Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325540

Bình chọn: 7.00/10/554 lượt.

của một người bạn học với mẹ tớ, khi mẹ và tớ tới Bắc Kinh,
ba của cô ấy đã giúp đỡ mẹ con tớ không ít, mẹ ra lệnh cho tớ giúp cô ấy học tập, tớ không được cự tuyệt a!” Ninh Hạo nhìn bầu trời bao la màu
xám tro, tràn đầy vẻ bất đắc dĩ nói.

Hứa Tự Tại ôm cánh tay cậu,
cùng nhau nhìn bầu trời, cả bầu trời đầy sao như đang nháy mắt mỉm cười
với họ, “Là thật khó khăn! Cho nên tớ quyết định tha thứ cho cậu!”

Hai người ngồi thật lâu trên cỏ, Hứa Tự Tại kiềm chế không được ngáp vài cái.

“Về thôi, buồn ngủ thành như vậy!” Ninh Hạo vỗ vai cô.

“Ngồi lúc nữa đi, khó được rảnh rỗi như vậy. Thật hi vọng vĩnh viễn cứ như thế này!” Hứa Tự Tại duỗi cái lưng mỏi.

Ninh Hạo mỉm cười, “Năm phút nữa thôi nhé, một hồi là kí túc xá khóa cửa rồi!”

Ninh Hạo thỉnh thoảng đặc biệt đi ngang qua Bắc Đại, thành tâm thuận tiện
thăm Hứa Tự Tại một chút, cậu không quên được cô bạn thanh mai trúc mã,
mặc dù khoảng cách giữa cậu và cô về mặt cá nhân, gia đình hay đọa vị xã hội càng ngày càng xa, nhưng cậu thà rằng tạm thời quên đi những thứ
này, chỉ hưởng thụ sự vui vẻ trước mắt.

Người đặc biệt đi ngang
qua Bắc Đại để thăm Hứa Tự Tại một chút còn có Trình Tử Chấp, chỉ là tần suất của cậu so với Ninh Hạo là nhiều hơn.

Hứa Tự Tại từ thư
viện đi ra thì nhìn thấy Trình Tử Chấp đang đứng ở cách đó không xa
hướng cô cười ngoắc tay. Thời gian buổi trưa chính là giờ cao điểm dòng
người ra vào ở thư viện, Trình Tử Chấp thì đứng nơi đó, cao lớn, kiên
cường mạnh mẽ, cậu mặc chiếc quần jean màu lam, cái áo len màu trắng
ngà, chiếc áo khoác cùng màu tùy ý khoác lên hai vai, cộng thêm với nụ
cười rực rỡ, muốn không hấp dẫn ánh mắt người khác cũng khó khăn, bất kể nam nữ khi lướt qua cậu đều không khỏi nhìn nhiều vài cái, nhưng cậu
chỉ nhìn về hướng cô.

Bạn cùng kí túc xá tên Huỳnh Hà và Hứa Tự Tại cùng đi ra từ thư viện, thuận miệng hỏi, “Anh chàng đẹp trai kia là bạn trai cậu?”

Hứa Tự Tại nhún vai, “Không phải đâu! Chỉ là bạn học trung học, tới giúp tớ lắp đặt máy tính.”

Hứa Tự Tại không thích Trình Tử Chấp rêu rao như vậy, thu hút rất nhiều
người chú ý, nhưng ngẫm nghĩ lại, cũng không thể trách cậu ấy, cho dù
cậu ta có mặc đồ rách rưới của kẻ ăn xin cũng sẽ có người dừng chân ngắm nhìn, có vẻ bề ngoài thế kia đâu phải là lỗi của cậu ấy.

Lầu số 7 không cho phép nam sinh tùy tiện đi vào, có Hứa Tự Tại và Huỳnh Hà dẫn
vào, Trình Tử Chấp vẫn phải để lại thẻ sinh viên ở cửa bảo vệ, mới có
thể tiến vào, chọc cho Trình Tử Chấp không ngừng oán trách, “Nơi này của các cậu quả thật được bảo vệ nghiêm ngặt, xem chừng ngay cả con ruồi
đực cũng khó lọt vào được đúng không?”

Hứa Tự Tại liếc cậu một cái, “Đây là quy định!”

Trình Tử Chấp bĩu môi, “Quy định quỷ gì chứ? Ngày nào đó cũng ở cửa kí túc xa nam chúng tớ đặt một trạm kiểm soát, khi nữ sinh tiến vào phải hoàn
toàn kiểm tra, đúng rồi, còn thông qua thẩm tra chính trị trước, …”

Huỳnh Hà cười ý vị, nói: “Cậu thật hài hước!”

“Nghe cậu ta nói linh tinh!” Hứa Tự Tại lấy ra cái chìa khóa mở cửa.

Máy chủ và màn hình máy tính của Hứa Tự Tại được tùy ý đặt ở trong góc
phòng, thời gian trước được nhân viên bảo vệ mua giúp, nhưng không ai có khả năng lắp ráp các loại phần cứng và cài phần mềm máy tính, bản thân
Hứa Tự Tại cũng là dân mù máy tính, cô chỉ biết dùng chứ đâu hiểu nguyên lý.

Vốn là muốn tìm Ninh Hạo giúp, nhưng Ninh Hạo lại luôn bận
rộn, cậu ấy bên cạnh việc học còn phải vừa đi dạy kèm tại nhà kiếm tiền
sinh hoạt phí, Hứa Tự Tại không đành lòng để cậu ấy quá mệt mỏi, cho nên vẫn không mở miệng.

Vừa vặn, mấy ngày hôm trước khi về nhà có đi cùng với Trình Tử Chấp, cậu hỏi cô gần đây có lên mạng hay không, cô
nói cho cậu biết máy tính đã mua được rồi nhưng chưa lắp, cho nên cậu
liền xung phong nhận việc, đến phòng lắp giúp cô.

“Cậu biết không đó?” Hứa Tự Tại hỏi, cô có cảm giác, cảm thấy Trình Tử Chấp sẽ không
thiện lương như thế, sẽ không giúp đỡ vô điều kiện đâu

“Dĩ nhiên! Nhưng cũng không thể lắp không cho cậu.” Trình Tử Chấp cười tính toán.

Hứa Tự Tại hừ nhẹ một tiếng, “Tớ cũng biết cậu không có hảo tâm như vậy,
giúp không như thế cũng không phải là tác phong của cậu.” Cô chế nhạo
“Nói đi, điều kiện gì?”

“Khi mùa đông vào lúc lạnh nhất, mời tớ
ăn kem Haagen-Dazs!” Trình Tử Chấp ngâm nga điệu Yestoday once more, đợi Hứa Tự Tại gật đầu.

“Không phải là một cây kem thôi sao?” Hứa Tự Tại thở phào nhẹ nhõm, yêu cầu không cao, có thể thỏa mãn.

Cho nên hai người ước định hôm nay cậu đến giúp cô lắp đặt máy tính.

Trình Tử Chấp đối với các loại nguyên lý máy móc cực kỳ tinh thông, khi học
trung học cậu đã tháo máy tính của mình ra nghiên cứu, đối với các loại phần cứng phần mềm trong máy tính cũng hiểu rõ tường tận.

Chỉ vài động tác, đã lắp ráp xong phần cứng của máy, sau đó lại cài đặt các loại phần mềm máy tính.

Hứa Tự Tại không khỏi bội phục sự chuyên nghiệp và thuần t


Lamborghini Huracán LP 610-4 t