XtGem Forum catalog
Đơn Phương Không Vô Nghĩa

Đơn Phương Không Vô Nghĩa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325351

Bình chọn: 7.5.00/10/535 lượt.

à.

"Tôi nói là..." Con bé đang hăm hở muốn lật tẩy "tình địch" cho cả thiên hạ được biết, bỗng tái mặt, đưa tay lên... bịt miệng.

Trong thoáng chốc, từ kẽ ngón tay trắng nõn của Vân, chính những ngón
tay vừa nhéo vai Hà đau điếng, Hà có thể nhìn thấy... máu cam đỏ chót
đang chảy xuống.

Tôn Nữ Ái Vân mới rồi hung dữ, hiện tại đã trở nên bối rối. Đang không
biết làm thế nào trước tình thế đáng xấu hổ. Thì may thay, Thủy Linh đã
xuất hiện, vội vàng chụp cái khăn tay màu hồng của mình lên mũi Vân,
không quên nhẹ nhàng nhắc nhở.

"Em đã hay bị chảy máu cam rồi. Năm nay Hà Nội rét lâu, trời còn hanh khô lắm, sao lại mặc váy ngắn như vậy?"

"Lúc nào em chả mặc váy ngắn! Ở bên Đức lạnh hơn nhiều, em còn mặc vậy
nữa là..." Vân bực bội đáp, vừa giữ chặt cái khăn của Linh trên mũi. Ngó quanh thấy cả đống người đang dồn sự chú ý về phía mình, cô nàng xấu hổ muốn chui đầu xuống đất, liền bực dọc bỏ đi. Trước khi đi còn không
quên ngoái lại cảnh cáo Hà. "Tôi chưa tha cho chị đâu! Đừng có lảng vảng đến gần anh Phương!"

Ngay từ lần đầu gặp mặt, Hà đã ngán Vân đến tận cổ. Cô nàng này ngoài
gia thế khổng lồ, cũng đành hanh xấu tính chẳng khác gì bọn con gái vẫn
thường bắt nạt Hà. Đôi khi, cô còn thấy thương cho Nam Phương tự nhiên
phải chịu đựng một vị hôn thê đáng ghét từ trên trời rơi xuống.

Tuy vậy, ngay lúc này, khi nhìn con bé ôm... mũi, lộp cộp chạy đi, Hà
như ngờ ngợ ra được một điều gì đó. Mà nghĩ mãi vẫn không nhớ ra, đó là
điều gì.

"Quên nó đi." Long khoác tay qua vai Hà. Cậu cho rằng cô đang buồn vì những lời vô ý thức của Vân. "Đừng chấp trẻ con."

...

Hôm đó, mãi đến mười giờ tối, Nam Phương mới xuất hiện. Cậu ta vẫn như
thường lệ, từ lúc bước xuống xe cho đến khi vào hậu trường, đều sang
trọng, thu hút. Tuy vậy, khi Phương bước lên sân khấu, vừa đến bên bên
chiếc dương cầm được chuẩn bị sẵn, tạm thời ngồi yên cho tiếng vỗ tay tứ phía lắng xuống, thì Hà đã sớm nhận ra, cậu ta có vẻ mệt mỏi. Khi đi
qua trước mặt Hà và Long, Phương thậm chí còn không nhận ra hai người,
mặc dù cô đã vẫy tay chào.

Lúc này, cô thật áy náy, vì đã ích kỷ chỉ vì muốn làm Hải Nam vui, mà
tước đoạt đi thời gian nghỉ ngơi quý báu của Vũ Nam Phương. Sự xuất hiện này nếu tính ra tiền bán vé, coi như Hà đã nợ Phương một món khổng lồ
rồi.

Được cái, Nam vui lên thật. Mới đó còn gây sự đánh nhau, lầm lì ủ dột... Vậy mà giờ đây ngồi trên hàng ghế đại biểu, cậu lại trở thành đứa trẻ
háo hức được xem màn trình diễn của thần tượng. Dĩ nhiên, không phản ứng quá khích như lần trước, nhưng gương mặt đã tươi tắn lên ít nhiều. Cũng may, "Cô gái nhặt hạt dẻ" là một giai điệu lãng mạn, vui vẻ. Không chỉ
riêng gì Nam, tất cả mọi người có mặt ở đó đều thấy yêu đời, nhìn cảnh
vật, con người xung quanh xinh đẹp ngọt ngào hơn rất nhiều. Thế mới
biết, âm nhạc thật thần kỳ.

Trình diễn xong, bất chấp những tiếng vỗ tay vang dội như muốn nổ tung
cả sân khấu ngoài trời, Phương cũng chỉ đứng dậy chào rồi... đi vào,
ngay cả nụ cười xã giao quen thuộc, cũng không làm nổi. Đám con gái thấy vậy lại chết mê cái tác phong lạnh lùng xa cách giống như Vũ Trọng
Khanh, càng trầm trồ khen ngợi.

Trắng đêm sáng tác, sáng tham dự họp báo, trả lời phỏng vấn, chiều làm
giám khảo khách mời cho cuộc thi độc tấu piano U17 trong khuôn khổ quốc
gia... Hai ngày không ngủ. Bạn Phương vừa bước vào phòng nghỉ dành cho
khách ở sau hậu trường, thấy chỉ có mấy gương mặt quen quen mờ ảo như
Nam Anh, Hải Nam, Khanh, Linh..., liền chẳng buồn giữ hình tượng, cứ như vậy ngã vật xuống sô pha, tay vắt ngang trán.

Thủy Linh thấy có vẻ tội nghiệp, liền rót một cốc nước tinh khiết mang đến cho Phương, nhỏ nhẹ nói.

"Cậu đến muộn quá, Ái Vân tưởng cậu không đến nên bỏ về rồi. Tớ mới cho
Vân địa chỉ của cậu, có khi em ấy đang đợi ở nhà cũng nên."

"Chị bị điên hả?!" Thằng nhóc Nam Anh đang mải ăn bánh ga tô, cũng không quên chạy lại trét một thìa kem lên mặt Linh, đoạn lay lay vai Phương.
"Anh dậy đi! Dậy mau! Chị Hà có bạn trai rồi, tất cả là tại anh chậm
chân. Dậy mau! Đập chậu cướp hoa! Hành động ngay còn kịp!"

"Em nói linh tinh cái gì đấy? Cái gì mà đập chậu cướp hoa?" Minh Hà bực
dọc kéo tai Nam Anh, khiến thằng nhóc bị bất ngờ la oai oái.

Prom cuối cấp gì mà... Bạn trai và bạn thân đánh nhau. Ex của bạn trai
tìm đến công khai tỏ tình như thách thức. Bị một con nhóc từ trên trời
rơi xuống bịa chuyện đánh ghen. Ngay đến thằng nhóc bảy tuổi còn lập mưu cho anh mình "đập chậu cướp hoa", phá hoại tình cảm giữa cô và Bảo
Long. Vừa phải thôi chứ! Tất cả chỉ trong một buổi tối!

"Đi về dạy bảo lại vợ- chưa- cưới của cậu." Long từ lúc bước vào vẫn nắm tay Hà, vừa nhìn thấy Phương nằm trên sô pha, liền lạnh nhạt lên tiếng, không quên pha một chút chế giễu vào giọng điệu. "Đừng có để cô ta tìm
đến bắt nạt bạn gái tôi."

Cổ tay áo sơ mi đã tháo khuy của Phương vẫn đặt ngang trán. Thiên tài
nhà họ Vũ có một đặc điểm, bình thường đố