Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324624

Bình chọn: 9.00/10/462 lượt.

Đế ơi, trên đời sao lại có anh chàng đẹp trai thế này? Da trắng, khuôn
mặt khôi ngô tuấn tú. Ngũ quan trên khuôn mặt ấy cứ như được điêu khắc vô cùng
tỉ mỉ vậy. Nhưng đáng chú ý nhất vẫn là cái khí chất trời phú của anh ta. Có vẻ
anh ta là một kẻ khá lạnh lùng.

Tây Môn Xuy Tuyết! Nhất định là Tây Môn Xuy Tuyết.1

Trời ơi, đúng là làm người ta chết mê chết mệt. Nhân vật võ hiệp mà tôi thích
nhất chính là Tây Môn Xuy Tuyết. Người con trai trước mặt tôi và nhân vật võ
hiệp ấy thực sự rất giống nhau!

“Tây Môn Xuy Tuyết, tại hạ… t Lâm Tiểu Ngư… ha ha ha, tại hạ ngưỡng mộ chàng
đã lâu…”

(Tác giả hộc máu, bịt chặt hai tai, cô… cô… cô đang nói cái gì thế?)

“Này bạn!” “Tây Môn Xuy Tuyết” hơi cau mày, gõ nhẹ xuống bàn, một dấu hỏi to
tướng đang hiện trên khuôn mặt.

A! Một giọng nói nghe thật êm tai, hệt như một cơn gió mát thoảng qua…

Ấy? Giọng nói này nghe quen quen.

Á! Á! Á! “Tây Môn Xuy Tuyết” chính là cái tên con trai xấu xa, không chút
phong độ, đã đẩy ngã cô gái xinh đẹp trong vườn hoa khi nãy đây mà!

Ông trời ơi! Không thể như thế được chứ, tôi thực sự không chịu nổi sự đả
kích này!

Đột nhiên “Tây Môn Xuy Tuyết” lim dim mắt, tựa lưng vào ghế, đưa hai tay lên
ôm đầu, rồi bất chợt nhìn chằm chằm vào tôi…

Chắc hẳn là anh ta đã nhận ra tiếng của tôi. Tuy nhiên, cho dù là thế đi nữa,
cũng không nên dùng ánh mắt khiến người khác đỏ mặt, tim đập loạn xạ ấy mà nhìn
tôi chứ. Từ trước tới nay, tôi hầu như không có sức đề kháng đối với các anh
chàng đẹp trai! Không kiềm chế được mình, tôi đột ngột lui lại

“Bạn có đúng là người vừa nghe lén chuyện của người khác trong công viên
không?” Quả nhiên “Tây Môn Xuy Tuyết” đã cất lời, trên môi còn nở một nụ cười
khó hiểu.

“Cái đó… cái đó sao có thể gọi là nghe lén được?” Tôi đứng đờ người nhìn bộ
mặt nửa sáng nửa tối của anh ta, không biết nên làm gì, tự nhiên thấy mặt nóng
bừng bừng, miệng lí nhí: “Đẹp trai, đương nhiên là có nhiều người nhìn trộm
rồi…”

Trời ơi, mình vừa nói gì vậy? Nói năng lung tung quá, thật là chẳng ăn nhập
gì! Lâm Tiểu Ngư, sao mày chả có tí tiền đồ nào thế? Nhìn thấy con trai là quên
hết, đến họ của mình cũng không nhớ. Rõ ràng là mình không thèm nghe lén họ, vậy
mà sao lại lí nhí không nói nên lời? Nghĩ đến đây, tôi hít một hơi thật sâu, nói
lớn: “Lúc đó tôi đang định đi đến phía hai người để hỏi đường, đúng lúc nhìn
thấy anh đang bắt nạt người ta.”

“Tây Môn Xuy Tuyết” không nói được câu nào, nét mặt đanh lại.

Hai nam sinh đang chơi điện tử nghe thấy tôi nói, cũng ngừng chơi, nghiêng
đầu hào hứng nhìn tôi, xem ra khoái chí lắm.

“Ha ha, đại ca! Lần trước thì cô ấy giở trò tự sát, lần này lại giở chiêu gì
thế?” Một trong hai tên kia chu mỏ, lắc đầu hỏi.

“Tây Môn Xuy Tuyết” trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt toát lên sự bực bội khó chịu.
“Lần này là giả vờ yếu đuối gục ngã trong nước mắt.

“Ôi! Ninh Tuyết ngày càng thiếu sáng tạo như vậy sao?” Một tên khác lắc đầu
thất vọng.

Giả vờ yếu đuối gục ngã trong nước mắt ư? Rõ ràng là anh ta đẩy ngã, lại còn
trợn mắt nói linh tinh, chế giễu người ta. Cơn bực tức, phẫn nộ từ sâu trong đáy
lòng tôi đột nhiên lại bùng lên, bản cô nương có nguyên tắc của mình, xin lỗi
nhé!

“Đồ con heo bạo lực, anh nói gì? Rõ ràng tôi nhìn thấy anh đã đẩy cô gái xinh
đẹp ấy một cách tàn nhẫn.”

“Cô có biết cô đang nói gì không?” “Tây Môn Xuy Tuyết” cau có, vo tròn bàn
tay đang đặt trên mặt bàn.

A! A! A! Vậy anh muốn làm gì? Giết người diệt khẩu à? Hay là muốn cắt lưỡi
tôi, khiến tôi sống không được mà chết cũng không xong? Không được! Không được!
Bản cô nương vẫn còn nhiều nguyện vọng vĩ đại chưa thực hiện, nào là đi du lịch
ngắm cảnh đẹp trong thiên hạ, nếm mọi món ngon, gặp tất cả các anh chàng đẹp
trai trên thế giới này, sao có thể từ giã cõi đời sớm như vậy?

“Ha ha ha!” Hai nam sinh bên cạnh giống như đang nghe chuyện tiếu lâm, đột
nhiên ôm bụng cười rũ rượi.

Cười một hồi, một trong hai tên mặt đỏ tía tai, nói: “Cô nói ông anh này đẩy
ngã cô gái kia ư?”

“Đúng thế, chính anh ta đẩy cô ấy một cái, cô ấy mới ngã xuống đất.” Hai tên
kia đã phá tan bầu không khí căng thẳng khiến tôi quên ngay tình hình vừa diễn
ra, nghiêm giọng chỉ thẳng vào “Tây Môn Xuy Tuyết” tố tội.

“Tây Môn Xuy Tuyết” nhếch mép cười chế giễu, nhưng chính nụ cười khó chịu ấy
lại khiến cái miệng của anh ta trở nên cuốn hút hơn. Đồ đáng ghét, sao hắn lại
có thể mang thái độ chế giễu ấy kết hợp với nụ cười một cách hoàn hảo đến như
vậy?

Ôi! Tôi chóng mặt quá, chóng mặt quá!

“Cô gái kia rất đáng ghét, mỗi lần đều giở một chiêu khác nhau để hẹn hò anh
bạn của chúng tôi, anh ấy chả bao giờ chạm vào cô ta, làm gì có chuyện đẩy cô ta
ngã?” Vẫn đỏ mặt tía tai, tên nam sinh kia tiếp tục nói: “Cho nên, tôi khẳng
định là cô gái kia đã tự ngã xuống đất để mong anh bạn tôi đồng ý.”

“Nếu là như vậy thì cô gái kia thật ngốc nghế


Old school Easter eggs.