Snack's 1967
Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327563

Bình chọn: 8.00/10/756 lượt.

ừng đối với cô tốt thế nào.

Trần Xương an bài một kế hoạch cho Doãn Triệt, trong kế hoạch này có cô, có
Trần Tuyết Lệ, còn có Doãn Triệt. Trần Xương tạo cơ hội thích hợp cho cô xuất
hiện xung quanh Doãn Triệt, sắp đặt câu chuyện xưa hợp lý và thê thảm để tranh
thủ sự đồng cảm của Doãn Triệt.

Không thể không nói, Trần Xương tính toán vô cùng chính xác, Doãn Triệt quả
nhiên cũng động lòng trắc ẩn, cô thành công đi bên cạnh Doãn Triệt.

Trần xương có một thói quen, ông ta cảm thấy chỉ có phụ nữ dám cùng lên
giường với mình thì mới đáng tin tưởng. Một đêm trước khi Trần Xương an bài cho
cô gặp Doãn Triệt, hai người đã lên giường.

Trần Xương ở trên giường rất cổ quái, ông ta thích phụ nữ phải nằm rạp ở dưới
chân mình, chà đạp lên tự ái của họ, vô luận ông ta muốn tư thế gì, phụ nữ cũng
đều phải phối hợp.

Ngay lần đầu tiên của hai người, Trương Nghiên giữa chừng phải chạy đến phòng
tắm bởi vì ghê tởm mà nôn ra, mà Trần Xương vẫn liều mạng đuổi vào phòng tắm để
chiếm hữu cô.

Nghĩ đến những hình ảnh khó coi kia, Trương Nghiên ngụp đầu vào trong nước,
không biết bắt đầu từ lúc nào, cô thế nhưng đã biến thành một công cụ, mặc kệ
Trần Xương kêu cô làm gì, cô đều phục tùng vô điều kiện.

Cô gái ngông ngênh kiêu ngạo trước đây, sau cái đêm cùng lên giường với Trần
Xương đã không còn tồn tại nữa.

Vào lúc cô cảm thấy như mình đã thất bại hoàn toàn, Trần Xương lại cho cô hy
vọng, ông ta nói cho cô biết chỉ cần cô nguyện ý, cô có thể làm tình nhân bên
ngoài của Doãn Triệt.

Đây là điểm thông minh của Trần Xương, ông ta luôn vào lúc thích hợp làm cho
người khác hy vọng, làm cho họ cảm thấy cảm kích.

Trương Nghiên cũng không biết cô đối với Trần xương là cảm giác gì, là cảm
kích hay là chán ghét, nhưng bất luận là cái gì, cô cũng không thoát được bàn
tay của Trần Xương. Trần Xương nắm hết trong tay tất cả những hành động xấu xa
cô đã làm, chỉ cần ông ta phật ý,

có thể để cô không còn mặt mũi nào mà xuất
hiện trước mọi người.

Trương Nghiên nổi lên mặt nước, hít sâu một hơi.

Nhìn mình trong gương, Trương Nghiên ngây ngốc nở nụ cười.

Trần xương nói đúng, một khi Doãn Triệt rơi vào hoàn cảnh hai bàn tay trắng,
cô có thể cùng anh ở chung một chỗ.

Đến lúc đó, Doãn Triệt không có năng lực phản kích, sẽ biến thành con rối để
mặc cô đùa bỡn.

Nhưng mà bây giờ, sắc mặt Trương Nghiên lạnh xuống, đầu tiên phải biết người
phụ nữ của Doãn Triệt là ai. Cô chính là chuẩn bị cho cô gái của Doãn Triệt một
bữa tiệc lớn, địa điểm sẽ là tại cái hẻm nhỏ kia, cô sẽ cho cô ta cảm nhận được
sự thống khổ lúc đó của mình như thế nào.

“Trần Hi nha, Trần Hi, cô trở lại thật là tốt, tôi sẽ để cô hưởng thụ tất cả
những gì mà tôi đã trải qua.” Bên trong phòng tắm tiếng cười như ma quỷ, xuyên
cả bầu trời đêm.

@@@@

“Trở lại rồi, gia đình liên hoan rất nhàm chán sao?” Trần Hi nghe được tiếng
vang ở cửa chính, đóng lại thư điện tử đang đọc.

“Ừ, rất nhàm chán.” Doãn Triệt tiến lên ôm eo của Trần Hi, cúi đầu chôn ở cổ
cô, tham lam ngửi mùi thơm của cô: “Mẹ anh thúc giục chuyện kết hôn, chuyện này
em giải quyết hai tháng cũng xong rồi, cuối năm chúng ta kết hôn như thế nào, em
cũng đã gặp cha mẹ anh, người nhà của anh đối với em cũng coi như đã quen rồi,
nếu có thể được, chúng ta cứ quyết định như vậy đi.”

“Anh đây là đang thông báo cho em biết, hay là đang trưng cầu ý kiến của em?”
Trần Hi vừa mới xem mail xong, trong lòng vẫn còn chút lửa giận, cô cũng không
thể nói là vì cái gì, tóm lại ngoại trừ Trần Xương ra, cô đối với người đàn ông
bên cạnh mình vẫn có rất nhiều oán giận.

Nghe được trong lời nói của Trần Hi có chút hỏa khí, Doãn Triệt lập tức hướng
gương mặt Trần Hi hôn một cái.

“Đương nhiên là trưng cầu ý kiến, anh làm sao có thể tùy tiện thay em quyết
định, haha….” Doãn Triệt cười khan mấy tiếng, che giấu sự chột dạ của mình.

“Vậy sao? Sao em vẫn cảm thấy anh đang không nói thật?” Giọng Trần Hi đầy
chất vấn.

“Anh nào dám nói dối em, anh vô cùng thành thực.” Doãn Triệt ôm Trần Hi xoay
một vòng lại, hướng cô mở trừng hai mắt.

“Em còn chưa tin, trừ khi anh tìm được chứng cứ chứng minh xem.” Trần Hi nhún
nhún vai.

“Anh tìm đâu ra chứng cứ cho em, gia đình liên hoan cũng đâu có phải ghi hình
lại.” Doãn Triệt thở dài một hơi, đột nhiên anh nghe được một âm thanh vô cùng
chán ghét.

“Muốn chứng cớ sao? Tôi có.” Doãn Triệt xoay người, Khương Sâm đứng ở cửa
chính đang nhìn anh cười rất vui vẻ.



“Cho nên, lão gia hỏa kia không có việc gì?” Khương Sâm cầm tách trà lên uống
một ngụm.

Trần Hi nhún nhún vai, dùng ngôn ngữ cơ thể trả lời câu hỏi của anh.

“Lẽ ra tôi phải nên sớm đoán ra không phải sao?” Khương Sâm nhìn Trần Hi, cay
màu, một hớp uống cạn trà trong tách, từ trên ghế sofa đứng lên, cầm âu phục bên
cạnh, xoay người đi ra khỏi nhà Doãn Triệt.

Doãn Triệt sửng sốt một chút, anh