Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324573

Bình chọn: 9.00/10/457 lượt.

/>
Ngày hôm sau nghe tin, tôi chạy vội sang hỏi han, chia buồn. Vừa bước vào phòng đã thấy Chu Nhất Minh đang ngồi trên giường, hai chân bỏng rộp. Anh ta thấy tôi, liền mặt mày nhăn nhó than phiền: “Ba bọng nước lớn, mười hai bọng nước nhỏ. Mẹ kiếp, ông trời không có mắt hay sao mà để anh trai phải khổ nhục thế này?”

“Không sao, vết thương nhỏ này chắc chắn anh Nhất Minh sẽ chống đỡ được. Điều em quan tâm hơn cả là chuyện của anh với Đinh Man. Hai người có chuyện gì thế? Sao cô ta lại bảo anh lừa dối cô ta? Nói thật đi, anh đã làm gì cô ta?”

“Anh trai thì có thể làm gì cô ta được chứ. Nếu có tà tâm thì anh cũng chẳng có gan làm. Em có biết bố cô ta làm gì không? Làm quản giáo trong tù đấy. Bên hông ông ta lúc nào cũng dắt một chiếc dùi cui, anh không muốn bị ăn gậy.”

“Hey, nghe có vẻ anh rất trung thực. Vậy rốt cuộc tại sao cô ta lại nói anh lừa cô ta?”

“Chẳng phải tại em à?”

Lời của Chu Nhất Minh làm tôi sững sờ. “Em? Liên quan gì đến em?”

“Em bảo anh mua giầy tăng chiều cao, nói có thể làm giảm khuyết điểm của anh. Bình thường khi bọn anh ở bên nhau, anh luôn đi đôi giày ấy, hôm qua đưa cô ta về nhà liền cởi giầy ra, lập tức thấp đi mười phân, lúc đó ánh mắt cô ta đã khác rồi, anh biết ngay thể nào cũng có chuyện. Kết quả không ngờ còn rắc rối hơn bội phần, cô ta hổn hển nói anh lừa cô ta, nhất định đòi chia tay.”

Tôi ngây ra một hồi. “Thì ra là vì lý do đó. Anh bình thường khéo ăn khéo nói lắm cơ mà! Lời hay ý đẹp đâu không đem ra nói cho cô ta nghe. Anh phải tìm cách thuyết phục cô ta chứ, nói cho cô ta hiểu đàn ông tốt hay xấu không liên quan gì đến chiều cao.”

“Em nghĩ anh không nói à? Nói gãy cả lưỡi rồi nhưng cô ta không thèm nghe! Cô ta nói cô ta đã thấp rồi, nếu lấy một người đàn ông cũng thấp nữa thì sao này con cô ta sẽ không cao được. Cô ta nhất định phải tìm một người cao to để cải thiện thế hệ sau. Người ta nhìn xa trông rộng như thế, anh trai còn biết nói gì nữa?”

Đúng là chẳng nói được gì, tôi cũng chỉ biết thở dài ngao ngán. “Tối qua, sau khi bị cô ấy bỏ rơi, anh liền đi uống rượu phải không? Uống ở đâu thế? Điện thoại cũng không liên lạc được.”

“Đừng nhắc đến nữa, khi đó anh vì lý do chia tay của cô ta mà phát rồ, bèn mua hai chai rượu xái chạy ra hồ Công nhân gần đó ngồi uống. Uống say rồi ngủ bên bờ hồ, nửa đêm lạnh quá tỉnh dậy thấy điện thoại, ví tiền đều mất sạch, cũng không biết thằng khốn kiếp nào thấy anh say đã lấy cắp nữa.”p>

Chả trách gọi điện thoại cho anh ta lúc đầu thì không có ai nghe, sau lại tắt máy, thì ra là bị trộm lấy mất. May anh ta là con trai nên chỉ mất tiền và điện thoại, chứ nếu là con gái thì có khi còn mất luôn cả người.

“Em nói xem anh có đen đủi không, vừa đầu năm đã bị bạn gái bỏ, bị mất trộm, lạnh gần chết quay về nhà định ngủ một giấc thì lại bị bỏng. Đúng là xui xẻo về đến tận cửa. Mẹ kiếp, không biết ông trời có thù hằn gì với anh nữa, haizz!”

Nghe đúng là xui xẻo thật, tôi nửa đùa nửa thật đề nghị: “Anh Nhất Minh, đã đen đủi như vậy, hay là mùng Một lên chùa trên núi Thiên Đài dâng hương, cầu trời khấn Phật ban phước lành cho anh.”

Tôi thăm hỏi Chu Nhất Minh xong, anh ta lại quay sang hỏi tôi: “Đúng rồi, chẳng phải hôm qua em cũng đưa Phùng Trí Dũng về nhà ra mắt sao? Bố em thấy anh ta thế nào?”

“Bố em giống hệt mẹ anh, không thích người con rể tương lai này. Có điều bố em còn dân chủ hơn mẹ anh, ông chỉ đưa ra ý kiến thế chứ không cấm em qua lại với anh ta.”

“Tại sao bố em lại không thích anh ta?”

“Anh hỏi nhiều như thế để làm gì?”

“Quan tâm đến em thôi.”

“Cảm ơn, anh lo cho anh trước đi đã.”

“Đồng chí Yên Phiên Phi, nói thật với em, anh trai… có linh cảm xấu.”

“Linh cảm gì?”

“Anh với Đinh Man đã chấm dứt rồi, em và Phùng Trí Dũng chắc cũng không được lâu đâu.”

Nghe câu đó, tôi chỉ muốn đá anh ta một cái. “Này, ngậm ngay cái mồm quạ thối của anh lại! Em biết bây giờ tâm trạng của anh đang không vui những cũng không nên đẩy ấm ức của mình sang người khác thế! Anh không hạnh phúc thì cũng nên chúc phúc cho người khác! Sao lại một mực rủa em và Phùng Trí Dũng không được lâu nữa?”p>

“Anh trai không rủa em, chỉ là trước kia hai đứa mình cùng vui lại biến thành cùng buồn. Mỗi lần anh và bạn gái chia tay thì không lâu sau em và bạn trai cũng đường ai nấy đi, cho nên anh mới nghĩ không biết lần này có như vậy không. Coi như anh nói sai đi!”

Linh cảm xấu của Chu Nhất Minh làm tôi cảm thấy khó chịu. Tôi không tin mình cũng đen đủi như anh ta những cũng không tránh khỏi nghĩ ngợi.

Sau khi tôi và Phùng Trí Dũng quen nhau, anh ta đối với tôi một lòng một dạ, tôi cũng không hề giấu giếm anh ta điều gì nên giữa chúng tôi không tồn tại những mối họa kiểu như Đinh Man và Chu Nhất Minh. Anh ta cũng không giống Sở Vân Phi, chỉ thích yêu không thích cưới, anh ta từng bóng gió với tôi về vấn đề kết hôn, chỉ là không biết anh ta có giống Đ