Insane
Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328434

Bình chọn: 8.5.00/10/843 lượt.

o:”Được”hiệu trưởng Hiếu bàn tay cầm bình trà lúc này còn
run hơn cả lần trước,đổ trà hấp tấp đến mức nước tràn ra ngoài không dưới nửa
cốc.Hành động này lọt vào mắt cô quả thực chẳng khác gì đang xem một trò cười.

Lữ Lam kiên nhẫn đứng đợi
hiệu trưởng rót xong trà mời Zami.

“Cô Lam,có chuyện gì gấp lắm
sao?Không uống trà được thì cũng nên ngồi xuống cho đỡ mỏi chân chứ,trò ngồi mà
cô đứng thế này quả thực rất vô lí”_Zami cười lạnh nhạt đỡ tách trà từ tay hiệu
trưởng,mỗi lần càng gần chạm vào bàn tay già nua kia cô không khó nhận ra độ
run không giảm mà ngược lại còn tăng dần.

“Thầy Hiếu,có cần run như
vậy không?”_Zami tiếp nhận tách trà nhấp nhẹ một ngụm nhìn lên trần nhà.

Lữ Lam cũng không khó phát
hiện ra Zami gây áp lực cho hiệu trưởng không ít khiến bà có chút rùng
mình,đường đường là hiệu trưởng một trường danh tiếng mà lại bị ảnh hưởng bởi
một nữ sinh thì…cô nữ sinh kia hẳn là không đơn giản.

Hiệu trưởng Hiếu như bị sét
đánh,có chút giật mình nhưng lại quay sang Lữ Lam cười thân thiện:”Lữ Lam,ngồi
xuống rồi hẵng nói chuyện”.

Hừ lạnh một tiếng,Lữ Lam vừa
đặt mông xuống ghế đã nói một loạt những từ ngữ không hay chút nào:”Thầy
Hiếu,tôi không thể chấp nhận được cô học sinh này”.

Hiệu trưởng Hiếu cẩn trọng liếc
mắt nhìn sang Zami nhưng chỉ thấy vẻ mặt lạnh lùng vô tâm của cô hướng ra ngoài
cửa sổ.

“Có chuyện gì cứ từ từ
nói?”_Hiệu trưởng Hiếu.

“Hôm nay nữ sinh đó tới lớp
muộn 15 phút,chen ngang buổi dậy của tôi làm cảm hứng của tôi cũng vì thế mà
tụt xuống.Chưa được sự cho phép của tôi còn dám cả gan cư nhiên đi vào lớp nói
tôi không lịch sự,thầy xem,trường hợp này là thế nào đây?”_Lữ Lam bất mãn phun
một tràng.

Hiệu trưởng Hiếu nghe xong
cảm thấy vô cùng khó xử,theo bên Lữ Lam thì chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ
đắc tội với Zami nhưng Zami lại chẳng có điểm đúng nào trong việc này khiến ông
câm lặng không nói nên lời.

Đúng lúc này Zami mở miệng
giải vây cho ông:”Cô Lam,lời nói ra không được rút lại,cô xem lại mình nói đã
đúng hết toàn bộ chưa.Còn thiếu điều gì chưa nói không” giọng điệu bình thản
này càng làm tăng áp lực cho đối phương.

“Còn thiếu gì sao?Cô đã nói
đủ những gì cần nói rồi”_Lữ Lam tuy rằng đối diện với cặp mắt lạnh như băng của
Zami cũng có chút lung lay gãy rụng nhưng bà tuyệt không ngượng bộ.

“Vậy được,cô đã nói xong
những lời cô cần nói.Bây giờ sẽ là lời em muốn nói”_Zami thẳng thắn nói rồi
không để ai kịp thở đã tiếp tục:”Em vào muộn 15ph em đã gõ cửa vậy mà một tiếng
cô không đáp như vậy có gọi là lịch sự không mà lúc em ngang nhiên đi vào cô
lại nói em bất lịch sự?Điểm này cần xem xét lại”.

“Em…”_Lữ Lam cứng họng không
nói nên lời rồi tiếp tục:”Cô là giáo viên phụ trách buổi học ngoại khóa hôm
nay,đương nhiên cô có quyền còn em thì không”.

Nghe đến đoạn này Zami cười
hờ hững đôi mắt phút chốc tối sầm lại,đặt mạnh tách trà lên bàn vang lên âm
thanh “Cạnh” không hề nhỏ:”Trong trường này sinh ra cái luật như thế từ bao giờ
sao em không biết”.

“Ở cái trường này đương
nhiên thầy cô giáo lớn tuổi hơn học sinh lại còn là người dạy học các em,các em
nghe lời có gì là sai”_Lữ Lam vô cùng bất mãn với cách trả lời của Zami.

Hiệu trưởng Hiếu nghe Lữ Lam
nói thì có chút giật mình,Lữ Lam là giáo viên mới đến nếu nói như vậy thì phần
thắng sẽ thuộc về Zami mất thôi.

“Hắt xì…hắt xì…”_Zami tự
nhiên thấy trong người thật mệt mỏi không tự chủ được mà hắt xì ra tiếng nhưng
thật khẽ.Chắc hẳn cơ thể chưa hoàn toàn bình phục sau lần truyền máu vừa rồi
lại thêm bệnh cảm lạnh mà dẫn tới ngày hôm nay.

“Em không khỏe sao
Zami?”_Hiệu trưởng Hiếu nắm bắt nhanh chóng liền quan tâm hỏi.

“Một chút thôi,không đáng lo
ngại”_Zami lấy khăn giấy lau đi vết bẩn còn vương lại sụt sịt vài cái rồi cũng
nói lên ý kiến của mình:”Cô Lam có phải là giáo viên mới chuyển đến dạy
không?”.

Hiệu trưởng Hiếu nghe xong
lại chẳng có vẻ giật mình hay sửng sốt gì cả mà còn điềm tĩnh rót trà cho
mình,căn bản sự nhạy bén của Zami ông chẳng còn lạ lẫm nữa,lúc mới nhận học bạ
của học sinh này ông đã suýt nữa thì ngã ngửa,thành tích xuất sắc trên cả xuất
sắc,đại học đã có mấy bằng chủ yếu là bên nước ngoài,một chút lời nói này đối
với cô thì thực không khó để nhận ra.

Ngược lại với vẻ điềm tĩnh
đó Lữ Lam lại có chút hốt hoảng những cũng nhanh chóng bình phục lại kiên định
trả lời:”Phải!Điều đó có quan trọng không?”.

Cười lạnh nhạt,Zami không
vội trả lời mà còn ung dung nhấp một ngụm trà,cứ chỉ tao nhã toát ra khí phái
quý tốc không che dấu,điểm này đập vào mắt Lữ Lam khiến bà có phần lo sợ.

“Đương nhiên không quan
trọng…nhưng…đối với lời nói của cô nó lại vô cùng quan trọng”

“Cô không hiểu ý em nói”_Lữ
Lam cảm thấy bực mình và mất kiên nhẫn với cái kiểu nói ẩn ẩn ý ý của Zami.

“Nếu cô đã gấp gáp như vậy
thì em cũng không làm tốn thời gian của cô nữa”_Zami nhẹ nhàng nói,điều chỉnh
tư thế một chút,đảo mắt nhìn h