Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái

Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323843

Bình chọn: 10.00/10/384 lượt.

t Nga ngớ người nhận ra vấn đề…

***

Hai người đàn ông đang ngồi trong một chiếc xe ô tô

-Ông bạn,lâu quá không gặp-Bố của Nguyệt nga lên tiếng

-Ừkm,không ngờ bây giờ anh vẫn lợi hại như 8 năm về trước,không khác gì cả

Người đàn ông kia cười ha hả:

-Anh Hồ,xem ra chúng ta có cùng chung chí hướng rồi

-Ừkm, ông Nguyễn khách sáo quá

***

Tại nhà Minh Anh…

Minh khang sốt ruột đi đi lại lại trong nhà,mặt hiện rõ vẻ lo lắng:

-Trời ơi!Ba chị em nhà này đi siêu thị mà sao trễ thế này rồi vẫn chưa them về,gọi điện thì thuê bao.Hay gặp phải chuyện gì rồi-anh ngồi vò đầu vò tóc

Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo,anh liền nghe máy:

-Này,ba chị em đi gì mà lâu thế hả?điện thoại sao lại tắt nguồn?-anh nói một tràng dài ra, ở đầu bên kia ,Hà My giọng gấp gáp:

-Anh Minh Khang,Chị bảo Ly và Minh Anh…xảy ra chuyện rồi!

Minh Khang hốt hoảng:

-Đã xảy ra chuyện gì?

Hai người đó…bị bắt cóc rồi!-Hà My khóc thút thít

Hai chữ bắt cóc làm Minh Khang như muốn nổ đầu,anh thật không hiểu nổi,tại sao hai người đó lại bị bắt cóc được,anh đã cho người dám sát 24/24 rồi cơ mà.Không thể nào,anh không tin,Minh Khang lắc đầu phủ nhận:

-không thể nào có chuyện đó được,em nói đi,bọn họ hiện giờ đang ở đâu?Hả-Minh Khang lo lắng đến phát điên

Hà My sợ sệt:

-Bọn họ hiện tại đang căn nhà 35 mỏ đá Hoàng Sơn,anh mau đến đó nhanh nhé,em đang theo dõi bọn chúng-Hà My nói xong cúp máy

Minh Khang mặc vội áo khoác rồi phi ngay ra xe…

***

Hạo Phong đang ngắm nhìn cảnh thành phố tấp nập trên tầng 38 của tập đoàn Sandow.Anh vừa nhìn vào cảnh vật trước mặt.vừa châm điếu thuốc lá,bên cạnh la chai rượu vang hương nho mà anh đang nhấm nháp.Anh ra lệnh cho thư ký Kiên đứng cạnh nãy giờ:

-Cậu chuẩn bị cho tôi bản hợp đồng nhượng lại toàn bộ tập đoàn và đưa con dấu cho tôi

-Vâng,thưa cậu chủ-Thư ký kiên cung kính





QUÁ KHỨ LẶP LẠI.NỖI ĐAU

Hạo phong đem bản hợp đồng và con dấu vào trong xe và lái đi trong chốc lát.Mọi người trong công ty ai cũng không biết anh mang nó đi đâu,chỉ đồn là anh đi cứu một người rất quan trọng.Chiếc xe lăn bánh đến vùng ngoại ô phi như tên lửa,nơi có căn nhà hoang 35 mỏ đá Hoàng Sơn.Khi anh vừa đến nơi,tại đó,ngôi nhà đã bốc cháy,khói bay cao lên đến tận trời xanh.Chiếc điện thoại reo lên,anh nghe máy,là giọng người con gái tên nguyệt Nga:

-Hạo phong…Đến…Cứu…Em!khụ…khụ…khụ…

Hạo Phong bước đến chỗ ngôi nhà đang cháy,khám xét xung quanh:”không có người?”

