Ê! Nhỏ Tóc Bím

Ê! Nhỏ Tóc Bím

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324382

Bình chọn: 8.00/10/438 lượt.

mái tóc hoe đỏ xoã che đi đôi mắt mệt mỏi, sống mũi cao nổi bật với
đôi môi nhợt nhạt hệt như một Á thần bị thương mắc kẹt ở chốn hạ giới,
nó thấy quặn lòng, nó đã quá ích kỉ, nếu như nó không cố giữ khư khư anh nó bên mình thì có lẽ anh nó đã không như bây giờ, có lẽ anh nó sẽ yêu
một cô gái khác tốt hơn nó gấp trăm gấp vạn lần.

– nếu em có thể quay ngược thời gian thì em sẽ trở về ngày đầu tiên!
em sẽ khiến chúng ta chưa bao giờ gặp nhau, thành hai người xa lạ sẽ tốt hơn! và nếu anh được chọn lại từ đầu thì cũng đừng chọn em nhé!- nó khẽ vuốt mái tóc hoe đỏ kia mà đau lòng, nó ghét bản thân, nó nhẹ nhàng đắp mền cho anh nó rồi lặng lẽ bước ra cửa.

Trong phòng, đôi mắt kia khẽ mở ra đỏ au nhưng vẫn không có nước mắt, đôi môi nhợt nhạt run lên từng đợt nén đau.

– nếu em có thể quay ngược thời gian khiến chúng ta chưa từng gặp
nhau thì anh nhất định vẫn sẽ đi tìm em.. Và nếu anh có quyền chọn lại
từ đầu thì anh vẫn sẽ chọn em….. Em hãy tiếp tục ở lại trong tim anh
nhé… cho đến khi con tim này ngừng đập..-anh nó cay đắng, Á thần đã bị
thương… trong ánh đèn vàng hiện lên bóng dáng một Á thần gãy cánh…

*******

Nó về phòng, nằm phịch lên giường, tay gác lên trán suy tư.

* ting ting ting* – tiếng điện reo lên làm nó thoát khỏi sự mơ màng.

” Ngủ ngon! nhớ em quá nhóc con!” – dòng tin nhắn nhõng nhẽo của hắn làm nó bật cười thành tiếng.

” vậy thì đừng có ngủ! cứ ở đó nhớ em đi!”- nó nhí nhố nhắn trả.

” không nhớ anh tí nào???”-hắn nhắn kèm một cái mặt nhăn nhó.

“….” – nó đã ngủ mất đất từ khi nào.

” nè!!! bộ ngủ rồi hả???”-hắn bức xúc nhắn một chàng tin nhắn chỉ với nội dung trên.

– thiếu gia! – quản gia Lâm gõ cửa.

– cạch! Vào đi! – hắn quăng điện thoại lên bàn.

– thưa thiếu gia có việc này cần xem xét. – quản gia Lâm cẩn trọng đưa bộ hồ sơ màu vàng về phía hắn.

– chết tiệt!- hắn đấm mạnh vào tường sau khi liếc sơ qua bộ hồ sơ.

– thưa… – quản gia Lâm e ngại.

– không có gì! ông ra ngoài đi! – hắn hất cái nhìn lạnh.

********

Một đêm trôi qua với nỗi đau, nước mắt, băn khoăn và hành tá cảm xúc hỗn đỗn…

Trong giấc mơ của nó…

– chạy đi!! – một cậu nhóc nhìn không rõ mặt hét lên.

– hức hức hức…- cô nhóc con khóc nấc lên đầy sợ hãi nhưng đôi chân cứ ríu lấy nhau mà không thể cử động, cứ một bước chạy cô nhóc lại ngã
nhào, mắt không hẹn mà vẫn hướng về phía cậu nhóc đó, loạng choạng rồi
lại loạng choạng đứng dậy… – cứu cứu!!- cô nhóc hét lên với giọng đã lạc đi trong tuyệt vọng, xung quanh không một bóng người, cô nhóc ngồi sụp
xuống khóc nấc tuyệt vọng.

– chết tiệt! đi thôi! – một lũ áo đen đang quây lấy cậu nhóc kia đá đấm túi bụi chợt bỏ đi như làn khói đen mịt đánh sợ.

– hộc hộc…- cậu nhóc ôm bụng gượng dậy đầy đau đớn.

– máu… máu.. – cô bé khóc nấc chạy đến bên cậu nhóc kia ôm cậu vào lòng.

Trời đổ mưa, lạnh buốt, hai thân thể bé nhỏ cứ ôm chặt lấy nhau…

– đừng..ĐỪNG!!!!!!!!!!!!!- cô bé hét lên đầy tuyệt vọng ôm chặt trong khi cậu nhóc đó dần trở nên trong suốt, thân thể cậu nhạt dần như làn
khói rồi dần biến mất để mặc vòng tay hụt hẫng ở tầng không của cô bé
nhỏ.

– Không!!!!! Hộc..hộc..- nó bật dậy trong làn nước mắt vẫn chảy dài
trên mắt, nước mắt tuôn ra liên tục ướt đẫm hai má nó… nó run lên ôm lấy tim, thì ra chỉ là ác mộng, nhưng cậu nhóc trong giấc mơ đó là ai? tại
sao nó không thể nhìn rõ được khuôn mặt đó! nó ngồi bần thần cố nhắm
chặt đôi mắt lại để lục lọi lại từng chút một tế bào trí nhớ về giấc mơ
kia nhưng vẫn không tài nào nhớ ra được khuôn mặt kia.

3 giờ đúng… Nó khẽ thở dài nằm xuống lau đi hai hàng nước mắt nhưng vẫn không thể ngủ được, nó thấy bức bối lạ….

– ah! – nó chợt nảy ra ý nghĩ.

Với lấy điện thoại ở đầu giường, nó vụng về soạn tin nhắn rồi lại
xoá, xoá rồi lại soạn, nó vò đầu, nó muốn là người đầu tiên chúc mừng
sinh nhật Nam, lẽ ra nên chúc vào đúng 12:01 phút vì đó chính là thời
điểm bắt đầu ngày Nam được sinh ra nhưng nó lại quên đặt báo thức, nếu
không phải tại hắn làm nó sao nhãng, bấm lung tung một hồi nó mới nhấn
gửi rồi vui vẻ nằm ngủ, nó mong Nam sớm nhận được tin nhắn, nó luôn muốn làm người khác vui, nó thì ra sao cũng được nhưng có thể khiến người
khác vui thì nó sẽ vui gấp đôi, nó là vậy, có người bảo nó là lo chuyện
bao đồng nhưng nó thì lại thấy ngược lại, ít ra mỗi phút giây nó sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn…

* ting ting ting* – điện thoại reo lên ngay lập tức.

” cảm ơn cậu nhiều lắm!”- Nam nhắn tin kèm theo một mặt cười, nó hơi
bất ngờ vì tin nhắn lại được trả lời nhanh như vậy, cứ như Nam đợi nó
vậy.

” bộ đợi tui nhắn tin hay sao mà trả lời nhanh vậy he he!”- nó hồn nhiên nhắn trả.

” ừ” – Nam không ngần ngại nhắn trả, cậu ưu tư ngồi trên chiếc ghế da nhìn qua khung cửa số lớn bằng kiếng, thành phố về đêm mà vẫn lấp lánh
ánh đèn, bầu trời điểm xuyến vài ngôi sao hiế


Old school Easter eggs.