XtGem Forum catalog
Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329164

Bình chọn: 8.00/10/916 lượt.

ung, hơn nữa cũng không bắt Phượng Vũ uống thuốc giống như những nữ

nhân từng được sủng ái khác, hiển nhiên là muốn để Phượng Vũ sinh hạ hậu dệu để đi lên vị trí hoàng hậu.

Vì thế, Phượng Hiên cho rằng muội tử của mình đã chiếm được hạnh phúc mà nàng mong muốn. Sau khi nhận được tin

tức của Tam trưởng lão nguyên đang ở Phượng Châu, Nhị trưởng lão đương

nhiệm bi ám sát mất mạng, Tứ trưởng lão Phượng Trọng Bắc cũng lọt vào

tầm ám sát mà bị thượng , Phượng Hiên liền yên tâm xin nghỉ, đi đến

Phượng châu, xử lý chuyện đại sự trong tộc, hắn còn muốn trên đường trở

về Phượng Châu, thuận tiên đi đường vòng đến Vân Châu Nam Lăng. Dù sao,

chuyện muội tử đã xử lý xong, có thể đến phiên hắn rồi, hắn muốn gặp nữ

tử trong bức tranh kia. Chỉ là, hắn tạm thời rời khỏi Kiền Đô, nhưng

không biết rằng, nửa tháng sau, hắn phải đối mặt với tin muội tử được

hoàng thượng ban cho cái chết mà mất mạng.

Edit: ss gau5555

Beta: Soidaydo

Khi Phượng Hiên đến nơi cũng đã sáu ngày sau, những kẻ ám sát Phượng Nhị trưởng lão cùng Phượng Tứ trưởng lão đã bị hắn tra xét ra, không nghĩ tới kẻ chủ mưu lại là Phượng Thiếu Xuyên. Hiện tại toàn bộ người trong tộc Phượng thị từ trên xuống dưới đều suy

đoán tôn chủ đại nhân muốn xử trí đám người Phượng Thiếu Xuyên như thế

nào.

“Không nghe

thấy ta nói các ngươi tránh ra ngay lập tức sao!” Tiếng rống tràn đầy

tức giận, người phát ra tiếng kêu giận dữ như thế chính là Phượng Trọng

Nam – người mà mười bốn năm trước đã bị Phượng Hiên đá khỏi vị trí tôn

chủ, giam lỏng trong chùa Thải Đô, mang tiếng là tu thân dưỡng tính. Bốn năm trước bởi vì Phượng Vũ cầu tình mà Phượng Trọng Nam mới được thả

ra.

Chỉ thấy Phượng Trọng Nam cùng mái tóc

hoa râm sau khi rống xong, đang giận giữ trừng mắt nhìn Phượng Tiêu cùng Phượng Địch đứng như hai pho tượng môn thần ( thần giữ cửa), hai người

này giống như mắt điếc tai ngơ, cũng không nhúc nhích, hiển nhiên không

đem mệnh lệnh của Phượng Trọng Nam để vào mắt một chút nào.

“Chủ thượng hiện tại không gặp bất luận

kẻ nào, vẫn là xin ngài chờ đến lúc chủ thượng thay đổi chủ ý, rồi lại

đến đi!” Phượng Địch có lòng tốt trả lời.

“Làm càn, ngươi đang nói cái gì! Khi nào thì phụ thân muốn gặp nhi tử còn cần phải chờ đồng ý ! ?” Kẻ đang nói

chuyện là người đi theo phía sau Phượng Trọng Nam, thanh âm mềm mại

trước sau như một, bộ dạng thướt tha cùng khuông mặt có chút nóng vội.

Không ai khác, chính là Lâm Thu Sương, người mà được Phượng Trọng Nam

yêu câu thả ra sau khi ông ta được thả.

“. . . . . .” Người này có thể xem nhẹ,

Phượng Địch cùng Phượng Tiêu hai người đều nhìn Phượng Trọng Nam, làm

như không phát hiện ra Lâm Thu Sương phía sau ông ta, dĩ nhiên, lời nói của bà ta cũng giống như muỗi kêu, không cần để ý tới!

“Các ngươi đây là thái độ nên có đối với chủ mẫu sao! ? Hỗn tướng, dám không để bề trên vào trong mắt sao!”

Phượng Trọng Nam tức giận đến phát run, chuẩn bị ra tay tự mình giáo

huấn hai người này.

“Đã xảy ra chuyện gì? Bên ngoài sao lại

ầm ỹ như vậy !” Một giọng nói của nam nhân mang theo vẻ biếng nhác

truyền ra từ trong phòng ngăn chặn cuộc tranh đấu sắp phát sinh ở ngoài

“Chủ thượng, lão gia cầu kiến!” Phượng

Địch cùng Phượng Tiêu xoay người về phía cửa, đối với người nọ đang ở

bên trong cánh cửa bẩm báo.

“Đều cho vào đi!” Thanh âm lười biếng trầm thấp, sau giữa trưa, cảm thấy có chút nhàm chán, Phượng Hiên có phần buồn ngủ.

Nghe được mệnh lệnh cho phép, Phượng

tiêu cùng Phượng Địch mở cửa, tạo thành một con đường, vươn tay, khom

người làm một tư thế xin mời.

Thu lại nội lực trong tay, bất mãn”Hừ”

một tiếng, Phượng Trọng Nam sau khi hung hăng trừng mắt nhìn hai người,

mới rảo bước tiến vào trong phòng, mà Lâm Thu Sương theo sau Phượng

Trọng Nam cũng lập tức đi vaò. Về phần Phượng Tiêu cùng Phượng Địch cuối cùng cũng đi vào phòng trong, bảo vệ bên cạnh Phượng Hiên đang miễn

cưỡng nằm nghiêng trên ghế dựa.

“Đang lúc nghỉ trưa, có chuyện gì cần

phải ở nơi này cãi cọ ầm ỹ, om sòm chết đi được, đã vậy còn có thêm

tiếng gà mái già ồn ào, thật làm cho người khác phiền lòng!” Phượng Hiên dùng một cái cánh tay chống đỡ cái đầu, không mời hai người đứng trước

mặt ngồi xuống, ngược lại trên mặt lại nở nụ cười như không cười nhìn

bọn họ, khiến cho trong bụng hai người Phượng Trọng Nam rất tức giận,

“Không biết phụ thân đại nhân đại giá quang lâm là vì chuyện gì?”

“Ngươi chuẩn bị làm gì Thiếu Xuyên! ?” Lâm Thu Sương lòng nóng như lửa đốt mở miệng hỏi trước Phương Trong Nam.

“Tiêu, ta cho phép một con gà mái già

cùng vào đây lúc nào?” Ánh mắt có phần khủng bố, nhưng nét mặt tươi cười tuấn mỹ vẫn như trước, âm thanh cũng lạnh lẽo đến cực điểm.

“Ngươi, ngươi, tốt xấu gì ta cũng là kế

thất ( vợ kế) của phụ thân ngươi! Ngươi. . . . . .” Người bị chỉ đích

danh là gà mái già không thể không phát tiết.

“Kế thất? A! Phải nói cho rõ ràng, ngươi là bởi vì ta thông cảm với phụ thân đại nhân có nhu cầu sinh lý tất

yếu, ông ta nhiều lần cầu khuẩn, hạ mình cầu xin, ta mới bất đắt dĩ cho

phép phụ thân đại nhân từ trong đám