XtGem Forum catalog
Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327872

Bình chọn: 7.00/10/787 lượt.

đang lững thững đi về phía hành lang phòng bọn tôi. Thế là trong giây lát, tôi liền vội vàng nấp lẹm đi phía sau cánh cửa rồi đợi cho
đám con gái đã ung dung yên vị ở cuối góc hành lang, đang rôm rả buôn
chuyện ngắm zai, tôi mới nhẹ nhàng bước ra. Khẽ nhón đầu ngón chân như
một chú mèo con, nhoắng một cái tôi đã xuất hiện đằng sau lưng cái Châu, rồi lờ đờ gõ vào vai chúng nó. Như phản xạ bản năng, Châu hồn nhiên
quay ngoắt lại, đập vào mắt nó là nụ cười vô hồn của tôi lẫn trong đôi
mắt mờ đục và khóe môi lấp ló hiện lên trên gương mặt đen sì…

- Ai đâ…a …aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Châu vừa hét lên, Hân và Vy cũng quay lại, rồi đồng thanh hét lên như
sóng siêu âm, khuôn mặt cắt không còn một giọt máu. Thấy chúng nó ôm
nhau đứng rúm ró lại một góc, tôi liền ngã ngửa ra, cười chảy cả nước
mắt.

- Chị Maiiiiiiiiiiiii!!!

Sau khi nhận ra con ma
đang ôm bụng cười ngặt ngẽo chính là tôi, ba đứa con gái phải mất vài
giây ngơ ngác rồi mới kịp định thần lại, chúng nó gầm lên tức tối.

- Đi mách thầy hiệu trưởng!

- Ừ đi!

- Mách đê! Mách đê, chị đi rửa mặt đây! Lêu lêu!

Đi được vài bước, nghĩ gì đó, chúng nó liền đột ngột quay lại chỉ điểm cho tôi.

- Thôi bọn em đùa đấy! Chị ơi, sang phòng bên kia trêu bọn A5 đi.

- Phòng nào?

- Phòng bên cạnh bọn em ý.

……..

Nhẹ nhàng khom lưng mò mẫm sang phòng A109, sau một hồi rình rập, thấy
đám con gái trong phòng đang rôm rả buôn dưa lê với nhau, cửa phòng thì
đã đóng chặt, tôi mới từ từ ngó đầu lên qua khung cửa kính. Bất ngờ, đập vào mắt tôi là ánh mắt thất kinh của một đứa con gái đang hồn nhiên
vuốt tóc, vô tình ngước mặt ra phía ngoài khung cửa. Con bé đứng chết
trân, rồi lắp bắp đưa tay chỉ về phía cửa lớn, thấy thế, tôi liền trợn
lòng trắng mắt lên chào lại khiến nó hét ầm lên đánh động cả phòng. Như
hiệu ứng domino, một đứa vừa hét, cả phòng đã lập tức hét theo…

- AAAAAAAAAAAAAAAAAA maaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Ván này thành công mĩ man, tôi ngã vật ra cười, nhưng cũng không quên
mình đang ở trong tình thế nguy hiểm. Nghĩ đến việc chúng nó sẽ định
thần lại mà chạy ra mở cửa xem, tôi liền nhanh chóng cúi gập cả người
lại rồi lọ mọ chuồn ngay về phòng mình.

Tôi trở về phòng,
khoái chí kể lại chuyện vừa xảy ra cho bọn cái Hiền với vẻ đắc ý vô cùng khiến chúng nó cũng phải vỗ đùi đen đét. Nhưng những tràng cười chẳng
kéo dài được lâu thì tiếng anh tuần tra đã bất ngờ vang lên phá tan bầu
không khí hả hê lúc đó.

- Ai vừa bày trò dọa mà! Mau ra đây!

Anh ta vừa nói, vừa cầm cây gậy chạy sộc vào phòng chúng tôi, nói bằng
giọng chắc chắn như đã được chỉ điểm. Cũng may mà vừa lúc nghe thấy
tiếng bước chân, tôi đã vội chạy biến vào phòng vệ sinh rồi lấy chậu
chặn cứng cửa lại để trốn. Trong lúc đó, Nhi- đứa con gái khó tính nhất
nhóm đang thay áo ngủ đã vội vàng hét toáng lên kinh hãi.

- Làm cái trò gì đấy! Đêm khuya còn mò lên đây làm cái gì! Con trai không biết xấu hổ à!!!

- Tôi nghe nói có người dọa ma trong phòng này!

Anh tuần tra rắn mặt vặn lại.

- Này nhé! Bọn này không thừa hơi. Biến đi cho tôi còn hay quần áo. Hay là còn muốn nhìn?

Bị Nhi cong cớn quát nạt, rồi lại còn thêm đám con gái trong phòng thi
nhau hùa vào, khuôn mặt lì lợm của anh ta dần đỏ lựng lên như trái gấc,
rồi chẳng nói chẳng rằng, anh ta liền lặng lẽ rời khỏi căn phòng nhưng
cũng không quên cảnh cáo bằng những lời đe dọa yếu ớt.

Đứng
bên trong phòng vệ sinh, chứng kiến tất cả mọi chuyện, tôi mừng thầm như mở cờ trong bụng. Đúng là chỉ có Nhi mới trị được mấy thằng mặt dày
kiểu này. Chờ cho hắn đi khuất hẳn, tôi mới lò dò thò mặt ra, rồi vội
vàng lau sạch lớp bùn còn đang lấm lem trên mặt, tẩy đi toàn bộ chứng
cứ, chỉ trong tích tắc tuyệt nhiên đã không còn để lại dấu vết gì.

………

Hơn mười giờ tối, thật sự chưa bao giờ tôi cảm thấy mệt mỏi rã rời và
buồn ngủ từ sớm như thế này. Nếu là ở Hà Nội thì có lẽ thức thêm vài
tiếng nữa cũng chẳng xi nhê, miễn là được dán mặt vào cái mặt hình máy
tính. Đúng là nhập gia thì tùy tục, sống trong môi trường mới đồng hồ
sinh học cũng tự dưng thay đổi. Bởi vậy mà tất cả chúng tôi, chẳng ai
bảo ai, đều tự động đứng dậy và lôi chăn gối từ trong vali ra, trải ngay ngắn trên giường để chuẩn bị đi ngủ.

Như đã được phân công
trước, tôi và Hiền mang quạt, còn Mai bé thì mang chăn gối. Suy đi tính
lại thì… chả có cái gì liên quan đến nhau khi mà mỗi đứa nằm riêng một
giường cả. Vậy là sau một hồi phân bua, tôi quyết định chui vào giường
cái Mai để ngủ chung với nó. Nhưng nằm trên chiếc giường đơn bé xíu này
thật chật chội. Tính tôi hay cựa quậy, dáng ngủ thì rất xấu, nếu để tôi
nằm chung với Mai thêm một lúc nữa chắc nó tức mà chết mất!

…..

Nó đang gác chân lên người tôi.

Được rồi! Bây giờ thì cả tay nữa…

……..

Tôi nằm im, mắt lim dim nhưng không sao ngủ nổi. Cái quái gì t