động”,mỗi một cái biểu tình mỗi một cái động tác của hắn đều không khác thời điểm bình thường, sau đó mặc cho ta liên tiếp ngã lăn

bổ nhào vào bên người Thạch Đầu, chính mình lại chậm rãi sai mỹ nhân xếp nậm đựng trà, tao nhã nhấp một ngụm, nhíu mày nói,“Ngọc quỳnh trà không thích hợp dùng nước giếng Đông Hồ, phải đổi nước tuyết ba năm trước

đây.”

Mỹ nhân trong lòng run sợ đi đổi trà.

Ta vội vàng kiểm tra chỗ bị thương của

Thạch Đầu, vết roi, vết đao, dấu ủi, châm thứ…… Các loại khổ hình làm

cho hắn trên người cơ hồ tìm không thấy một khối da lớn bằng bàn tay đầy đủ lành lặn, mười ngón tay huyết nhục mơ hồ, vài cái móng tay cái bật

đi ra ngoài, chân trái còn có chỗ gãy xương gấp khúc hư hư thực thực. Ta muốn an ủi hắn, muốn chửi mắng tên súc sinh, nhưng mở miệng vài lần đều nói không nên lời, chỉ cảm thấy lòng giống như bị đặt ở trên lửa chậm

rãi hơ nướng, cho đến nóng lên. Hoặc như là bị rót vào khinh khí, nhẹ

bồng bềnh lại trướng phát đau, cơ hồ muốn nổ mạnh.

Một giọt nước mắt rơi trên mặt, Thạch

Đầu hơi hơi rên rỉ một tiếng, chậm rãi mở ra mắt, nhìn ta liếc mắt một

cái, lại nhắm lại giống như nằm mơ chưa tỉnh mộng.

“Tiểu Lạc Nhi, trước đừng khóc,” Long

Chiêu Đường dùng ngón tay trắng nõn thon dài, không hề tỳ vết, gõ gõ cỗ

kiệu tay vịn, không nhanh không chậm nói:“Nam nhân của ngươi nhưng là đủ kiên cường.”

“Nam nhân của ngươi” cùng “Kiên cường”

Hai cái từ hắn đều cắn thật mạnh, ta không rõ ý này, Thạch Đầu mạnh mở

mắt ra, ở trong bụi đất gầm nhẹ nói:“Ta chính là nam nhân của nàng! Cho

dù ngươi hung bạo ép buộc chiếm lấy thân thể của nàng, đem ta giết chết, ta như trước vẫn là nam nhân của nàng! Mà ngươi, bất quá là đồ súc

sinh biến thái! Một con la1 đáng thương quen sống an nhàn sung sướng, sinh ở trong đàn ngựa liền tự cho là con ngựa ! Ha ha!”

1 Con la: Lừa đực ngựa cái giao phối nhau sinh ra =>(tạp chủng)

“Tiểu Lạc Nhi, ngươi nói sao? Hắn thà

chết cũng muốn làm nam nhân của ngươi.” Long Chiêu Đường khêu khêu mi,

nhìn về phía ta, không có tức giận.

Tim ta đập thật nhanh, nắm chặt bàn tay

tràn đầy vết máu của Thạch Đầu, cho dù lạnh như băng, vẫn cảm thấy ấm

lòng. Giống như chỉ cần đi cùng hắn, cho dù mười tám tầng địa ngục cũng

có dũng khí xông vào.

Người chung quanh Long Chiêu Đường, đều thương hại nhìn chúng ta, sau đó hộ vệ ở bên người hắn.

Thạch Đầu trông mong nhìn ta.

Nước mắt lại trào dâng tiến ra, ta không trả lời ngay lập tức. Bởi vì nếu cầu xin tha thứ, cúi đầu hữu dụng, có

thể dùng để đổi lấy mạng sống của Thạch Đầu, ta thà rằng tổn thương lòng hắn, cũng nguyện ý nói dối Long Chiêu Đường rằng chính mình chán ghét

Thạch Đầu. Ta ngẩng đầu nhìn Long Chiêu Đường liếc mắt một cái, đang

chuẩn bị soạn ra lời nói dối hoàn mỹ, tiến hành cuộc đấu tranh trước khi chết.

Long Chiêu Đường bỗng nhiên thản nhiên

mở miệng nói:“Ngươi từ trong tay ta chạy thoát ba lượt, cuối cùng một

ngụm cắn đau ta ba ngày, vĩnh viễn ghi tạc trong lòng, giống như ma quỷ, muốn quên cũng quên không được.”

Thấy hắn vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu, ta

nháy mắt thanh tỉnh lại, bỗng nhiên ý thức được chính mình khó thoát

khỏi đường chết, làm sao cứu được người? Một khối thịt thỏ béo mập trên

cái thớt gỗ, không có lợi thế cầu xin tha thứ cùng tư bản gì hết, chỉ

biết chọc người bật cười.

Chính như vào thế kỷ 14 ở nước Ý, có nữ

công tước tên là Isabel hạ gả cho bá tước Philip, đội trưởng đội lính

đánh thuê. Nàng tính tình ngạo mạn, tính cách táo bạo, bá tước Philip

lại đối với nàng luôn luôn nghe theo, vạn lần sủng ái. Vì thế nàng càng

ngày càng vô pháp vô thiên, cuối cùng hồng hạnh xuất tường. Nàng nghĩ

đến trượng phu thành thật phúc hậu như trước vẫn sẽ tha thứ cho nàng,

nhưng là nàng đã sai lầm. Ngày đó buổi tối, nàng bị mang vào địa lao, bá tước Philip ra lệnh cho thủ hạ nhổ răng của nàng, sống gian nan trong

kiếp chết đói.

Ta mặc dù phủ nhận chính mình cùng Long

Chiêu Đường là vợ chồng, cũng không biết Isabel chịu kiếp gian nan của

Philip là cái tình cảnh gì, nhưng là cặp mắt không hề cảm tình kia của

Long Chiêu Đường, làm cho ta không tự chủ được nhớ tới nam nhân điên

cuồng trong chuyện xưa này. Yêu bao nhiêu sâu đậm, liền hóa thành bấy

nhiêu liệt hận. Huống chi hắn vốn chính là cái thằng điên, tình cảm mãnh liệt, cá tính tàn bạo.

Vô luận chúng ta là cầu xin hay là tức

giận mắng, là khóc rống hay là phản kháng, đều vô dụng. Thạch Đầu nhất

định sẽ chết, ta cũng không sống được.

“Ngươi thà chết cũng muốn làm nam nhân

của ta sao? Ngươi vốn chính là nam nhân của ta! Không cho phép cưới mỹ

nhân ở nông thôn!” Ta rốt cục nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài mềm mại của

Thạch Đầu, hết hy vọng nghẹn ngào nói:“Thực xin lỗi, là ta liên lụy

ngươi .”

“Rắm thúi,” Thạch Đầu muốn với tới, nhưng không thể động, cuối cùng dùng đầu cọ hai cái vào lòng bàn tay ta, mắng,“Ta vui.”

Ác mộng chung quy sẽ hết, thống khổ sẽ

giải thoát. Chân chính đối mặt với sống chết, ta rốt cục không hề cảm

thấy cầm thú đáng sợ, cũng không muốn yếu đuối trốn tránh