
ần nào . Bà nhẹ
nhàng nhắc nhở Nhã Chi nên trách khéo Huy để dò hỏi xem tình yêu Huy cho cô hay hướng về Thư Thư . Để đâu ra đó, nội không muốn bi kịch tái diễn và người phân xử lại là nội.
Nhưng lần nào hỏi cũng bị Huy lướt qua . Thì ra, anh luôn liên lạc với Thư . Tình yêu quá thiết tha, nhưng nhớ vì xa cách xui Quốc Huy xin cha mẹ cưới, kết thúc sự chia xa của họ . Nhã Chi bị đẩy ra khỏi cuộc đời Huy, không thương tiếc.
Ông Khải bước vào phòng của Thư Thư với gương mặt không vui . Bà Ngọc
ngồi khép nép bên chồng, mắt bà di chuyển để xem căn phòng đẹp của Thư,
từ lâu bà nghe chứ chưa hề đến.
Trên bàn nhỏ, tấm ảnh của ông
Khải và mẹ của Thư chụp ngày mới cưới nhau, chứng tỏ cô luôn nghĩ đến
hạnh phúc gia đình của mình . Bất chợt bà nhìn sang chồng, thì ra ông
cũng đang để mắt trên khung cảnh ấy . Thư đặt hai ly nước trước mặt ông
bà, gợi ý:
- Chẳng lẽ ba lên đây để nhìn ảnh mà tưởng nhớ đến
hạnh phúc đã bị đỗ vỡ ngày ấy sao ? Có nuối tiếc hay áy náy thì tất cả
cũng đã qua rồi.
Ông thở dài, trầm giọng hướng về Thư.
- Ba muốn biết con và Quốc Huy quen nhau bao lâu rồi . Suy nghĩ kỹ rồi hãy nói . Ba ghét nhất là gian dối.
- Người thật sự muốn biêt'' quan hệ của anh Huy và con là ba sao ?
- Dĩ nhiên rồi, vì con là cốt nhục của ba, ba muốn biết vấn đề ấy không được sao ? Hay con có gì mờ ám muốn giấu ba ?
Ánh mắt chăm chú đáng ghét và khuôn mặt đầy son phấn của bà Ngọc khiến giọng Thư lạnh lùng hơn, cứng rắn hơn bao giờ hết:
- Hai mươi mấy năm qua, ba mới có dịp nhìn lại, quan tâm đến đứa con bị lãng quên này sao ? Con không tin.
Ông gạt ngang, vẻ lạnh nhạt không kém:
- Đừng nói nhiều, ba không có thời gian . Hãy trả lời cho ba đi.
Thư liếc về bà cười nhẹ:
- Con và Huy thật sự yêu nhau . Con yêu Huy trong chiếc áo bạc màu của
gã lái xe ôm . Con không biết bác sĩ Huy đã quen và Nhã Chi đem lòng yêu mến . Còn ba tin hay không thì tùy . Bởi vì con thù ghét hạng người
gian xảo, ném đá giấu tay nên không bao giờ sợ mà từ chối hành động của
mình.
- Con không biết Huy và Nhã Chi yêu nhau thật chứ , Thư Thư ?
Cô không nhìn bà, tay lau bụi trên tấm ảnh ấy.
- Nếu Huy và Nhã Chi yêu nhau, anh ấy đâu xin ba mẹ cưới một mình Thư
Thư đây . Còn cô ấy có cảm tình sâu nặng với Huy, hay yêu cái gia tài
của ba mẹ anh ấy mà không thành và liên quan đến con . Nhưng con ghét ai không gán ghép con mà cơ sở không chính đáng lắm . Xin lỗi, bà cẩn
thận.
- Nếu Huy không yêu Nhã Chi , sao con bé lại có thể trọ trong biệt thự của Huy được . Con nghĩ lại đi.
- Bà không có tư cách gì đến đây tra gạn Thư Thư.
- Chúng nó yêu nhau sâu đậm, cưới hỏi cha mẹ đã định . Thư không hề yêu
Huy . Thư chỉ giả vờ yêu thương cho Huy ngỡ như thật . Từ đó, Huy mới từ chối không cưới Nhã Chi . Đó là cách trả thù của Thư.
Thư cười nhẹ, đưa ly nước lên môi thấm giọng:
- Bà nghĩ ai cũng để oán thù trong lòng và tìm mọi cách trả đũa cho thỏa lòng à . Nếu cần, tôi có nhiều cách làm cho bà thân bại danh liệt lắm . Tại tôi không muốn gây oán thù . Tôi sẽ tháo gỡ tất cả ở một ngày không xa . Bà tin đi.
- Hiện tại nên trở lại vấn đề chính đi . Có phải Thư cố ý phá cuôc. hôn nhân này không ?
- Bà đừng đưa tôi lên cao như vậy, tôi không có khả năng đóng kịch, cũng không có bản lĩnh lật ngược vấn đề như bà đâu.
Ông Khải nhìn Thư Thư , giọng nhẹ nhàng hơn:
- Con noí thật đi . Không yêu Huy, chỉ giả vờ để cho cậu ấy từ chối lời
cưới Nhã Chi . Như vậy không phải con trả thù là gì ? Con noí đi.
- Ba à! Ba và vợ của ba nghĩ rằng, Thư Thư sinh ra để trả thù những sai
trái của hai người sao ? Không đâu . Thư Thư là của riêng mẹ . Vì ngoài
con ra, mẹ chẳng còn ai quan tâm đến sự sống chết, vui buồn của bà, dù
đó là người chồng đã đem trọn cuộc đời dâng hiến.
Thật lâu, Thư Thư diễn tiếp bằng giọng pha lệ nóng:
- Ba bỏ Mẹ điên dại suốt bao nhiêu năm, dù ba biết số tiền bỏ ra để điều trị không bằng chuyến du lịch Thái Lan của bà Ngọc . Càng nghĩ về ba,
con càng buồn, càng thương thân p hận mẹ con hơn . Nhưng con không vì
thế mà trả thù chuyện nhỏ mọn ấy đâu . Ba yên tâm về cô Nhã Chi của ba
đi.
- Cô Thư à! Noí nhiều quá, cô muốn tác động tâm tư của tôi, để quên ý đồ của cô sao ? Nếu không có sự tỏ tình của cô thì Huy không
chuyển ý . Đó không phải là từng bước đi vào kế hoạch của cô sao ?
Nghiêng mặt, cô cười nhẹ:
- Bà có quá nhiều ý đồ đã, đang và sẽ áp dụng cho ba và mẹ tôi, nên nghĩ tôi sẽ là bà Ngọc thứ hai mà người bị hại sẽ là mẹ con bà ư ? Bà lầm
rồi . Tôi đâu khờ đến nỗi để tâm hồn mình nặng nề, trăn trở từng đêm réo gọi lương tâm phải thức dậy chứ.
- Thư à! Nếu con không yêu
Huy thì con nên trả Huy lại cho Nhã Chi . Vì con bé ấy bệnh tim, nỗi đau khổ dày vò làm cho Nhã Chi chán nản có hại cho sức khỏe . Con hãy tha
cho Nhã Chi , con bé vô tội, Thư Thư à.