
y một mình, ai
biết nữ quỷ này có thể nửa đêm xuất hiện hay không, đến lúc đó nàng một người
làm sao bây giờ?
“Được, ta ngủ cùng nàng.” Trong con ngươi của Độc Cô Diễm đều là cưng chiều.
“Theo một đêm, chàng không hối hận sao?” Ngàn vạn đừng hối hận, cho dù hối hận,
cũng không có cơ hội đổi ý, nàng tuyệt đối không để cho hắn đi đâu.
Nắm ống tay áo Độc Cô Diễm, càng thêm dùng sức.
Độc Cô Diễm đưa tay ôm qua đầu, làm cho nàng tựa vào trên ngực của mình. “Không
hối hận, tối nay vi phu ở đây, Vãn nhi, nàng có chào đón không?”
Chào đón ——
Bất quá hai chữ kia, Hướng Tiểu Vãn đánh chết cũng sẽ không nói, nàng lui hướng
bên trong, để cho Độc Cô Diễm có thể ngồi được thoải mái hơn.
Độc Cô Diễm cũng là ha ha mỉm cười.”Vãn nhi, nàng đây là đang muốn mời ta sao?”
Nói xong, ngón tay nhéo vòng eo của Hướng Tiểu Vãn một cái.
Độc Cô Diễm chết tiệt, cũng không quên ăn đậu hủ của nàng.
“Này, đừng đụng người ta, đại di mụ của người ta đang nhìn đấy.” Hướng về phía
Độc Cô Diễm giận một cái, nói xong còn xấu hổ.
Ha ha ha ha ha đại di mụ của nàng tới, Độc Cô Diễm xem tới được, cũng không ăn
được, báo thù hắn nhiều lần ăn đậu hủ của nàng, nàng muốn đem toàn bộ đậu hủ ăn
trở lại một lần.
Độc Cô Diễm ngẩn ra, nhưng ngay sau đó bừng tỉnh đại ngộ, tiến tới bên tai
Hướng Tiểu Vãn, mập mờ nói: “Vãn nhi, nàng thật biết đùa.”
Đại di mụ? Đem nguyệt sự so sánh đại di mụ, chỉ có Vãn nhi tinh quái của hắn
mới nghĩ ra.
Hướng Tiểu Vãn tung mình tới, đem Độc Cô Diễm đặt ở phía dưới, bắt chước bộ
dạng của hắn, hướng về phía lỗ tai của hắn thổi hơi. “Tiểu Diễm Diễm, chàng đã
như vậy thích đùa, vậy kế tiếp, cho chúng ta đùa hơn một chút đi.”
Nói xong, xấu xa cắn một cái ở vành tai Độc Cô Diễm.
Độc Cô Diễm thân thể cứng đờ, con ngươi đen bóng không nhúc nhích nhìn chằm
chằm Hướng Tiểu Vãn, một cỗ nhiệt triều ở trong người nhấc lên, bụng dưới lập
tức có phản ứng, ‘tên’ thô sáp kia bắt đầu trưởng thành, gắt gao chống đỡ ở
trên bụng Hướng Tiểu Vãn.
Hướng Tiểu Vãn trợn to
hai mắt, quẫn bách không dứt. Nhưng khẽ cắn răng, nhịn.
Vươn ra đầu lưỡi, học động tác ngày đó của Độc Cô Diễm, liếm qua vành tai Độc
Cô Diễm.
“Ngao...” Độc Cô Diễm gầm nhẹ một tiếng, thực kinh ngạc lại vui mừng nhìn Hướng
Tiểu Vãn. “Vãn nhi, nàng đây là muốn lấy lòng vi phu sao, như thế rất tốt, xuất
ra bản lãnh của nàng đi, cho vi phu hung hăng thể hội một lần dục - tiên - dục
- tử.”
Nói xong, hai tay duỗi một cái, hai chân mở ra, bày ra hình chữ đại, một bộ tư
thế mặc cho Hướng Tiểu Vãn tận tình giày xéo.
