Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324605

Bình chọn: 10.00/10/460 lượt.

ể bạn gái chiếm bất cứ cái gì dù là nhỏ nhất. Ngay cả khi cô
bạn gái đang ốm đau bệnh tật như thế, anh ta cũng chẳng cho cô ấy lấy một
đồng. Làm như vậy là quá tuyệt tình, cô bạn gái vì thế mà càng đau khổ. Cô ấy
còn nói: “Phùng Trí Dũng, xem ra em bị bệnh cũng không hoàn toàn là chuyện xấu,
ít nhất em cũng nhìn rõ bộ mặt thật của anh. May mà chưa lấy anh, chứ lấy rồi
thì thật là tồi tệ!”

Phùng Trí Dũng làm chuyện thất đức này khiến bao nhiêu người
chỉ trỏ sau lưng. Nhưng anh ta lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, rằng bạn gái
anh ta mắc bệnh mãn tính, rất có thể đã biết từ lâu rồi nhưng rắp tâm che dấu,
muốn lừa gạt anh ta kết hôn, để anh ta cả đời phải gánh vác trách nhiệm. Vì thế
cô ấy “bất nhân” thì anh ta phải “bất nghĩa”.

Tôi cứ há hốc miệng ra, nghe cái tên Phùng Trí Dũng này đúng
là đồ tồi. Bình thường nhìn không đến nỗi, nhưng khi hoạn nạn mới thấy anh ta
lộ rõ bộ mặt thật. Nếu không xảy ra vụ chạy ngoài ý muốn đó thì chắc tôi vẫn
ngốc nghếch tin anh ta là người đàn ông thích hợp để kết hôn nhất. Tôi đúng là
có mắt như mù!

Khi Chu Nhất Minh đến thăm tôi, cứ thập thà thập thò ngoài
cửa không dám vào, tư thế sẵn sàng có thể ba chân bốn cẳng chạy bất cứ lúc nào.

Tôi không tức giận. “Anh thập thò ngoài ấy làm gì? Lại gần
một chút thì em ăn thịt anh à?”<>

“Yên đại tiểu thư, anh thật sự sợ em sẽ ăn thịt anh mất. Anh
trịnh trọng tuyên bố, anh không phải là con quạ thối mồm, thật sự không phải
đâu. Anh không biết, anh chỉ thuận miệng nói vậy mà em và Phùng Trí Dũng kết
thúc thật, anh thật sự hy vọng em có được cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc.”

Cái tên này nói câu cuối cùng còn ngâm nga như đọc thơ, hai
tay giơ lên rất phối hợp nữa chứ.

Tôi ngứa mắt liền nhảy xuống giường, vớ lấy cái gối, đập túi
bụi vào đầu anh ta. “Anh còn nói, anh còn nói, anh còn nói nữa à?”

Anh ta la ầm lên, chạy bốn xung quanh né “đạn”: “Ai da, em
đang dưỡng thương cơ mà, sao vẫn có sức đánh mạnh thế? Đừng đánh nữa, đánh nữa
là mất mạng đấy!”

Mặc kệ anh ta muốn nói gì thì nói, tôi cứ đánh. Anh ta kêu
trời kêu đất, nói mỗi lần tôi thất tình đều giáng cho anh ta một trận, anh ta
quá bất hạnh, toàn phải làm bao cát cho tôi đấm…

“Em phải biết là cảnh ngộ của anh còn đáng thương hơn em
nhiều, bị người ta nói bỏ là bỏ ngay. Mẹ kiếp, năm nay đúng là đen đủi, ba lần
yêu, cả ba lần đều thất bại. Nhưng không sao, sang năm mới rồi, anh trai tin
rằng mình sẽ gặp được người con gái đối xử tốt với anh, không bỏ rơi anh. Bé
bự, em cũng đừng vì Phùng Trí Dũng mà buồn nữa. Chúng ta phải nhìn về phía
trước. Nếu không can qua thì làm sao biết được cái gì là tốt đẹp? Cần phải tin
tưởng phía trước nhất định có người tốt hơn gấp trăm ngàn lần đang đợi chúng
ta, nhất định sẽ có!”



Vừa mới tiến triển được một tí đã thất bại! Tôi và Chu Nhất Minh thử yêu nhau rồi cứ thế giữa đường đứt
gánh. Tôi không những không có bạn trai mà ngay cả một người bạn tốt cũng không
giữ được, cuối cùng tất cả đều “xôi hỏng bỏng không”.

1.

Năm mới qua đi, một tháng trời ăn uống no say khiến thân
hình tôi trở lại trạng thái “đầy đặn”. Than ôi, sự nghiệp giảm béo quả là một
cuộc chiến gian nan, lơ là một chút cũng không được!

Nhưng vấn đề cá nhân còn khiến tôi phiền lòng hơn chuyện
giảm béo gấp bội phần. Năm nay tôi chính thức bước sang tuổi hai mươi sáu. Tuổi
hai mươi lăm qua đi, tôi của tuổi hai mươi sáu đã là chiếc bánh ga tô để qua
đêm, không còn “tươi ngon” nữa. Nhưng một nửa của tôi đang ở phương trời nào? Ngay
cả bóng dáng cũng chưa thấy xuất hiện. Bạn nói xem, có buồn hay không chứ?

Để đấu tranh thoát khỏi vấn đề cá nhân này càng sớm càng
tốt, tôi lao vào các cuộc hẹn hò, bất luận là ai giới thiệu, đối tượng ra sao
tôi đều đồng ý gặp mặt. Thế nên suốt cả mùa xuân tôi không ngừng đi xem mặt.
Ngoài lúc đi làm, thời gian còn lại không phải là đang xem mặt thì cũng là trên
đường đến xem mặt. Có trách cũng chỉ trách cảnh xuân tươi đẹp càng khiến người
ta chất chứa tâm tư.

Không đi xem mặt thì không biết, đi xem rồi mới giật nảy cả
mình, thì ra muốn tìm một người đàn ông tốt thích hợp để yêu đương, kết hôn
thật sự không dễ dàng.
Con trai thời buổi này, theo như ngôn ngữ trên mạng thì đúng
là loại “thượng hạng” gì cũng có, một số còn có thể giết bạn chết tươi.

Nói có sách mách có chứng, hãy nhìn vào một số trường hợp
xảy ra với tôi để làm ví dụ kiểm chứng.

Anh chàng “thượng hạng” thứ nhất: Người này là cháu của một
chú hàng xóm, làm ở Sở Lâm nghiệp. Người giới thiệu đưa hai chúng tôi đến gặp
nhau. Anh ta rất thích gặng hỏi chuyện tình cảm trước đây của tôi, ví dụ như đã
từng yêu mấy người, tại sao lại không yêu nữa... Tôi thấy rất phản cảm, hỏi
những điều đó thú vị lắm à? Lớn như thế rồi, ai mà chẳng có quá khứ? Tôi quay
sang hỏi anh ta trước đây đã từng yêu mấy người, tại sao lại chia tay? Anh ta
cũng tỏ ra không hài lòng. Đấy, xem xem, đúng là điển hình của việc “chỉ cho
quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn”.