XtGem Forum catalog
Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327723

Bình chọn: 9.5.00/10/772 lượt.

br/>
- Thôi thôi! Kêu ca gì! Đóng tiền đi!

Kết thúc giờ học, chúng tôi trở về phòng, đưa tiền cho Mai bé đi nộp hộ mọi người. Tôi vẫn còn nhớ lúc đó vì không có tiền lẻ nên đã phải đổi
cho Linh một tờ mười nghìn lấy hai tờ năm nghìn, và đổi cho Hiền một tờ
hai mươi nghìn lấy hai tờ mười nghìn để đưa cho Mai mười lăm nghìn lẻ.
Thế nhưng, tôi lại không đưa tận tay cho Mai mà nhờ Hiền tiện tay đổi
tiền thì chuyển tiền giúp. Thật đúng là cái nảy sảy cái ung. Vậy là cuối cùng, vấn đề bắt đầu bùng nổ vào lúc sáu giờ tối, sau khi chúng tôi ăn
cơm xong và chuẩn bị thay đồ đi tham gia văn nghệ.

Lúc tôi đang ngồi trang điểm, bỗng, Mai bé hỏi.

- Chị ơi! Hôm nay chị chưa đưa tiền cho em đâu nhé!

Theo phản xạ tự nhiên, tôi chợt giật mình, chau mày nói.

- Ơ! Chị đưa em chiều nay rồi mà!

- Chị đưa em bao giờ! Trưa nay là em ứng tiền ra trước cho mọi người mà!

Mai bé nhăn mặt, giọng nói cất ra một cách gay gắt của em khiến tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu. Đối với tôi mà nói chuyện tiền nong trong tình
bạn, nếu không được giải quyết rõ ràng thì đó chính là một con dao hai
lưỡi. Mọi người trong nhóm chúng tôi đều hiểu rất rõ điều này, chúng tôi có thể san sẻ hay mua cho nhau cái này cái kia, nhưng đã nói là vay
mượn thì tuyệt đối không bao giờ quỵt. Bởi vậy nên sau khi nghe Mai bé
nói ra câu đó, tôi thật sự đã rất bực, nhưng vẫn phải cố gắng kiềm chế.

- Em cố nhớ kỹ lại đi! Chị nghĩ là em nhầm đấy! Hôm nay chị còn phải đổi tiền để có tiền lẻ đưa em cơ mà.

- Chị chưa đưa! Em chắc chắn là chị chưa đưa!

Mai nói, mặt em ấy bắt đầu đỏ gay lên theo những tiếng quát như đang
thét vào mặt tôi khiến tôi choáng váng. Thực tình chưa bao giờ tôi nghĩ
rằng sẽ có lúc chúng tôi lại rơi vào hoàn cảnh như thế này. Tôi là người nóng tính nhưng có sức chịu đựng cao, vậy nên dù rất bực mình nhưng tôi vẫn cố nhẫn nhịn và nói dịu giọng lại.

- Chị chắc chắn là chị đưa rồi. Chuyện tiền nong chị không bao giờ nhầm lẫn đâu.

- Đây nhé! Nếu chị đưa tiền lẻ cho em thì trong ví em bây giờ phải còn dư năm nghìn chứ! Tại sao ở đây không có?

Mai vừa nói, vừa hùng hổ đứng dậy đi lấy ví. Lúc nó mở toang ví ra và
chĩa về phía mặt tôi, thật sự tôi đã cảm thấy rất sốc. Cảm giác như toàn bộ máu nóng trong toàn cơ thể đột ngột bốc hết lên đầu, tôi cứng họng,
không biết phải giải thích như thế nào. Tiền thì mình cũng đã đưa rồi,
nhưng rút cục Mai lại không nhận được. Tôi vốn là người cẩn thận trong
chuyện tiền nong vì trước kia tôi đã từng có một thời gian dài làm quản
lý ngân sách tại một shop thời trang nên tôi dám khẳng định rằng mọi chi tiêu trong ngày như thế nào tôi đều nhớ rất rõ. Ở nhà, tôi cũng luôn là người được mẹ tín nhiệm nhất về việc giao giấy nợ hay sổ đỏ cho tôi nắm giữ mỗi khi bà nghĩ bà sắp qua đời. Từ trước tới nay tôi luôn tự hào về bản thân trong chuyện biết cách chi tiêu và kiểm soát tiền bạc, nhưng
ngày hôm nay, khi bị rơi vào tình huống này, tôi chỉ thấy cổ họng nghẹn
đắng chứ không biết phải nói gì hơn cả.

Thật sự mà
nói, mười lăm nghìn không phải là một số tiền lớn để khiến chúng tôi
phải cãi nhau, nhưng trên hết, chúng tôi cãi nhau chính là vì lòng tự
trọng của cả hai. Tôi biết, Mai bé cũng là người cực kỳ sòng phẳng trong chuyện tiền nong, vì vậy, ngay lúc này, nếu có ai đó nhận sai thì tức
là kẻ khuất tất. Rõ ràng tôi không hề có gì đáng phải khuất tất khi mọi
chi tiêu trong ngày hôm nay tôi đều nhớ rõ cả, cũng có thể trong lúc
chuyển tiền Mai bé vẫn chưa nhận được số tiền mà tôi đưa. Nhưng trong
lúc đó, sự nóng giận bốc lên đến đỉnh điểm của con bé thực sự đã khiến
tôi thấy cực kỳ thất vọng. Tôi thất vọng vì trong khi tôi vẫn đang cố
giữ bình tĩnh mà ăn nói nhỏ nhẹ thì Mai lại quát vào mặt tôi không
thương tiếc như thế. Thật sự lòng tự trọng của tôi đã bị em làm tổn
thương nghiêm trọng.

Tối ngày hôm ấy, mặc dù chương
trình văn nghệ diễn ra rất sôi động, mặc dù các tiết mục đều rất hấp
dẫn, rất hay, thậm chí đến màn vỗ tay cổ vũ ganh đua giữa hai trường
cũng diễn ra vô cùng quyết liệt. Bên Đại học Hà Nội đứng lên vỗ tay rầm
rập, đều và ròn vang còn dữ dội hơn cả tiếng bước chân hành quân của các anh bộ đội. Nhưng bên trường chúng tôi cũng chẳng kém, để đáp trả lại
sự nhiệt tình bên trường bạn, chúng tôi đã dồn hết công lực lại để vỗ
đến rát cả tay, miệng gào lên đến rách cả cổ họng nhưng vẫn nhất quyết
không chịu lép vế. Cuối cùng, trường Mỹ thuật Công Nghiệp đã chiến thắng tuyệt đối sau ba vòng thi đầy gay cấn, mang lại sự tự hào cho toàn thể
sinh viên của trường.

Mặc dù không khí buổi văn nghệ
diễn ra sôi động là vậy, nhưng không hiểu sao tôi vẫn cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Bởi vì suốt cả buổi tối ngày hôm đó, tôi và Mai bé đã không
nói chuyện với nhau bất kỳ một câu nào, thậm chí đến một cái chạm mắt
cũng không có. Tôi biết, cuộc chiến tranh lạnh giữa chúng tôi đã bắt đầu từ đây.

Trong suốt mấy ngày về sau, tôi
không nói chuyện với Mai, và ngược lại em cũng vậy.