Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324304

Bình chọn: 10.00/10/430 lượt.

,
nhưng khi rơi xuống mặt đất, người qua đường giẫm phải liền biến thành bùn nhơ.
Tôi bắt chước Lâm Đại Ngọc thở dài thương tiếc một đời hoa, cảm thấy chúng bị
giẫm lên như thế thật đáng tiếc, cũng muốn gom chúng lại rồi chôn cất. Tôi vừa
bắt đầu cái bộ dạng khác người “nông kim táng hoa nhân tiếu si[18'>”,
gom hoa lại thành hai đống thì Chu Nhất Minh chạy đến, la lối om sòm: “Yên
Phiên Phi, em có muốn chơi mạt chược không? Bọn anh có ba người rồi, còn thiếu
một người nữa.”

[18'> Nay ta
chôn hoa, người cười ta cuồng si.

Hồi đấy chúng tôi
vừa mới biết chơi mạt chược, thứ gì khi mới học đều nghiện cả, vì thế vừa nghe
thấy anh ta nói thế, tôi liền quăng chổi xuống, vội vội vàng vàng chạy theo.
“Có, có, có chơi, cho em đăng ký một chân nhé!”

Chôn hoa chôn đến
tận bàn mạt chược rồi, bao nhiêu phong nhã đều đã tan thành mây khói. Haizz,
đôi khi cũng có lòng muốn trở thành người có khí chất thanh cao nhưng con người
tôi khó mà đạt đến “cảnh giới”. Tôi đã khiến mẹ thất vọng rồi!

“Chu... Nhất...
Minh...” Tôi gào thét trong điện thoại. “Anh mà không tìm bằng được cuốn
sách trả lại cho em, em sẽ giết anh!”

Anh ta thẽ thọt nhận lỗi: “Xin Yên đại tiểu thư tha mạng! Nô
tài đang nghĩ cách để tìm đây ạ! Nô tài đã đăng tin tìm sách ở trên mạng rồi,
đang định ra công ty xe buýt thương lượng dán thông báo tìm nữa, tiểu thư cho
nô tài thêm chút thời gian.”

Hai phương thức đó nghe có vẻ khả thi, nỗi bực tức trong
lòng cũng vơi đi phần nào nhưng tôi vẫn phải doạ anh ta: “Tốt nhất là anh nên
khẩn trương tìm đi. Nếu không tìm được, em sẽ lấy “bà xã” của anh ra đi đấy.”

Chu Nhất Minh rất thích xe đạp, nhất là đi xe đạp, năm ngoái
còn tham gia câu lạc bộ xe đạp của thành phố. Anh ta có hai chiếc xe, một chiếc
vẫn đi thường ngày, còn một chiếc là loại xe leo núi thương hiệu nổi tiếng,
nhìn cực kỳ long lanh, nó được trang bị đầy đủ, chuyên nghiệp, thiết kế riêng
cho những người đam mê xe đạp, giá đắt gấp đôi chiếc xe đạp điện “ngọc ngà” của
tôi. Lúc đầu mới mang về nhà, mẹ anh ta vô cùng sửng sốt, không thể tin nổi một
chiếc xe đạp giá những năm, sáu nghìn tệ, về sau tin rồi thì bà lại tiếc đứt
ruột.

Hôm mua được xe mới, Chu Nhất Minh ra vẻ ta đây viết trên
QQ: “Anh bây giờ cũng là người có nhà, có xe rồi!”

Tôi cười vỡ bụng. Nói có nhà thì còn tạm chấp nhận, cơ quan
anh ta đầu tư xây nhà phúc lợi cho công nhân viên, cuối năm nay mới hoàn thành,
đầu năm sau có thể giao nhà, Chu Nhất Minh được phân một căn hộ gồm hai phòng
ngủ, một phòng khách, tuy hơi nhỏ nhưng nói thế còn có cơ sở. Nhưng xe thì...
đương nhiên xe đạp leo núi cũng là xe, điều này tôi không thể phủ nhận, chỉ có
thể cười thầm.

Chu Nhất Minh coi chiếc xe của mình như bảo bối, yêu quý,
giữ gìn chẳng khác gì bà xã. Tôi cũng từng hiếu kỳ muốn mượn đi thử xem cảm
giác đi chiếc xe đạp vài nghìn tệ như thế nào, anh ta xót xa đến mức con ngươi
như muốn lòi ra ngoài. “Bé bự, anh trai sợ em đè bẹp “bà xã” của anh mất.”p>

Vừa nghe thấy tôi có ý định với “bà xã” của mình, Chu Nhất
Minh liền ỉ ôi than vãn: “Bây giờ anh trai đang hối hận chết đi được đây! Tìm
em mượn cuốn Ba trăm bài thơ Đường làm cái gì chứ, mua một
cuốn có phải hơn không, giờ đúng là chuốc vạ vào thân, “bà xã” bị buộc phải cho
mượn rồi!”

“Ai bảo anh cứ thích lấy lòng người đẹp cơ... À phải rồi,
anh và đại mỹ nhân hồi này thế nào? Cô ta còn thích khóc nữa không?”

“Khóc, sao lại không khóc? Buổi hẹn trước anh đến muộn có ba
phút mà cô ấy khóc đến mức anh phải dỗ cả nửa tiếng đồng hồ mới nín. Mẹ kiếp,
người ta yêu nhau, ai cũng được hưởng hạnh phúc, sao đến lượt anh trai lại khổ
sở thế này!”

Tôi trêu anh ta: “Khổ thì đừng yêu nữa.”

Anh ta từ chối thẳng thừng: “Thế không được, vẫn phải yêu
thôi. Bạn gái khó đối phó còn tốt hơn là không có, huống hồ bạn gái của anh lại
rất xinh đẹp. Hôm nọ anh đưa bạn gái đến chỗ làm ra mắt, đám Vương Lão Ngũ[19'>sup> trong
cơ quan nhìn thấy đều tỏ ra ghen tỵ. Anh trai cũng thấy nở mặt nở mày.”

[19'> Từ xuất phát trong cách nói của dân gian, chỉ người
đàn ông độc thân.

“Cho nên đau khổ cỡ nào anh cũng cam tâm tình nguyện, đúng
không?”

“Đúng thế, chỉ cần nhìn vào điểm xinh đẹp của cô ấy là đủ,
tính khí có thất thường thế nào cũng chẳng sao.”

Các bạn nhìn xem, đây cũng là một thành viên điển hình của
nhóm “tôi tình nguyện” đấy! Chu Nhất Minh và tôi có khác gì nhau, chúng tôi đều
yêu vẻ bề ngoài, đều thích trai tài, gái sắc. Tuy không lấy vẻ bề ngoài để đoán
phẩm chất và năng lực bên trong nhưng đối với giới trẻ tìm đối tượng mà nói, có
mấy ai cưỡng lại được sức hấp dẫn của những trai tài, gái sắc?

Háo sắc, yêu cái đẹp là bản chất của con người. Hơn nữa,
nhìn mặt mà bắt hình dong bất luận thế nào cũng còn hơn nhìn tiền, nhìn quyền
mà bắt hình dong.

Chu Nhất Minh tìm cuốn Ba trăm bài thơ Đường không
được thuận lợi cho lắm, nhắn tin trên mạng không có tác dụng gì, đăng tin mất
đồ ở công ty xe buýt cũng chưa có k