Anh chuẩn bị rời đi thì có một bàn tay nắm lấy chân anh.Anh nhíu mày ngó xuống,là một cô gái.Anh lật người con gái đó lên:”là Nguyệt Nga sao?”.Anh đỡ Nguyệt nga dậy,cõng cô đi đến chỗ xe rồi lái đi…

Hai tiếng trước…

Trong căn nhà hoang đó,Minh Anh đang khóc,cô khóc vì bây giờ cô đã nhớ lại tất cả,nhớ lại cái quá khứ đáng sợ đó.Cô sợ…sợ một lần nữa…cái quá khứ đó lại lặp lại với cô.Cô rất sợ.

Đến bây giờ thì người cô nhìn rách nát không thể tả,Những vết thương kia bắt đầu khô dần rồi bám chặt vào dây thừng.Người cô tê rát, đôi môi đỏ hồng giờ đây khô khốc vì thiếu nước.Những lúc thế này,cô chỉ cần nhớ lại những kỷ niệm cùng anh bên nhau từ nhỏ đến lớn,cô cũng vui rồi,cô buộc mình phải cố gắng vượt qua những khó khăn này để được ở bên cạnh anh.Cô suy nghĩ lăng quăng một hồi thì hét lên trong long:” Ák,1 tuần nữa là kiểm tra cuối kỳ rồi.Sao mình lại trở nên tàn tạ như thế này đây chứ,bao giờ anh hai và Hạo Phong mới đến cứu mình đây!”-cô than thầm trong cái tình thế ngàn cân treo sợi tóc này,quả không hổ danh là Minh Anh có sức nghĩ ngớ ngẩn nhất quả đất!Cô nhìn sang bảo Ly,thấy sắc mặt của chị cũng chẳng tốt hơn mình được phần nào,nhìn Bảo Ly bây giờ như xác ướp không hồn vậy,cô thấy lo quá.

Chợt cánh cửa nhà hoang mở toang rra,Bảo Nam bước lại gần về phía Minh Anh:

-Minh Anh,xin lỗi-cậu cúi xuống mở băng keo và cởi trói cho cô:

Minh Anh ngạc nhiên nhưng vẫn để cậu cởi trói cho mình,người cô bây giờ cho dù phản kháng cũng không còn sức nữa

-Bảo Nam,sao lại là cậu?

Bảo nam giải thích:

-Thật ra,tôi cũng không muốn nhúng vào vụ này,chỉ vì Hạo Phong đã làm cho ba tôi tai nạn đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại

Minh Anh ngạc nhiên từ lần này đến lần khác:

-Tại sao?

-Có nói thì cậu cũng không hiểu đâu.Chỉ vì cạnh tranh trên thị trường thôi-Bảo nam vừa nói cũng vừa lúc cởi trói xong cho cô,cô quay sang Bảo Ly cởi trói cho chị

-Tôi thấy cậu bị ức hiếp quá đáng nên mới cởi trói cho cậu,không có nghĩa là cậu được đi-Bảo nam ngăn cản khi Bảo Ly đưa Minh Anh định rời khỏi

-tôi phải về nhà,cậu làm ơn tha cho tôi đi-Minh Anh van xin,bây giờ cô không thể đi được,chỉ có thể lết từng bước

Đang lúc bọn họ xảy ra tranh chấp thì từ bên ngoài cửa một nhóm người xông vào,Minh Khang chạy lại chỗ minh Anh,lo lắng:

-minh Anh,em không sao chứ,Bảo Ly,em có bị làm sao không?

-Em không sao,nhưng Minh Anh bị rất nghiêm trọng-Nói đến đây Bảo Ly ôm mặt khóc

Minh Anh nhìn anh mình ngây ngô hỏi:

-Anh hai,Hạo Phong đâu?

Minh Khang ngạc nhiên thốt lên:

-Minh Anh…em nhớ lại rồi àk?

Minh Anh không trả lời.Minh Khang dẹp chuyện này sang một bên,kéo Bảo Ly đi:

-Chúng ta mau rời k


XtGem Forum catalog