Mà ánh mắt kia còn chết tiệt câu người, ý vị của nó là: Vãn nhi, nàng tận tình
phát huy đi, hung hăng giày xéo ta đi, dùng sức đi
Hướng Tiểu Vãn khóe miệng co quắp, buồn cười lại cười không nổi. Cái người YD
này, quả nhiên thú - tính chỗ nào cũng có
Bất quá nàng có đại di mụ thoát thân, mới không sợ
Hướng Tiểu Vãn cũng bắt chước học dáng vẻ của Độc Cô Diễm, tà khí cong môi cười
một tiếng, đầu lưỡi còn hấp dẫn mười phần liếm liếm đôi môi, phát ra tiếng vang
mập mờ.
Một màn này, Độc Cô Diễm nhìn thấy máu thú sôi trào, vật cứng ở giữa, đã ‘trưởng
thành’ ở trong chớp mắt, cứng rắn như sắt, còn là dám dám ra lò, mang theo
nhiệt độ như sắt nóng.
Cách quần áo hai người, Hướng Tiểu Vãn cũng có thể cảm nhận được phân đốt -
nóng cùng phần cứng rắn kia, nàng hơi một chút dời dời thân thể, lại bị bàn tay
của Độc Cô Diễm đè lại.
“Vãn nhi, nàng đây là đang sợ sao? Hử?” Giọng nam khàn khàn, chết tiệt câu hồn.
Đầu óc Hướng Tiểu Vãn như một dây đàn bang bang phanh đứt.
Nuốt nước miếng một cái, khó khăn nói: “Nói, nói đùa, ta làm sao có thể sợ,
Tiểu Diễm Diễm, hôm nay đậu hủ của chàng, ta muốn một lần ăn đủ, cáp cáp cáp
cáp, đến đây đi, để cho tiểu gia ta hảo hảo mà giày xéo chàng đi.”
Ngồi thẳng người, Hướng Tiểu Vãn bắt đầu khơi dậy. Đây hết thảy, đều là thông
qua nhớ lại động tác ngày đó Độc Cô Diễm đối với nàng, mặc dù không giống Độc
Cô Diễm thành thục, nhưng phần thuần túy trúc trắc này, lại càng có thể khơi
mào dục hỏa của nam nhân.
Ngón tay, chạy ở trên cơ ngực kiện mỹ của Độc Cô Diễm, nhéo, vuốt, bấm, hết
thảy lực độ cũng vừa đúng rơi vào trên người Độc Cô Diễm, Hướng Tiểu Vãn rõ
ràng cảm giác được, mỗi một nơi tay mình sờ tới, da thịt kia đều dấy lên hừng
hực ngọn lửa, đốt nóng ra ti ti mồ hôi.
“A...” Độc Cô Diễm lần nữa phát ra âm thanh, so sánh với mới vừa rồi, một đạo
tiếng hô này không chút nào che giấu, phản ứng của hắn lúc này đang cực lực
hưởng thụ.
Hướng Tiểu Vãn thấy khuôn mặt hưởng thụ của Độc Cô Diễm, đột nhiên hiện lên ý
niệm muốn chỉnh hắn.
# đã che giấu #
Một cỗ đau đớn kèm theo khoái cảm không nói ra được trải rộng toàn thân Độc Cô
Diễm, vung tay lên, thô lỗ đè lại đầu Hướng Tiểu Vãn, mở miệng gặm cắn kiều môi
của Hướng Tiểu Vãn.
Nụ hôn của hắn mang theo nồng đậm khí phách, hơi thở thuộc về hắn tràn ngập
trong miệng Hướng Tiểu Vãn, nàng muốn trốn tránh khỏi nụ hôn nồng đậm bá đạo
này, nhưng đầu lại bị đè lại gắt gao, trừ nghênh hợp, căn bản không cách nào
làm tiếp cái khác.
“Uhm...” Hướng