XtGem Forum catalog
Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322270

Bình chọn: 7.5.00/10/227 lượt.

c nhiên nhìn anh, “Anh tự làm bữa sáng à?”

Nhìn vẻ mặt không tin được của cô, Lan Đạo Uy không khỏi tức cười. “Anh luôn tự tay làm bữa sáng, đàn ông trong nhà anh ai cũng nấu ăn rất ngon, hôm nào thử cho em xem.”

Phương Tử Cầm nhanh nhẹn gật đầu, lập tức đi vào nhà tắm rửa mặt.

Ăn xong bữa sáng, Lan Đạo Uy hỏi cô: “Hôm nay em có định đi đâu không? Anh có thể cho lái xe ở lại.”

Phương Tử Cầm trầm mặc trong chốc lát, thực ra cô hiện tại rất sợ gặp người
quen, sợ hãi khi nhìn thấy ánh mắt thương hại của mọi người.

“Em.. em nghĩ không cần, hôm nay em muốn ở nhà, không muốn đi ra ngoài!” Cô ngập ngừng nói.

Lan Đạo Uy hiểu chuyện gật đầu, “Em cứ thoải mái đi, không nên suy nghĩ nhiều, sau giờ làm việc anh sẽ lập tức về nhà.”

Lan Đạo Uy đi rồi, Phương Tử Cầm nhàm chán đi lại trong phòng, hồn giống
như đi lạc ở đâu. Buồn chán, cô đi vào thư phòng của Lan Đạo Uy, cửa
không khóa nên cô đi thẳng vào vừa thấy được giá sách trên tường, hai
mắt cô không nhịn được mở to, không ngờ anh là người yêu sách như vậy,
có thật nhiều sách! Cô cẩn thận nhìn, đa số sách của Lan Đạo Uy là tiếng Anh, đầy đủ tất cả các lĩnh vực văn học, kinh doanh, du lịch…

Cô thuận tay rút ra quyển sách tiếng Anh “Sơn trang gầm thét”, không ngờ
anh cũng đọc loại sách này, cô không khỏi lắc đầu mỉm cười, cô thật sự
là hiểu quá ít về anh. Lập tức cô hoảng sợ bởi suy nghĩ của mình, cô với Lan Đạo Uy chẳng qua là quan hệ qua đường, thật không nên hiểu mà cũng
không cần tìm hiểu.

Phương Tử Cầm cầm sách đến bàn của anh rồi
ngồi xuống, bàn của Lan Đạo Uy thật lớn, có thiết kế giống như thời
trung cổ của Châu Âu, cô không khỏi tò mò mở ngăn kéo, muốn nhìn xem bên trong có những gì.

Ngoài một ít giấy tờ bên trên là một con tỳ hưu chặn giấy, thoạt nhìn rất oai phong, trên bàn còn trang trí nhiều đồ vật.

Cô tiện tay lấy con tỳ hưu ra, cũng sắp xếp những giấy tờ trên bàn, bỗng
cô dừng mắt lại xem kỹ cơ hồ không dám tin vào mắt mình! Ở đây hầu hết
đều là ảnh chụp của cô cùng một số tư liệu cá nhân.

Cô trấn tĩnh
lại bắt đầu xem những tư liệu đó, bên trong đều ghi đầy đủ những việc có liên quan đến cô ví dụ như ngày sinh, chiều cao, cân nặng cùng với quá
trình học hành của cô, thậm chí là sau khi cô lớn lên cũng có thời gian
theo đuổi lớp hội họa.

Chuyện này thật sự rất vớ vẩn, cũng rất
đáng giận! Phương Tử Cầm tức giận dậm chân, như vậy chính là Lan Đạo Uy
đã cho người điều tra.

Cô vừa xem ngày ghi trên tư liệu, sau khi
anh cùng cô gặp mặt lần đầu khoảng một tháng, bố cô lại cùng ngân hàng
của anh ký hợp đồng vay tiền.

Tức giận làm mờ lý trí, Phương Tử
Cầm nhận định nếu không phải tại Lan Đạo Uy, cô sẽ không lâm vào cảnh
lưu lạc như thế này, anh và bố cô căn bản là cùng một giuộc, vì mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào, mà cô chính là quân cờ hoặc là lợi thế trên tay bọn họ mà thôi.

Với tính tình quật cường của cô, cô
nhất định phải gặp mặt chất vấn Lan Đạo Uy, đem những tài liệu này đập
vào mặt anh, sau đó theo lẽ thường dĩ nhiên là quang minh chính đại rời
khỏi nơi này.

& & &

Khi kim đồng hồ chỉ sáu giờ, cửa mở ra. Lan Đạo Uy một tay xách cặp hồ sơ, một tay cầm bữa tối của anh và Phương Tử Cầm.

Phương Tử Cầm đã sớm ngồi trong phòng khách đợi anh một lúc lâu. Trong thời
gian chờ đợi, cô cẩn thận xem lại toàn bộ tư liệu của anh, những tin tức điều tra được thực không sai, toàn bộ những gì có liên quan đến cô đều
được ghi lại rất cẩn thận và chu đáo, ngay những thói quen yêu ghét của
cô cũng không hề bỏ sót.

Cô đồng thời cũng phát hiện ra một điểm
vô cùng quan trọng, lấy kinh nghiệm cùng sự thông minh của Lan Đạo Uy
thật không khó để biết Phương Thị vốn không có thực lực chỉ còn lại cái
vỏ, vì sao vẫn đồng ý cho vay tiền hơn nữa lại là một khoản khổng lồ?

Lúc này đối với Lan Đạo Uy, cô có vô số câu hỏi cần giải đáp. Chỉ thấy vẻ
mặt cô lạnh như băng nhìn Lan Đạo Uy, trong tay cầm lấy tập tài liệu.

Lan Đạo Uy không thể xem thường thái độ kỳ lạ của Phương Tử Cầm, ngồi ở ghế sô pha đối diện với cô, anh cẩn thận hỏi: “Sao vậy? Trông em có vẻ
không vui.”

Phương Tử Cầm đem tập tài liệu để trước mặt nhìn anh lạnh lùng, trong mắt có tia phẫn nộ.

“Bên trong là cái gì hẳn anh biết rất rõ.”

Lan Đạo Uy lạnh nhạt liếc một cái, “Em đã xem à?”

Phương Tử Cầm không nhịn được gầm nhẹ: “Vì sao lại cho người điều ta tôi? Ngay cả việc riêng tư của tôi cũng không buông tha!”

Lan Đạo Uy nhướng một bên mày, hai mắt thâm trầm sáng như sao nhìn thẳng
vào mắt cô. “Bởi vì tôi muốn biết tất cả về em, mà đây là phương pháp
nhanh nhất.” Anh trả lời trực tiếp khiến cho Phương Tử Cầm không khỏi
kinh ngạc.

Nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc ngơ ngốc của cô, Lan Đạo Uy tiếp tục nói: “Lần đầu tiên gặp em, tôi đã quyết định phải là em, mà sự thật cũng chứng minh em nhất định là của tôi.”

Giọng nói trầm thấp của anh như có ma lực thúc giục khiến cô