Teya Salat
Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324934

Bình chọn: 9.00/10/493 lượt.

bị nhéo cả người đều khẽ run, ánh mắt mừng rỡ liếc qua Tiểu Anh Đào,

trong lòng ngọt ngào như mật.

Hắc Diệu nhìn bọn họ, hiểu ý cười, theo sau vừa chuyển, lúc này mới phát hiện

bóng dáng Thượng Quan Dạ cùng Độc Cô Sương, hai tròng mắt dưới mặt nạ không

khỏi một trận vui sướng.

“Sư đệ.” Hắn đi tới, vươn tay gắt gao vỗ vào trên vai Thượng Quan Dạ.

“Sư huynh.” Thượng Quan Dạ cũng đưa tay vỗ Hắc Diệu.

Hai người ăn ý đối diện một phen, sau đó đột nhiên ôm.

Sau khi tách ra, ánh mắt Hắc Diệu dừng ở trên người Độc Cô Sương, thấy nàng mặc

quần áo của Thượng Quan Dạ, trong con ngươi đã lộ ra vài phần hiểu rõ.

Mỉm cười mở miệng kêu: “Sư đệ muội.”

囧, đây là kiểu xưng hô gì.

Độc Cô Sương phát hiện ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người mình, không khỏi

trên mặt có vài phần xấu hổ. Ngượng ngùng rũ mắt xuống lông mi, nhẹ nhàng mà

gọi Hắc Diệu một tiếng.”Hắc Đại thúc.”

Hắc Diệu cười cười, thanh âm là trêu ghẹo ít thấy. “Còn gọi đại thúc sao, nên

đổi giọng gọi một tiếng sư huynh đi.”

Choáng váng, đây đều là bối phận gì, hoàn toàn lộn xộn.

Độc Cô Sương vừa nghĩ tới quan hệ của mình cùng Thượng Quan Dạ, còn nghĩ đến

quan hệ của Độc Cô Phi cùng Tiểu Anh Đào, sau đó cũng không hiểu đại gia như

thế nào luận bối phận.

Thượng Quan Dạ gặp Độc Cô Sương một phen trầm mặc, nội tâm có chút cấp nắm chặt

tay nàng.”Sương nhi, nàng là thê tử của ta, muốn gọi sư huynh thì liền gọi.”

“Sư, sư huynh...” Cho dù xưng hô này không được tự nhiên, bất quá Độc Cô Sương

vẫn là kêu, thật sự là chịu không nổi bộ dáng khẩn trương của Thượng Quan Dạ.

“Sư đệ muội không cần phải khách sáo, tất cả mọi người lại đây ngồi đi.”

Theo tiếp đón của Hắc Diệu, đoàn người đều ngồi xuống.

Độc Cô Sương từ sau khi ngồi xuống, ánh mắt vẫn đánh giá Tiểu Anh Đào. Lấy mắt

thẩm mỹ nghiêm khắc nhiều năm xem xét, Tiểu Anh Đào là nữ nhân đẹp nhất mà nàng

từng gặp qua, đương nhiên là ngoại trừ nhũ mẫu, trong lòng của nàng, nhũ mẫu

vĩnh viễn là đẹp nhất.

Tiểu Anh Đào cũng đánh giá Độc Cô Sương, đối với ánh mắt nhìn thẳng vào mình

của Độc Cô Sương chẳng những không hờn giận, ngược lại rất hứng thú. Từ mười

năm trước đi theo phụ thân quy ẩn núi rừng, cuộc sống của nàng trừ bỏ phụ thân

cũng chỉ có Độc Cô Phi, căn bản không có bằng hữu, lúc này thấy Độc Cô Sương,

thập phần hợp ý, nàng quyết định cùng Độc Cô Sương làm bằng hữu.

Vì thế, Tiểu Anh Đào đối với Độc Cô Sương dẫn đầu mở lời. “Sương tỷ tỷ, không

biết hôn sự của tỷ cùng sư thúc khi nào thì tổ chức?”

