XtGem Forum catalog
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324795

Bình chọn: 10.00/10/479 lượt.

òn cùng em ngắm những chiếc đèn đẹp nhất thế gian này... Lư,
Lư lừa, em hận anh! Em thật sự rất hận anh! Bởi tình yêu hoàn mỹ anh
dành cho em chỉ là giả, người trong trái tim anh không phải là em! Lư
lừa, em hận anh, em hận anh, đúng lúc em cứ ngỡ đã tìm được một tình yêu hoàn mỹ anh lại đập vỡ ảo ảnh đó! Lư lừa, em hận anh, yêu bao nhiêu thì hận bấy nhiêu! Nhưng Lư lừa, em vẫn rất yêu anh, hận bao nhiêu thì yêu
bấy nhiêu! Em yêu anh, vì anh cho em niềm vui, cho em nỗi buồn, cho em
hy vọng, cho em tuyệt vọng, cho em băn khoăn, cũng cho em phiền muộn.
Tất cả những cảm giác đó cộng lại mới được coi là tình yêu đích thực mà
em nghĩ thế. Tuy đó chỉ là tình cảm đơn phương của em với anh. Ha ha, cứ cho là tình đơn phương đi, nhưng những tình cảm đó đều đã khắc sâu vào
trái tim em. Em vốn muốn đem theo những tình cảm ấy lên thiên đường,
nhưng chị nhất quyết bắt em làm phẫu thuật, nhất quyết bắt em sang đây
thay tim. Em rất sợ, em thực sự rất rất sợ. Em sợ thay tim rồi, những ký ức, những cảm xúc anh khắc lên tim em sẽ tan biến hết. Có phải em rất
ngốc không, rõ ràng em biết trái tim đó đâu phải quả tim tồn tại dưới
dạng vật chất, nhưng em vẫn sợ.”

92.

Tôi ngồi trong quán
cà phê, lặng lẽ nghe Bạch Lộ ríu rít bên tai, nước mắt ướt nhèm cả mặt.
Lúc tôi nhớ nhung Bạch Lâm, lúc tôi làm tình với Tưởng Nam, lúc tôi oán
hận Bạch Lộ thay lòng đổi dạ, tôi đâu nghĩ người con gái này lại dành
cho tôi tình cảm sâu đậm là vậy, những tổn thương mà con tim yếu ớt của
em phải chịu đựng thật quá sâu nặng.

“Lư lừa, em đoán lúc này anh chắc chắn đang gạt nước mắt. Hì hì, em yêu anh. Em biết anh nhất định
sẽ khóc vì em. Đối với em thế đã là đủ lắm rồi. Lư lừa, bài ‘Lam liên
hoa’ đầu tiên anh đã nghe chưa? Có nghe thấy tiếng sáo không? Em đã hoàn thành bài hát này vào ngày lễ Tình nhân, tối hôm đó em quay về tìm anh, thực ra là muốn tặng anh bài hát này làm quà 14 tháng Hai...”

Nghe đến đây, tôi bỗng nhớ đến buổi tối lễ Tình nhân hôm đó, hóa ra Bạch Lộ
lặn lội đường xa quay về chỉ vì muốn đem bài hát này tặng cho tôi. Thế
nhưng cả ngày hôm ấy tôi lại chẳng nghĩ gì đến em.

“Hồi đầu, em
thực sự cũng hơi hận chị, hận chị sao lại ở bên anh. Nhưng sau này em đã hiểu ra, thực ra hôm sinh nhật em, tối hôm đó anh đã muốn nói rõ ràng
với em, đúng không? Chỉ vì tính tùy tiện của em nên anh mới buộc phải
tiếp nhận em. Chị đối với em thật sự rất rất tốt, từ nhỏ tới lớn, bất kể là thứ gì, chỉ cần em thích chị nhất định nhường em. Em nghĩ nếu chị
biết em thích anh, nhất định cũng sẽ nhường anh cho em. Thế nên em mới
chủ động chia tay anh trước. Tối hôm đó chia tay anh, em quay đi mặt
giàn giụa nước mắt. Lư lừa, lúc ấy anh có khóc không? Tối hôm đó còn có
tuyết rơi nữa, lạnh thật.”

“Sau khi quay lại trường, em liền nhờ
Dương Phong vẽ tranh. Vốn dĩ dùng máy ảnh chụp lại cũng được, nhưng em
nghĩ vẽ ra chắc hay hơn. Mấy bức tranh ấy anh xem rồi chứ? Lúc ấy em sợ
mình về sau sẽ không còn gặp lại anh được nữa, nên còn cắt cả tóc ngắn,
để anh biết em cắt tóc ngắn trông sẽ thế nào. Có phải em rất trẻ con
không?”

“Nhưng về sau chúng ta vẫn gặp lại nhau, trong bệnh viện. Thực ra khi đó em suýt chút nữa đã không kìm nổi, em biết đó chắc chắn
là lần cuối em được gặp anh. Lúc quay đi anh đã khóc, he he, anh không
giấu nổi em đâu. Lúc anh rơi nước mắt quay người mở cửa, em thật sự muốn gọi anh lại. Nhưng em không làm thế, vì em biết chị thực ra cũng rất
thích anh. Tuy chị không nói nhưng em có thể nhìn ra. Em cũng biết chị
nghĩ gì. Chị muốn em chữa khỏi bệnh, sau đó để anh và em ở bên nhau. Từ
nhỏ tới lớn, lúc nào chị cũng nhường em như vậy đấy.”

“Lư lừa,
chị em thực sự là một người rất tốt. Chỉ có điều chuyện gì cũng giấu
trong lòng, không muốn nói ra. Chị đã hy sinh cho em rất nhiều. Em nói
với anh chuyện này, nhưng anh không được coi thường chị đâu đấy. Hồi đó
anh rể qua đời, chị một mình gánh vác tiền nhà, cho em ăn học, còn phải
lo khám bệnh cho em, cuộc sống quả thực rất khó khăn. Có một lần em bị
ngất phải nằm viện, cần gấp một khoản tiền, mà chị lại rất giữ thể diện, không muốn hỏi anh Hình. Khi ấy không hiểu sao chị lại lấy một khoản
tiền không nên lấy ở công ty, kết quả bị người trong công ty điều tra
ra. Giám đốc công ty là một kẻ rất xấu xa, đã dùng chuyện ấy uy hiếp
chị, bắt chị phải... phải... Chuyện này không biết làm sao lại để anh
Hình biết được, có hôm hai người cãi nhau qua điện thoại, em khi đó mới
học cấp III, vô tình nghe được mới biết chị đã từng vì mình mà phải chịu oan ức lớn như vậy. Chuyện này em vẫn giấu trong lòng, chưa từng nói ra với ai, với chị em cũng vờ như không biết, em không muốn làm chị buồn
thêm. Nhưng em cảm thấy rất có lỗi với chị, chị vì em nên mới như vậy.
Hơn nữa anh Hình cũng vì chuyện ấy mà khúc mắc với chị, em thực sự sợ
anh Hình sẽ vì thế mà không cần chị nữa.”

Nghe đến đây tôi mới
hiểu Bạch Lâm nói nàng từng cùng Cao Trào, thì ra là thế này! Chẳng
trách Bạch Lộ lại muốn tác hợp Bạch Lâm và tay Hình đến vậy, ra là vì em nghĩ mình đã hại