Duck hunt
Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323745

Bình chọn: 10.00/10/374 lượt.

người thật sự rất kì quái, như là lúc chưa có được thứ gì đó sẽ

không nghĩ đến hắn, sau khi có được rồi lại mất đi, liền hối hận không

kềm chế được. Nay mất đi rồi lại tìm lại được, lại ngại thứ đó không tốt bằng như trước kia, tới khi lại đánh mất, trong lòng liền liên tục

tưởng niệm không ngừng nhớ mong, lại hối hận.

Ta lặng lẽ đẩy cửa ra, gặp hộ vệ thay ca, ló đầu ra tứ phía rình mò quan sát một lát, lén la lén lút thò chân đi ra ngoài.

Hồng Hạt Tử đang bưng một đống sách vẽ hấp tấp xông tới đây hỏi:“Lạc Nhi ngoan, con muốn đi đâu?”

Ta vội vàng treo nụ cười ngây ngô đầy mặt, lùi chân về:“Không đi đâu cả, hít thở không khí thôi.”

“Vô Tâm chưa chết, con lại chưa qua cửa, không đáng vì hắn mà thủ

tiết, sống cuộc sống của quả phụ, ta có thứ tốt cho con xem.” Hồng Hạt

Tử không khỏi phân trần lôi kéo tay của ta, đem ta tha trở về trong

phòng, cầm sách vẽ trong tay mở ra một chỗ, mặt trên vẽ toàn là thanh

niên tuấn kiệt trong giới võ lâm ngày nay, nàng trước tiên chỉ vào trang thứ nhất, công tử với ngọc diện tuấn dung, giới thiệu,“Đây là ngọc diện tiểu phi long Lâm Tuấn, năm nay hai mươi, chuyên dùng song đao, bởi vì

túc trực bên linh cữu của cha trong ba năm, nay chưa cưới vợ, hắn bộ

dạng anh tuấn, nhân phẩm cao thượng, tính cách ôn hòa, trọng tình trọng

nghĩa, võ nghệ xuất chúng, cùng con là Kim Đồng Ngọc Nữ, trời sinh một

đôi, con xem coi thế nào?”

Ta vẻ mặt đau khổ nói:“Không ổn, rất không ổn, hắn so với con còn nhỏ hơn năm tuổi đấy.”

“Này có cái gì vấn đề?! Kể từ sau khi Tuyệt Mệnh con trai số khổ của

nhà ta mất, con là mỹ nhân thứ nhất mà bà nội thấy được, bộ dạng như hoa như ngọc, dung mạo như thiên tiên, tính cách ôn hoà hiền hậu, võ lâm

thứ nhất mỹ nhân đều phải đứng sang bên! Thiên hạ nào có nam tử không

xứng với con!” màn nói chuyện tâng bốc không đâu kia của Hồng Hạt Tử,

khen đến mức ta mặt đỏ tai hồng, sau đó bà lật qua trang tranh vẽ thứ

hai cho ta xem, “Đây là con thứ ba của Nam Bình vương, thứ xuất, năm nay hai mươi bảy, mất vợ không tái giá, trong nhà không thiếp không con,

hắn nhân phẩm cao thượng, có tri thức hiểu biết lễ nghĩa, văn võ song

toàn, vô luận là ở triều đình hay là trong võ lâm đều rất có thanh thế,

cũng coi như khó có được một cặp vợ chồng xứng đôi, con xem coi thế

nào?”

Ta lắc đầu cự tuyệt:“Hắn vì vong thê nhiều năm không cưới, định là

tình thâm ý trọng, người đến sau thì không tranh được, con không cần.”

Hồng Hạt Tử lại lật lật giở giở, lấy ra trang tranh vẽ thứ ba

nói:“Đây là nhị công tử của Bái Nguyệt giáo, con nhìn khuôn mặt kia,

nhìn vòng eo thân mình, thật sự là vẻ đẹp bậc nhất, nếu bà nội không gả

Hắc Điên oan gia kia, lại trẻ thành ba mươi tuổi, nhất định phải chém

giết mang về. Hắn năm nay hai mươi lăm, chưa cưới vợ, cùng con vừa lúc

tương đương.”

Ta:“Nhìn hắn ăn mặc trang điểm đến mức thành một bộ dạng phong lưu

kia, lại còn cặp mắt đào hoa, tuổi lớn như vậy còn không cưới vợ, không

phải có bệnh không tiện nói ra chính là tiểu thụ!”

Hồng Hạt Tử :“Đây là Bình uy tướng quân mới được sắc phong, Hoàng

Trọng Sơn, mặt nhìn trông thô ráp mạnh mẽ đẹp trai! Dáng người khoẻ mạnh cơ bắp, trong gia đình có nhà có đất có ruộng, năm nay hai mươi sáu

tuổi, là vì tuổi trẻ bị kiện oan vào tù dẫn đến chưa có cưới vợ.”

Ta:“Hắn…… Diện mạo này của hắn vừa thấy chính là sẽ đánh vợ .”

Hồng Hạt Tử :“Vô Phương công tử?”

Ta:“Hắn tiêu tiền như nước chảy, rất có khả năng sẽ phá sản.”

Hồng Hạt Tử :“Hứa Ý?”

Ta:“Chiều cao quá thấp.”

Hồng Hạt Tử :“Trương Tam?”

Ta:“Tên quá tục.”

Hồng Hạt Tử :“Lí Tư Quân?”

Ta:“Quá béo.”

Tất cả sách vẽ đều đã bị chuyển qua hai lần, hết thảy bị ta cản trở

về, Hồng Hạt Tử thở dài nói:“Trên đời này nào có nam nhân tốt đến thập

toàn thập mỹ? Lão bất tử nhà ta tính tình không tệ, mặt lại nhìn trông

xấu muốn chết, con không bằng chấp nhận một chút, lại chọn lựa kỹ lưỡng

đi.”

Ta cúi thấp đầu không nói lời nào.

Hồng Hạt Tử hỏi:“Con có phải hay không vẫn còn đang nhớ tới hắn chứ hả?”

Ta ấp úng nói:“Hình như là có một chút chút……”

Hồng Hạt Tử buông tay:“Không được, con đã từng nói đời này tuyệt

không gả cho hắn, tiêu diệt sạch sẽ mặt trong mặt ngoài của hắn, chỉ có

thể một mảnh chân tình hết sức giao phó cho rượu ngon, nói không chừng

đang ôm bầu rượu oán hận con, hai người còn muốn cùng một chỗ nhưng là

khó càng thêm khó.”

Ta thấp giọng nói:“Con mắng không đến mức tàn nhẫn như vậy chứ?!”

Hồng Hạt Tử thực trượng nghĩa nói:“Ta nghĩ con là cô nương tuổi trẻ

da mặt mỏng, nói lời nói không nên nói, khó nghe, sau đó lại ở trước mặt tất cả giáo đồ chiếu theo ý tứ của con, phụ hoạ con mắng một lần, mắng

đến mức hắn không nâng nổi đầu lên được. Chuyện tới mức độ này, chúng ta cũng đừng ăn cọng cỏ quay đầu lại, lại tuyển chọn kỹ lưỡng đi.”

“Bà…… Bà làm sao mà biết con có ý tứ gì chứ?” Ta tức giận đến nói không ra lời.

Hồng Hạt Tử đúng lý hợp tình:“Con nói đời này cũng không cùng hắn cùng một chỗ, cho nên hắn thành toàn cho con.”

Ta không thể cãi lại, ủ rũ bò lại bên giường, dùng chăn bao trùm đầu, trong lúc nhất thời đã