
ai người trung niên một tuổi cao một tuổi thấp trước
mặt,ánh mắt ai cũng vẻ thúc giục,cô cũng chẳng muốn tốn thời gian làm gì vì
Zami có thể nhận ra cơ thể mình đang dần suy sụp:”Cô là giáo viên mới dạy chẳng
lẽ không đọc quy tắc của trường?”Thấy Lữ Lam vẫn giữ vẻ mặt ngây ngốc chẳng
hiểu cái gì khiến Zami không khỏi phê bình trong đầu “Người phụ nữ này đã ngu
dốt đến mức độ này mà sao cái lão hiệu trưởng già kia lại cho lọt vào trường
này chứ?”.
Nói chuyện với loại người
này thì tốt nhất nên càng nhanh càng tốt,ẩn ẩn ý ý thực sự chính cô cũng thấy
bực mình:”Nói cho cô hiểu thì trường mình là một trường danh tiếng,đương nhiên
không phân biệt tuổi cao tuổi thấp.Để công bằng mà nói thì học sinh cũng phải
được tôn trọng,dù gì cũng đều là con người cả nói người này có quyền người kia
không có quyền thì quả là khinh người rồi”.
Sau khi kết thúc một tràng
dài,Zami bình thản nhấp tiếp ngụm trà.Lữ Lam đầu tiên không hiểu nhưng sau khi
nghe Zami nói thì đã hiểu được dôi phần,giọng bà lần này còn bất mãn hơn lần
trước:”Tôi cũng thật không ngờ một trường danh tiếng nhất nước thế này mà đạo
đức học sinh lại chẳng có gì cả.Nếu nói theo kiểu học sinh cũng cần được tôn
trọng thì khác gì học sinh với giáo viên ngang hàng,không lâu sau học sinh sẽ
lại chèo đầu cưỡi cổ giáo viên”.
Cười hờ hững,Zami hạ thấp giọng mà lại rõ ràng:”Cô
Lam nói thế thì sai rồi.Đương nhiên giáo viên vẫn hơn học sinh,đương nhiên
không phải ngang hàng như cô nói còn về phần đạo đức…trường này đúng là không
ổn như các trường khác nhưng…chỉ một số thành phần.Cô chưa dạy hết các lớp,nói
chuyện với tất cả học sinh trong trường thì không nên vơ đũa cả nắm như
vậy”.Trong đầu cô đột nhiên hiện ra vài lần bị mấy con ranh lên mặt dạy
đời,đúng là hồi đấy cô cũng từng nghĩ sẽ lên gặp hiệu trưởng một chuyến để xem
trường này đào tạo học sinh kiểu gì mà lại dám hống hách bắt nạt học sinh mới
như vậy.Đương nhiên điều này đúng…cô không phủ nhận nhưng chắc chắn không phải
ai cũng như thế,Tiron Lil Kenbun Thiện là những người cô quen mà cũng là thành
phần có đạo đức,không thể trách oan họ được.
Lữ Lam quay sang nhìn hiểu
trưởng như cần một lời bình luận,ông chỉ nhẹ nhàng gật đàu giọng trầm thấp già
nua khẽ khàng vang lên trong căn phòng:”Zami nói quả thực là rất đúng
đắn,trường danh tiếng quý tộc thế này đa phần là con nhà giàu đương nhiên
chuyện chạy tiền chiếm ưu thế hơn hẳn.Nhưng…như Zami nói cũng chỉ có một vài
thành phần vô đạo đức,tôi cũng đã giao trách nghiệm này cho một cậu học sinh
rồi,trường khá lên rất nhiều.Trường ta mang danh quý tộc tiếng tăm lẫy lừng
đương nhiên khác xa so với mấy trường cô từng dậy,ở đây dù lơn hay nhỏ cũng
không được phân biệt đối xử,không thể nói cô có quyền cấm đoán em này em kia
được nhưng trong lớp học lại khác.Cô có thể phê bình em này không tập trung
trong giờ,em kia chống đối,còn về phần Zami vào lớp muộn cũng là cái sai có
điều ai chả một lần phạm lỗi,cô có phạt thì ít nhất cũng phải mở miệng chứ
không thể làm lơ người ta như vậy,thế thì thật mất lịch sự.Cũng giống như hai
người cùng lên phòng hiệu trưởng,ai cũng có quyền nói ý tốt ý hay cho mình và
theo lời Zami nói mời trà riêng mình cô mà lãng quên nữ sinh này thì thực là
không công bằng”.
Lữ Lam nghe xong cũng hiểu
được đôi điều,không những không nóng giận như ban nãy còn cảm thấy mình đúng là
sai lầm.Bà nhẹ nhàng đứng lên tiến đến gần Zami mỉm cười,giọng nói vô cùng chân
thành:”Cô xin lỗi,là do cô không đúng trước”.
Zami tuy lạnh lùng nhưng độ
khoan dung cũng rất cao:”Không có gì,chỉ mong lần sau cô đừng làm vậy với học
sinh khác.Cô cũng biết ở trường này con nhà quyền quý không ít,dây dưa vào quả
thực rất khó dứt ra,sơ hở một chút nổi nóng một chút thôi cũng mất việc như
chơi”.
Lời Zami dặn dò nhưng lại
đánh vào đầu Lữ Lam một đòn cảnh giác khiến bà không khỏi rùng mình,tự cảm thấy
mình thật may mắn khi nữ sinh này có lòng khoan dung cao độ đến vậy chứ không
ngay buổi đầu đi làm đã mất việc như lời Zami nói.
“Hắt xì…hắt xì…”_Cánh cửa
phòng hiệu trưởng vừa đóng,mỗi người đi một ngả,trên hành lang cô đi không khỏi
phát ra tiếng hắt xì khẽ hòa lẫn vào tiếng nói chuyện cười đùa của học sinh
xung quanh.
“Không khỏe sao?”_Lại một
nội dung tương tự đập thẳng vào tai cô,nâng mi mắt lên,sừng sững trước mặt cô
hiện lên một chàng trai tuấn tú đường nét lạnh lùng bờ môi mỏng vô tình phun ra
lời quan tâm thật chẳng ăn khớp nhau.
“Hôm qua đi mưa chẳng may bị
cảm”_Zami sụt sịt vài cái bước đi được vài bước lại giật mình theo phản xạ bịt
chặt mũi lại đôi mắt đề phóng bắn tới Lil đang đi song song cô.
Anh có chút ngạc nhiên rồi như
nhớ ra điều gì liền cười nhẹ,đưa tay lên định xoa đầu cô nhưng cô đã nhanh
chóng né tránh,thu lại bàn tay lơ lửng trên không trung anh trả lời cho cô an
tâm:”Hôm nay tôi không xịt nước hoa,không cần lo”.Lúc này cô mới dám bỏ tay
xuống,lại không tin luôn mà ngửi ngửi một lúc.Sau khi cảm thấy không khí này
thựa an toàn cô mới cảm thấy nhẹ nhõm mà thoải mái cất bước.