XtGem Forum catalog
Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325812

Bình chọn: 8.5.00/10/581 lượt.

sáng lúc dậy sớm chuẩn bị đi học, Tô vừa ngẩng đầu làm một vẻ mặt khoa
trương như thấy quỷ chết nói với tôi: “Ann, Cậu là gấu trúc biến thành phải
không? Hay là cậu đêm hôm qua bị biến thàn gấu trúc hiện tại bây giờ còn chưa
có hoàn toàn khôi phục lại?”

Tôi đến phòng vệ sinh soi gương một chút, vốn còn muốn dữ dội dìm sự nhiệt
huyết trào dâng của Tô xuống nhưng khi nhìn thẳng vào tôi cùng với nữ quỷ trong
gương kia tôi bèn lập tức ngừng công kích.

Tôi quả nhiên cực kỳ giống - gấu mèo.

Tôi buồn bã ủ rũ cùng Tô ra khỏi nhà, thời điểm sắp đến trường học Tô trong túi
móc ra một tờ giấy vỗ vào tay tôi nói: “Muốn đi thì đi, đừng lấy sự tự hành hạ
mình thành thói quen tìm vui hàng ngày, tớ nhìn không nổi nữa.”

Tô nói xong thì sải bước bỏ rơi tôi đi về phía trước. Tôi cúi đầu nhìn tờ giấy
ở trong tay, trên đó viết số phòng của bệnh viện.

Phòng bệnh này là của ai, không cần nói cũng biết.

Đối với Tô trong sự ầm ĩ lại có sự tỉ mỉ quan tâm im ắng, tôi có chút cảm động
đến nỗi muốn từ trong đôi mắt hướng ra phía ngoài phun mồ hôi. Nhìn bóng lưng
Tô nhảy lộc cộc đi về phía trước, tôi ngoại trừ tràn đầy sự biết ơn, chỉ biết
hướng về phía cô ấy hô to một câu: “Tô, tớ không ở bên cạnh cậu, cậu hãy về nhà
đi chớ đi học nữa, cậu có thể nghe hiểu mọi người nói gì sao?”

Tôi tựa hồ thấy Tô lao về phía trước lảo đảo một chút thiếu điều bị mắc kẹt,
sau đó thật nhanh xoay người lại đối với tôi nói nhép nói một câu: “You, sha da
po!” Sau đó lại xoay người nhảy lộc cộc tiếp tục đi về phía trước.

Tôi đứng ở nơi đó ngây người một lúc lâu, rốt cuộc nghĩ thông suốt được trong
miệng Tô câu “ You, sha da po “ là có ý gì.

You, shut up!

Sau khi suy nghĩ hiểu được tôi lại không còn gì để nói, tôi chỉ có thể đối diện
với thân ảnh Tô như mắt của con rùa con đã đi xa hoặc là đổi lại một cách ví
von khác là thân ảnh lớn như hạt đậu xanh cảm thán một câu: You, hai wo sou mai
nei ma ni! (You,
have so many money! = cậu, thật có nhiều tiền (tài) rồi!) *(chọc Tô rất có
‘tài’ kh cách phát âm hơi tương tự của từ tiếng Trung để nói tiếng Anh.)


Trong tay tôi siết chặt mảnh giấy Tô lưu lại cho tôi, tờ giấy đó giống như sợi
dây thừng kéo co mà tôi cứ giằng co mãi chầm chậm đi như không có mục đích,
trong lòng có hai Nhậm Phẩm kéo qua kéo lại đánh nhau.

Nhậm Phẩm A nói: Nhậm Phẩm không nên đi bệnh viện, Nhậm Phẩm cùng Đỗ Thăng đã
chia tay rồi. Nhậm Phẩm cùng Đỗ Thăng không nên có dây dưa mới.

Nhậm Phẩm B nói: Nhậm Phẩm A nha, cậu không có sự đồng tình và nhân tính! Người
kia là bởi vì nhìn thấy Nhậm Phẩm cùng người đàn ông khác chơi trò kiss bị kích
động mới đi uống rượu, uống đến nỗi bị trúng độc nằm viện, Nhậm Phẩm tại sao
lại không thể đi thăm anh ta một chút!

Nhậm Phẩm A nói: Tôi nhổ vào! Vậy lúc Nhậm Phẩm làm phẫu thuật kia, đồ đểu họ
Đỗ kia thân xác anh ta đang ở chỗ nào? Anh ta đang ôm mỹ nhân đương nhiên là
vui mừng ung dung tự tại! Lúc Nhậm Phẩm nằm ở kí túc xá chảy rất nhiều máu, tên
đó lại đang ở nơi nào? Anh ta cũng lại đang ôm mỹ nhân đương nhiên là vui mừng
ung dung tự tại! Nhậm Phẩm nếu như có cốt khí thì không nên đi thăm hắn! Người
đàn ông này sống hay chết đều không có quan hệ với cô ấy!

Nhậm Phẩm B nói: Tôi nhổ lại trả cho cậu! Nhậm Phẩm nằm viện cũng không thông
báo anh ta biết a, không chừng biết rồi còn có thể thay đổi chút tình trạng
hiện nay! Là chính cô ấy nhất định muốn có cốt khí một mình gánh chịu tất cả.
Rất nhiều sự bi thảm không hẳn là do số mệnh gia tăng ở trên người của bạn, chỉ
là bản thân mình thương tiếc mình quá mức mà thôi, giọt nước mắt bi quan liền
dần dần làm chìm ngập sức sống lạc quan. Sự bi thảm là kết quả thông qua sự
khảo nghiệm của con người đối với số mệnh chủ động khuất phục. Nhậm Phẩm nên
tích cực đối mặt với quá khứ, đối mặt với Đỗ Thăng, đối mặt với những chuyện
này mà cô ấy đang gắng hết sức muốn né tránh, có hiểu lầm phải đi tháo gỡ, có
lời khó giải thích phải đi hỏi rõ ràng, nếu mang theo nghi vấn và không hiểu
sống tiếp thì Nhậm Phẩm không thể nào chân chính quên đi Đỗ Thăng được, cả đời
này của cô ấy đều sẽ bởi vì sự nghi ngờ trong lòng mà sẽ nhớ mãi không quên
người đàn ông trong quá khứ kia!

Nhậm Phẩm A: Bất kể nói thế nào, Nhậm Phẩm đã đáp ứng Hạ Tu không được đến gần
Đỗ Thăng!

Nhậm Phẩm B: Lúc Nhậm Phẩm xuất ngoại còn hứa với người khóc lóc rối tinh rối
mù lên là Cố Thiến rằng đợi đến Mỹ ngày ngày sẽ gọi điện thoại cho cô ấy, kết
quả thì sao, cũng không phải ngày ngày đều gọi a, Cố Thiến đã nói gì rồi, Cố
Thiến nói Nhậm Phẩm là kẻ tội ác tày trời nói lời không giữ lấy lời, lời nói ra
lại không làm được nên kéo ra ngoài xử bắn!

Nhậm Phẩm A không lên tiếng nữa. Nhậm Phẩm B đã chiếm được thế thượng phong
giành thắng lợi. Bản thân Nhậm Phẩm tức là tôi. Cuối cùng sau khi thở dài một
hơi quyết định đi bệnh viện gặp tên Đỗ Thăng xấu xa kia.

Ở trên đường tôi bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, thời điểm đang đấu tranh tư
tưởng mới vừa