
i xem
mắt nữa.
-
Mày muốn bố mẹ
sang nhà cô ấy bàn chuyện cưới hỏi luôn à? Như vậy cô ấy sẽ càng ghét anh, anh
làm sao có thể tiếp tục cưa cô ấy đây?
-
Thế anh có nghiêm
túc với chị ấy không?
Trước giờ tôi chỉ thấy người
ta theo đuổi anh tôi thôi, chứ chưa từng thấy anh tôi thật tâm với người ta bao
giờ. Tôi chỉ sợ anh tôi nhất thời hứng thú, đến khi chị Hân yêu anh ấy rồi anh
ấy lại quay lưng thì sao. Chị Hân là bạn tôi, tôi có nghĩa vụ giúp chị ấy tránh
khỏi đau khổ.
-
Mày đã thấy anh
chủ động mấy chuyện này khi nào chưa?
Tôi trả lời anh Kiệt bằng
cách lắc đầu lia lịa. Đúng là anh tôi rất đào hoa, nhưng mà trước nay vẫn chỉ
yêu chơi yêu bời, qua loa đại khái, chưa từng coi trọng đối tượng của mình.
Ba năm trước, đó là khoảng
thời gian gần nhất anh ấy có bạn gái. Bởi vì cô gái đó tưởng nhầm tôi là người
thứ ba, tức giận tát tôi một cái, mà cái tát đó lại là cái tát duy nhất tôi
phải nhận từ nhỏ tính tới đó. Vậy nên anh tôi không chút do dự chia tay với
người kia. Nếu như để tôi gặp lại cô gái đó, xin lỗi cô ta hộ tôi! Tôi còn
chẳng nhớ nổi mặt mũi cô ta thế nào. Và từ đó tới giờ anh tôi không yêu đương
nữa, chuyên tâm vào học hành và công việc. Nên anh tôi đã nói lời này, tôi
không có lí do gì để không tin anh ấy cả!
-
Vậy anh có muốn
biết về chị ấy nhiều hơn không?
-
Mày thì có gì cho
anh biết?!
Trước ánh mắt khinh thường
của anh trai, khí thế trong tôi dâng trào, thu cả chân lên ghế, bắt đầu cho anh
ấy biết thế nào là Lí Thảo Ngân.
-
Chị ấy là bạn tốt
của em. Em vẫn thường đến nhà chị ấy chơi. Bố mẹ chị ấy rất tốt bụng. Chị ấy
thích nhạc của Westlife, mắc chứng mê trai đẹp. Nếu như anh không sàm sỡ chị ấy
thì anh đạt tiêu chuẩn của chị ấy rồi. Em còn có cả số điện thoại của chị
ấy._Tôi nói đến đây thì dừng lại xem phản ứng của anh trai.
He..he…đúng như tôi đoán, anh
ấy đang rất hào hứng nghe phần tiếp theo đây mà! Nhưng cứ từ từ đã. Để anh ấy
hồi hộp xíu chơi.
-
Còn gì nữa? Mau
nói anh nghe. Đưa luôn số cô ấy cho anh!
-
Em được lợi gì
nào?_Kiếm lợi không cần biết thời gian, địa điểm. Có lợi phải lấy!
-
Mai anh dẫn mày
đi mua quần áo mới. Anh chi tiền. Ok?
-
Ok!_Tôi bắt tay
anh trai thành giao. Sau đó anh em tôi giành cả đêm để nói về chị Hân và lên kế
hoạch cưa đổ chị ấy, mãi đến gần sáng mới đi ngủ.
Đó là lí do ngày hôm sau tôi
dậy muộn.
Ngày chủ nhật tươi đẹp nhất
cuộc đời tôi! Bời vì hôm nay tôi được mua quần áo mới, mà quan trọng là không
mất tiền. Giá mà hôm nào cũng thế này thì tốt! Thế nhưng sự tươi đẹp ấy lập tức
bị dập tắt ngay khi tôi nhìn vào màn hình di động.
12 cuộc gọi nhỡ, kèm theo 1
tin nhắn với nội dung “Nếu không giải thích rõ ràng, mày chết chắc rồi!” và tất
cả đều từ người mà hôm qua tôi cùng anh trai giành cả đêm để nói về. Chị Hân!
“Đại ca à, tha lỗi cho em đi!
Không phải em cố ý không nghe điện của chị đâu. Tại em không để ý thôi! Còn
chuyện chị với anh em là hiểu lầm. Em sẽ giải thích rõ ràng. Em thề em không
nói dối một lời nào! Nếu không thiên lôi đánh chết em!” Tôi nhanh chóng soạn 1
đoạn tin nhắn gửi đi. Bởi vì tôi rất sợ chết. Nếu như tôi gọi điện cho chị Hân
trước, chắc chắn chị ấy sẽ khủng bố màng nhĩ của tôi. Còn tôi gửi tin nhắn thế
này, chị ấy có giận cũng sẽ giảm đi chút ít, tôi sẽ không lo chết nữa.
Điện thoại trên tay nhanh
chóng rung lên, tôi nuốt khan, lấy hết dũng khí nhấn nút nghe, trong lòng âm
thầm cầu nguyện để giữ lấy mạng sống.
-
Cái con nhỏ đáng
chết kia! Lại dám qua mặt chị như vậy?! Mày tính vào hùa với anh mày đùa bỡn
chị đúng không? Uổng công chị coi mày như chị em. Vậy mà mày đối xử với chị như
vậy…
-
Chị Hân…_Tôi rụt
rè lên tiếng trong cơn thịnh nộ của chị Hân.
-
Vì sao hôm đó mày
biết là anh mày rồi còn không nói với chị?
-
Tại vì em muốn
xác nhận một điều._Vẫn là rụt rè trả lời.
-
Điều gì? Nói!
-
Em muốn biết anh
em có thật lòng với chị không. Em coi chị như chị gái, em không muốn vì đó là
anh trai mình mà để chị rơi vào bể khổ._Những lời này nghe có hơi sến nhưng là
những lời thật lòng của tôi. Đối với những người tôi yêu quý, tôi không bao giờ
giả dối với họ.
-
Thế hắn nói sao?
Giọng chị Hân đột nhiên nhỏ
nhẹ hơn, nghe qua có chút thẹn thùng. Như vậy không lẽ, chị ấy cũng có cảm tình
với anh tôi? Nếu đã như vậy, bà mối Thảo Ngân này sẽ lập tức sắn tay áo. Vụ này
mà xong, sau này tôi đổi qua nghề mai mối có khi giàu cũng nên!
-
Chị Hân! Trước
khi tiếp tục câu chuyện em muốn thay anh trai giải thích hiểu lầm với chị. Cái
vụ anh ấy “sờ” chị ấy, là anh ấy muốn đỡ chị, nên lỡ tay chạm vào thôi!
-
Ừ, vậy còn…
-
Anh ấy nói với
em, anh ấy thực sự nghiêm túc với chị. Em sống bên anh ấy gần 20 năm rồi, chưa
bao giờ thấy anh ấy chủ động như vậy đâu._Tôi bắt đầu đi vào kế hoạch kết duyên
của mình_Chị Hân, nếu như mà chị cũng có ý ấy, em sẽ…
-
Khoan! Mày đang
tính làm bà