Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325053

Bình chọn: 8.00/10/505 lượt.

o dù thế nào đi nữa,
chuyện của các ngươi sớm muộn cũng sẽ bị phát giác, thân phận của ngươi cũng sẽ
bị phát hiện. À, đúng rồi, ta cảm thấy cái tên Tả Mạc Phong ở trường các ngươi
đã bắt đầu nghi ngờ ngươi rồi. Không biết ngươi có nghĩ đến tình huống, cô gái
này sẽ gắp rắc rối như thế nào một khi tất cả đều bị phơi bày ra ánh sáng. Ngươi
cần biết rằng, trên thế giới này có rất nhiều quốc gia, mỗi quốc gia đều có lợi
ích riêng, họ sẽ coi ngươi như một con vật, bắt nhốt vào phòng thí nghiệm để
nghiên cứu, họ sẽ cưỡng đoạt ngươi, cưỡng đoạt ngươi không thành, họ sẽ ra tay
với người mà ngươi quan tâm, giống như việc ta làm lúc này đây…”

“Câm miệng!” Tôi tức giận ngắt lời Quân Lưu Ca rồi quay sang nói với Thượng
Quan Cảnh Lăng: “Thượng Quan Cảnh Lăng, đừng nghe những gì hắn nói, hắn cố tình
khiêu khích cốt để lấy được ngọc bội mà thôi. Ngọc bội có liên quan đến việc
xuyên thời gi­an của các anh, cũng chỉ do một mắn ta nói. Em chỉ biết rằng, ngọc
bội triều Minh hiện nay rất có giá trị, tên lừa đảo này nhất định là muốn lừa
lấy ngọc bội để bán lấy tiền…”

Quân Lưu Ca sa sầm mặt mày, quay đầu lại gằn giọng: “Ngươi câm miệng lại cho
ta! Ta đây không hứng thú với tiền bạc!”

Tôi hít một hơi dài, tìm cách gây sự chú ý của Quân Lưu Ca để Thượng Quan
Cảnh Lăng nhân cơ hội đó khống chế hắn, nhưng không biết Thượng Quan Cảnh Lăng
ngốc nghếch kia có hiểu ý của tôi không nữa.

“Tại sao không cho tôi nói, phải chăng tôi đã nói trúng tim đen của anh?”

Ai ngờ Quân Lưu Ca không bị mắc lừa, hắn hắng giọng lạnh lùng, không thèm để
ý đến tôi, ngược lại, hắn nhìn Thượng Quan Cảnh Lăng cảnh giác: “Ngươi nhanh
chóng đưa ra quyết định đi, sự nhẫn nại của ta có hạn, điều này ngươi cũng
biết!”

Kế này không được ta dùng kế khác. Đúng lúc tôi đang đứng sau lưng Quân Lưu
Ca, nếu tấn công hắn và hắn không chết ngay, Thượng Quan Cảnh Lăng sẽ hỗ trợ,
hai người cùng hợp sức, tên Quân Lưu Ca sẽ chết chắc. Nghĩ vậy, tôi liền ra sức
nháy mắt ra hiệu cho Thượng Quan Cảnh Lăng.

Thượng Quan Cảnh Lăng cũng nhìn lại phía tôi, nhưng không biết có hiểu ý tôi
hay không. Haizz, thôi kệ, cứ tương cho hắn một đòn rồi tính. Tôi hít một hơi,
nhắm trúng phần eo hắn ra đòn…

Quân Lưu Ca bị tôi đánh bất ngờ nên toàn thân lao về phía trước. Nhưng Thượng
Quan Cảnh Lăng đứng trước mặt tôi lại không kịp ra tay tiếp ứng, cuối cùng chỉ
tung được một cú đấm về phía trước. Không ngờ Quân Lưu Ca phản ứng quá nhanh,
trong lúc choạng vạng vẫn kịp xoay người, bay lên tránh đòn. Thượng Quan Cảnh
Lăng tung chưởng không đúng mục tiêu, lập tức đuổi theo bắt sống hắn. Tất nhiên
Quân Lưu Ca không muốn chúng tôi đạt được ện vọng của mình, không biết từ lúc
nào, hắn đã kịp rút ra một thanh kiếm dài, nhằm đúng lưng của Thượng Quan Cảnh
Lăng tấn công.

Nhìn thấy vậy, tôi vội kêu lớn: “Thượng Quan Cảnh Lăng, cẩn thận!”

Không kịp suy nghị nhiều, tôi vội lao vào đẩy Thượng Quan Cảnh Lăng sang một
bên. Kiếm của Quân Lưu Ca đâm thẳng vào vai trái của tôi, tất cả đều xảy ra
trong tích tắc.

Cả ba chúng tôi đứng như trời trồng, trong ánh sáng tối mờ, tôi nhìn thấy máu
đang thấm qua áo nhỏ xuống theo đường kiếm sắc, một cơn đau đớn bắt đầu xâm lấn
xung quanh vết thương.

“A, chết mất…” Tôi đau đớn kêu lên, người như lịm đi. Nhưng trước khi mất ý
thức, tôi vẫn cố gắng nở một nụ cười với Thượng Quan Cảnh Lăng và nói: “Em muốn
gặp Tả Mạc Phong.”

3.

Trong một khu rừng rộng, ánh trăng lạnh lẽo đang len lỏi qua những bóng cây,
tiếng gió rít bên tai từng hồi. Còn tôi, hiệp nữ Lâm Tiểu Ngư, nai nịt ngọn gàng
đang đánh đu trên từng thân cây, tiến về phía đầu rừng…

Đầu rừng là một cái hồ bạc, mặt hồ phủ một lớp màu bạc sáng loáng, dưới ánh
trăng, mặt hồ như có một tấm rèm mỏng manh đang lung lay chuyển động. Ngay giữa
hồ là một tòa thành cổ đầy vẻ bí hiểm. Bao trùm lên cả tòa thành là một không
gi­an tối đen như mực, càng làm toát lên không khí ảm đạm đến rợn người… Đây là
đâu? Tại sao, tại sao tôi lại đến đây? Tôi phải đi vào trong tòa thành kia sao?
Tôi hơi do dự nhưng đúng lúc đó, một sức mạnh thần bí nào đó hình như đang mời
gọi tôi. Cuối cùng, tôi cũng quyết định bay qua mặt hồ…

Thứ đầu tiên xuất hiện trước mắt tôi là một ô cửa màu đen làm bằng thép, trên
cửa có khắc hoa văn mặt thú nhìn sợ. Bước qua ô cửa ấy, tôi thấy một con đường
hai bên trồng đầy cây ngô đồng của nước Pháp, những thân cây cao ớn, cành lá xum
xuê, chạy dài đến tận cuối tầm nhìn.

Tôi ngẩng đầu, vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra hai cái cột cao đều trói
một người. Trong không trung bỗng lóe lên một tia chớp, nhờ nó, tôi mới nhìn rõ
hai người bị trói trên hai chiếc cột là Tả Mạc Phong và Thượng Quan Cảnh
Lăng!

“A, Mạc Phong, Thượng Quan…” Tôi bất chấp tất cả vội chạy lại phía hai người
đó, không ngờ bị một tên mặc quần áo siêu nhân chặn lại. Tôi nhìn kỹ, kẻ đó
chính là Quân Lưu Ca.

Hắn không giấu giếm vẻ nham hiểm: “Ha ha, cô bé chỉ có thể lựa chọn để cứu
một trong h


Polly po-cket