
br/>
_Con bé này,cứ loắt cha loắt choắt làm ai cũng lo lắng.
_Hì hì,sorry mama!
Về nhà,tôi nằm nghỉ khoảng 15 phút rồi lấy quần áo ở nhà ra rồi đi
tắm.Ngày hôm nay có lẽ tôi sẽ ghi nhớ suốt đời mất.Được nhìn thấy cảnh
một tên con trai đánh đập dã man một cô bé,rồi chính mình lại vào
cứu.Lại còn vụ diễn xuất thâm tình với thằng cha tên Tuấn Anh đó nữa
chứ.Nghĩ lại lúc tôi nũng nịu,giận dỗi hắn mà buồn cười.Không ngờ một
đứa con gái nhát chết như tôi lại có thể làm được việc đó.Hắn còn lấy số điện thoại của tôi nữa,không biết để làm gì nhỉ?
Tắm xong,tôi ra giúp mẹ dọn cơm.Thằng Bi đáng yêu thì cứ chạy lon ta lon ton xung quanh.
_Bi!Đừng chạy nữa!Ngồi vào bàn rồi ăn cơm thôi.-Tôi nhẹ nhàng nói.
Cả nhà đang ngồi ăn cơm,bỗng mẹ tôi hỏi :
_Dạo này học hành thế nào rồi con?
_Dạ…à…cũng bình thường ạ!
_Bình thường là thế nào?Lên lớp 11 rồi,phải chăm chỉ vào học,năm sau thi Đại học đấy.
_Con biết rồi ạ!
Lại Đại học,suốt ngày học học,tôi biết là học hành rất quan trọng.Nhưng
tôi không muốn để nó trở thành áp lực với tôi.Tôi muốn học những gì mình thích,không phải những gì ba mẹ tôi thích.Tương lai là của tôi,sao tôi
không lo chứ.Bố mẹ cứ suốt ngày nhắc nhở.
_Sau này con gái cứ vào ngân hàng hoặc ngoại thương là được,bố thấy hai ngành đó là tốt nhất.
_Đúng đấy,con gái nên làm mấy nghề đấy-Mẹ tôi phụ hoạ theo.
_Con…con thích làm nhà văn.
_Trời ơi!Thôi thôi thôi!Làm nhà văn làm gì hả con,cái nghề đó đâu có kiếm được bao nhiêu đâu,rồi lại suốt ngày vùi đầu vào sách.
_Đúng đấy,học giỏi tiếng Anh vào con ạ.Làm trong công ty lớn thì tương lai mới ổn định được con ạ.
_Rồi rồi ạ!Con sẽ suy nghĩ lại.
Tôi còn lâu mới suy nghĩ lại nhé.Tôi đã quyết là quyết đến cùng.Nhiều
khi tôi tự hỏi,liệu cách nuôi dưỡng tôi của bố mẹ có đúng không.Khi lúc
nào cũng muốn tôi ở nhà học,nếu sang nhà bạn thì phải xin phép rõ ràng
rồi để bố hoặc mẹ đưa đi.Không quan hệ nhiều ở bên ngoài vì sợ cám dỗ
rồi nhiều cạm bẫy mà họ nghĩ tôi sẽ rất dễ bị cuốn vào.Đặc biệt là yêu
đương khi đang trên ghế nhà trường.Nào là sợ học hành sa sút,rồi là sợ
bị lừa gạt bán sang Trung Quốc,rồi có thai trước hôn nhân.Tôi đã quá mệt mỏi rồi,tôi rất muốn được tiếp xúc nhiều với bên ngoài,được quen biết
nhiều người.Tôi nghĩ đó mới là cách để tôi có bản lĩnh để tránh được
những cám dỗ của cuộc sống.
Nhưng bố mẹ tôi đâu có chịu hiểu...
Ăn cơm rồi rửa bát xong,tôi lao ngay vào phòng lôi truyện ra đọc.Tôi đã
nói tôi không phải là một cô bé chăm học mà,nhất là buổi tối,tôi chẳng
có đầu óc đâu để mà làm bài tập cả.
Đang ngồi đọc dở cuốn “Mờ ám” của Hốt Nhiên Chi Gian thì thằng Bi quỷ sứ của tôi lại lao vào.Lại bắt đọc truyện đây mà,mệt thế không biết.Có lẽ
hôm nào tôi phải dậy nó học đánh vần mới được.Đang cảm xúc dâng trào thì cứ bị nó cản giữa chừng,bực cả mình.
_Truyện,truyện,chị ơi đọc truyện cho Bi!
_Ờ ờ,một truyện thôi nhé.Hôm nay chị không có thời gian đọc nhiều đâu.
Tôi phải dành thời gian để đọc nốt truyện của tôi chứ.Đọc hay ơi là hay mà cứ bị phá đám
_Bi thích truyện gì nào,Bi chọn đi!
_Đây,truyện này.
_Ừ rồi,ngồi đây chị đọc nào.
Tôi nhìn vào câu chuyện Bi chọn.Đây cũng là câu chuyện cổ tích mà tôi
ghét nhất : Nàng tiên cá.Đơn giản là vì tôi không thích nhân vật hoàng
tử,cứ thấy người đẹp là không phân biệt thiện ác,tin ngay rằng cô ta là
người cứu mình và đem lòng yêu.Nàng tiên cá thì lại phải chịu quá nhiều
đau khổ chỉ vì tên hoàng tử mắc dịch đấy mà phải mất đi giọng hát.Cuối
cùng chịu tan biến thành bọt biển,chấp nhận tìm đến cái chết cho mình
chứ không muốn phải giết người mình yêu.Quá đáng hết sức!Phải tôi thì
nằm mơ nhé,đã có lòng tốt còn không được báo đáp,lại phải chịu bao nhiêu nỗi đau khổ.Tôi thấy trong truyện này,tên hoàng tử là đáng ghét nhất.
_Hay đọc truyện khác Bi nhé,truyện này chán lắm.
Tôi chỉ sợ truyện này buồn quá,thằng Bi lại khóc ầm lên thôi.Với lại yêu đương đầy đau khổ như thế,liệu 1 thằng nhóc 3 tuổi có lĩnh hội nổi
không?
_Không,thích cái này!
_Sao Bi thích truyện này?
_Cô này xinh.
Hừ!Thằng nhóc này mới tí tuổi đầu mà đã thích người đẹp rồi.Với lại nàng tiên cá trên người chỉ mặc mỗi cái áo Bikini che ngực,sexy chết đi
được.Đã thế cảnh được mụ phù thuỷ cho làm người thì lại chẳng mặc quần
áo gì cả.Chẹp chẹp!Không trong sáng,tuyệt đối không trong sáng.
Đang đọc những dòng đầu tiên,điện thoại của tôi có tin nhắn.Số lạ!Trời đất,chẳng lẽ tên điên đó đã nhắn tin cho tôi rồi sao?
Mở tin nhắn ra,đọc xong.Tim tôi tự nhiên đập thình thịch,người trở nên nóng bừng...
“Anh là Tuấn Anh!Ngày kia sẽ có bất ngờ lớn cho em đấy,chờ nhé!Chụt :*”
Sau khi đọc xong tin nhắn.Mắt tôi trợn tròn,người đông cứng nhìn vào màn hình điện thoại.
Tên…tên này…ghê quá đi mất!Ôi,tôi nhìn mà tưởng là tin nhắn của người
yê