Nghe vậy, Độc Cô Sương cùng Thượng Quan Dạ đều là sửng sốt.

Hai người bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng nghĩ tới tổ chức hôn sự, thích

cứ như vậy ở cùng một chỗ, dù sao bọn họ cũng đã nhận định đối phương rồi.

Hắc Diệu nghe thấy Tiểu Anh Đào nhắc tới như vậy, tỏ vẻ hiểu rõ gật đầu.”Đúng

rồi, sư đệ cùng sư đệ muội các người khi nào thành thân?”

Chỉ có Độc Cô Phi vẻ mặt khờ ngốc từ trên xuống dưới đánh giá Độc Cô Sương, tự

nhủ lẩm bẩm nói: “Thế đạo gì vậy, ngay cả loại nữ nhân thô lỗ đòi mạng như lão

Tứ này mà cũng có người muốn lấy? Thế giới này, điên cuồng thật rồi.”

Độc Cô Sương vốn ngồi ngay cạnh Độc Cô Phi, những lời hắn lầm bầm lầu bầu nàng

tự nhiên nghe được, không khỏi nhíu mày mỉm cười ra tiếng: “Lão Tam, huynh mới

vừa nói gì đó, nói lại một lần cho ta nghe.”

Oa mẹ nó, lão Tứ muội cười đến thật đáng sợ.

Mười năm không gặp, lão Tứ này chẳng những là không thay đổi bản tính thô lỗ,

ngược lại còn học xong tuyệt chiêu của lão Nhị, âm hiểm, đáng sợ.

Vẻ mặt tươi cười của lão Tứ đáng sợ như vậy, hắn không thể trêu vào.”Hắc hắc

hắc, tại hạ là nói lão Tứ muội mười năm không thấy, bây giờ trở nên xinh đẹp

như vậy, Thượng Quan sư phụ cưới muội, đơn giản là đời trước dẫm lên cứt chó.”

“Ha ha ha ha...”Độc Cô Phi nói ra, làm cho mấy người có mặt đều thoải mái cười

ha hả.

Độc Cô Sương cũng đi theo lắc đầu mỉm cười, mười năm rồi, lão Tam này vẫn giống

như trang giấy trắng đơn thuần như vậy, người này lại có gương mặt đẹp trai

nữa, thật lo lắng cho hắn chân ướt chân ráo bước chân vào giang hồ, có thể hay

không bị nữ nhân như lang như hổ nhào tới cắn xé.

Độc Cô Sương quăng cho Tiểu Anh Đào một ánh mắt rất đỗi đồng tình.

Tiểu Anh Đào cũng hồi đáp với Độc Cô Sương bằng ánh mắt ta thích.

Nam nhân của Tiểu Anh Đào nàng, người nào không sợ chết dám thưởng thức, xem

nàng có độc chết bọn họ hay không.

Hắc Diệu dừng cười, liền đứng đắn vòng trở về đề tài mới vừa rồi.”Sư đệ, các

người thật không nghĩ tới thành thân sao?” Hắn nhìn ra được, sư đệ đối với Độc

Cô Sương là yêu đến khắc cốt minh tâm, hắn nghĩ sư đệ nhất định rất muốn sớm

ngày cưới vị nữ tử này.

Thượng Quan Dạ nghe lời Hắc Diệu nói, hai tròng mắt hơi hơi dừng ở trên người

Độc Cô Sương, thản nhiên thoáng qua một chút cô đơn, sau đó là lộ ra nụ cười

thoải mái. “Đệ cùng Sương nhi nếu đã đôi bên một lòng rồi, có thành thân hay

không cũng không quan trọng.”

Kỳ thật, hắn vẫn rất muốn có một hôn lễ hoàn mỹ với Sương nhi, vẫn muốn nhìn

thấy bộ dáng Sương nhi vì mình phủ thêm giá y mỹ lệ, nhưng hắn hiểu rõ tính nết

Sương