
ặp đến đại ca đệ, bảo chàng đi qua chỗ tổ mẫu, có lẽ
hoàng thúc đi rồi, tổ mẫu có việc tìm đại ca đệ.” (Juu: chị Thiên này cũng không hề đơn giản
mà =.=”)
Tư Mã Cường miễn cưỡng
gật đầu, trong lòng thật sự không thoải mái.
Không ngờ lại thực sự gặp
hai người đang nói chuyện ở Úc Thông Uyển, Hồng Ngọc rụt rè, cũng nói những lời
thật lòng, Tư Mã Triết dùng dằng do dự, còn cả Nguyệt Kiều mà bọn họ nhắc tới,
đều làm cho hắn căm tức, cố tình lánh trong đám cây, lẳng lặng quan sát bọn họ.
Một câu mẫu thân từng nói
chợt vang lên bên tai: “Cường nhi, nếu cưới nàng về, thì phải thật để ý nàng,
nàng nếu có thể vì con mà phản bội Tư Mã Triết, có ngày cũng sẽ vì người khác
phản bội con!
Thật sao? Hắn không phải
không có hoài nghi, khi ở biên quan, nàng vẫn ngoan ngoãn an phận, khiến cho
hắn mười phần yên tâm, nhưng….trở về cung, sao nàng lại vụng trộm gặp mặt Tư Mã
Triết?
Hắn không hề ra mặt,
nhưng ánh mắt hắn đã truyền đạt thông điệp, phẫn nộ mà ngoan độc, một lần kia,
hắn vẫn hoài nghi Hồng Ngọc không phải mới nếm thử mây mưa, nhưng Hồng Ngọc thề
thốt phủ nhận, lại còn lấy cái chết chứng minh mình trong sạch, lúc ấy bởi cảm
giác say làm rối loạn, lại còn bị Thái hậu và Tư Mã Triết can thiệp, cho nên
căn bản không thể nào kiểm chứng, đành phải cho qua, nhưng điều này vẫn canh
cánh trong lòng hắn.
Mộ Dung Thiên không biết
ngọn nguồn sự việc, cho nên nàng có thể thản nhiên đối mặt mình, nhưng mình lại
không thể nào tự nhiên đối mặt với Tư Mã Triết, cho dù xuất phát từ nguyên nhân
gì đi nữa, vợ của anh em không thể động vào, nhưng, hắn đã cưới người con gái
Tư Mã Triết đã bàn chuyện hôn nhân, người con gái vốn phải là đại tẩu của hắn,
ngay cả Thái hậu vì muốn tránh chuyện xấu trong nhà cũng phải thành toàn cho
hắn và Hồng Ngọc, nhưng trong lòng hắn làm sao có thể không thẹn với Tư Mã
Triết cho được? Tuy rằng chuyện này, Tư Mã Triết vẫn chưa hề thẳng thắn đối đầu
với hắn.
Lúc ấy Thái hậu quyết
định hôn sự của mình và Hồng Ngọc trong thời gian ngắn, sự tình bị phát hiện,
rỗi dẫn đến kết hôn, trong không đến ba ngày, có chút vội vàng, nhưng cũng
tránh được rất nhiều chuyện, sau đó bọn họ đi biên quan, thi thoảng trở về,
nhưng Hồng Ngọc cơ bản chưa từng trở về, cho nên, hết thảy có vẻ rất bình
thường, cho đến tận bây giờ.
Chẳng lẽ? ……….. Hồng Ngọc
cùng Tư Mã Triết vẫn là “dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”?
Trở lại trong phủ, chuyện đầu tiên Hồng Ngọc làm chính
là xem Tư Mã Cường có ở trong phủ hay không, làm nàng hết hồn là, Tư Mã Cường
căn bản không ở trong phủ, nô tỳ nói, hắn đi ra ngoài đã một lúc, có thể là đi
đến chỗ Lưu phi nương nương, lúc này hẳn là đã trở về. Nàng hôm nay là tinh
thần hoảng hốt, cho nên đi lầm đường, thế còn ánh mắt kia? Hẳn là chính mình đa
tâm, cái địa phương kia, Tư Mã Cường hẳn là sẽ không đi đến. Nói cho cùng, nàng
cùng Tư Mã Triết cũng không có sự tình gì phát sinh, cho dù đó là Tư Mã Cường,
cũng có thể không sao cả. Sống cùng nhau lâu như vậy, Tư Mã Cường hẳn là biết
tình cảm của nàng đối với hắn. Tư Mã Cường từ bên ngoài trở về, biểu tình trên
mặt thực bình thường, cười nói cùng Hồng Ngọc: “Nàng đi đâu vậy? Ta từ
chỗ mẫu thân đi ra, mẫu thân nói nàng vừa mới rời đi trước ta vài bước, ta đi
theo một đường tìm đến, nhưng mà không có gặp được nàng.” Hồng Ngọc tận lực ôn
hoà cười, nói: “Trong cung người quen nhiều, trên đường gặp một vị bằng hữu
trước kia, không, hẳn nói là một vị tỉ muội mới đúng, hàn huyên vài câu, nên
chậm trễ thời gian.” “Ừ, là như thế này.” Tư Mã Cường không thèm để ý gật gật
đầu. “Hoàng thúc đã đi rồi, tổ mẫu hai ngày nay tâm trạng không được vui, ta
xem chúng ta cũng là hai ngày nữa trở về biên quan đi.” “Vâng” Hồng Ngọc gật
gật đầu. Nguyệt Kiều cuối cùng không thể chịu đựng được đau đớn kia, lúc Nhã Lệ
giúp nàng đổi thuốc lần thứ hai, nàng đã thực sự tuyệt vọng, đau đớn như thế,
còn muốn duy trì bao lâu? Tới nửa đêm, nàng lựa chọn nuốt vàng tự sát, đợi đến
lúc Tiểu Ngũ phát hiện, nàng đã sớm hương tiêu ngọc vẫn, doạ Tiểu Ngũ cơ hồ sợ
muốn chết, bất chấp trời đã khuya khoắt, người kia thường ngày cùng phủ
tứ thái tử lui tới, chạy như điên tới phủ tứ thái tử. Mộ Dung Phong đang nằm
trên nhuyễn tháp đọc sách, Tư Mã Nhuệ ở một bên, vẫn như bình thường, mặc dù
trải qua đêm qua ôm nhau mà ngủ, nhưng hai người vẫn thực chất không có gì tiến
triển, Tư Mã Nhuệ không có chút ý đùa giỡn, đối với chuyện đêm nay phải ngủ như
thế nào, hắn căn bản là không có hỏi, cũng không định miễn cưỡng Mộ Dung Phong,
có thể ở bên cạnh nàng, cũng đã là chuyện hạnh phúc. Yên Ngọc vội vàng tiến
vào, nhìn Tư Mã Nhuệ cùng Mộ Dung Phong, có chút do dự. “Chuyện gì?” Mộ Dung
Phong xem biểu tình của nàng có chút kì lạ, mỉm cười hỏi. “Dạ, là người của
Nguyệt Kiều lâu.” Yên Ngọc kiên trì nói, sợ Mộ Dung Phong nghe xong sẽ tức
giận, lúc nào có chuyện, người của Nguyệt Kiều các đều tìm đến nơi này, đây
không phải là cố ý gây chuyện sao? Cho dù Mộ Dung Phong tính tình ôn hoà, cũng
không thể để hết lần này đến lần khác như vậy đư