
xá nữ sau khi từ chỗ làm của
tôi về.
“Đám cưới ai vậy?” – Trong lòng tôi, ít nhiều đã thay đổi suy nghĩ, bắt đầu muốn sánh bước cùng Khoa bất cứ đâu.
“Ba của Quân.” – Khoa thở dài.
Gần đây Ngạo Quân hay đánh nhau, thường xuyên phải lên phòng y tế, nét
mặt như quỷ hút máu sẵn sàng giết người. Là không vui vì điều này sao?
Thằng nhãi này cũng thật ích kỷ. Ba hắn cũng phải có quyền hạnh phúc
chứ. Tại sao ba kết hôn lại tỏ thái độ như thế.
“Như vậy có tiện
không?” – Tôi không nghĩ mình nên có mặt trong đám cưới này. Nếu đi chắc chắn sẽ ngồi cùng bàn với Quân. Cái nét mặt khủng bố ấy khiến tôi hít
thở không thông.
“Đi với tớ.” – Khoa không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ cầm lấy tay tôi đặt lên vị trí tim cậu ấy.
“Ừ.” – Bàn tay tôi có thể cảm nhận được từng nhịp đập vững trãi bên trong lồng ngực kia. Từng nhịp từng nhịp rất bình yên.
Khoa nhìn tôi, ánh mắt là cả một trời ấm áp yêu thương, bàn tay nhẹ xoa gò má tôi rồi từ từ đưa bờ môi ngọt ngào lại gần.
Đối với nụ hôn của Khoa, tôi đã bắt đầu tiếp nhận, bắt đầu đáp lại.
Nhận được sự hưởng ứng của tôi, Khoa vòng tay ra sau eo, kéo sát tôi
vào người cậu ấy, nụ hôn càng lúc càng sâu, chiếc lưỡi ấm nóng cuốn quýt dây dưa, triền miên không dứt.
Dưỡng khí của tôi càng lúc càng ít
khiến cơ thể vô lực. Cả người bị Khoa đẩy ép sát vào tức tường trong góc bên dưới gầm cầu thang. Bên trong này hoàn toàn tăm tối.
Bờ môi Khoa bất ngờ rời đi, tôi lập tức cố hít thật nhiều không khí vào phổi mình.
Một cơn tê rần ngột ngạt truyền đến, ở bên tai tôi là hơi thở ấm nóng cùng chiếc lưỡi ướt át của cậu ấy vờn quanh trêu đùa.
Tôi ngứa ngáy cố tránh Khoa, cậu ấy liền dừng lại với chiếc tai tôi, hôn dần xuống cổ, hơi thở càng lúc càng gấp gáp nặng nhọc.
“Dừng lại Khoa!” – Tôi cảm thấy mọi chuyện sắp đi xa khỏi tầm kiểm soát.
Tôi biết cậu ấy nghe thấy lời mình nói, có điều vẫn làm như không biết, tiếp tục nhấm nháp chiếc cổ tôi.
“Dừng lại!” – Tôi mạnh mẽ đẩy Khoa ra, đi thật nhanh ra khỏi gầm cầu thang.
Từ phía sau một vòng tay ôm đến giữ tôi lại, Khoa vùi mặt vào hõm cổ tôi, hơi thở nặng nhọc đang từ từ chậm lại.
“Tớ xin lỗi! Nhưng hãy tin tớ.” – Giọng Khoa khàn đặc những mụ mị chưa dứt hẳn.
“Ừ.” – Tôi đương nhiên tin cậu ấy, nhưng không phải ở đây như thế này.
Tôi có thể thông cảm cho Khoa. Con trai bước vào tuổi này, nếu không
phải điên cuồng tò mò muốn khám phá cơ thể con gái thì tức là đã khám
phá trước đó rồi.
Lúc này đây, đột nhiên những hình ảnh của Quân và
Nguyệt lại tràn về trong đầu tôi. Gương mặt ấy, ánh mắt ấy, nụ cười tà
ác cùng ngạo mạn ấy không hề có chút yêu thương nào bên trong. Cậu ta
làm điều đó như để buông thả bản thân, để phủ nhận một sự yếu đuối trong lòng.
*
Sáng thứ bảy, tôi xin nghỉ học và được cô chủ nhiệm
đồng ý ngay lập tức vì trước đó Khoa đã nói với cô. Tám giờ sáng, tôi
được cậu ấy đón trước cổng trường.
Hôm nay thời tiết không mấy tốt, bầu trời từ sớm đã ủ rũ một màu xám, nắng chẳng buồn sưởi làm tôi có chút lạnh lẽo.
Nơi Khoa đưa tôi đến là một studio make up và cho thuê phục trang khá
lớn cùng sang trọng. Những nơi như thế này, tôi tự thấy cả đời chẳng có
việc gì cần phải đến.
Đón chúng tôi là một người con trai có thân
mình mỏng manh khá lả lướt, mái tóc vàng vuốt keo kỹ lưỡng đẹp mắt, ánh
mắt nhìn tôi đánh giá tường tận.
“Người đây hả Khoa?” – Sẵn trên tay cây thước, anh ta chỉ vào tôi từ trên xuống dưới. Giọng nói và cử chỉ
này có phần không giống con trai cho lắm.
“Vâng. Chiếc váy em đặt
chị đã làm xong chưa?” – Khoa dứt lời là lúc tôi lập tức hiểu ra. Người
con trai trước mặt tôi là một chàng trai đồng tính.
“Xong rồi cưng
ạ. Đẹp vô cùng.” – Chàng trai tóc vàng khi được hỏi đến lập tức đảo mắt
vòng tròn, hai tay vung vẩy như để diễn tả vẻ đẹp của chiếc váy nào đó.
“Vậy làm phiền giúp em nhé.” – Khoa cười rạng rỡ, bàn tay vòng ra sau lưng tôi, nhẹ nhàng đẩy tôi về phía trước.
“Rồi rồi. Ngồi đợi đi nhóc đẹp trai!” – Chàng trai tóc vàng nháy mắt
với Khoa, cười duyên dáng sau đó đi vào bên trong. Thấy tôi còn đang ngờ nghệch đứng đó, anh ta lại chỉ thước vào tôi mà nói: “Theo chị cưng! Em sắp lột xác từ vịt thành thiên nga rồi.”
Tôi gật gật đầu rồi ngây
ngốc đi theo. Cái gì mà vịt hóa thiên nga? Tôi cũng có chút nhan sắc đấy chứ. Mắt không quá to nhưng có con tằm ở đuôi mắt, lúc mới sinh ba tôi
nghe mọi người mách nên dùng kéo cắt trụi lông mi vì thế bây giờ nó rậm
đen cùng dài và cong, mũi không quá cao có điều nó không hề tẹt, gương
mặt cân đối không góc cạnh, môi hơi bạc màu nhưng đảm bảo không sứt mẻ
miếng nào, nói về hàm răng tất nhiên đều tăm tắp và sáng bóng. Tôi vịt ở cái chỗ nào hả? Ít nhiều cũng cao một mét sáu ba, không phải người mẫu
nhưng tôi cũng thuộc dạng cao. Có lẽ là vì khi còn bé thường leo trèo và chạy nhảy nhiều bởi vì tôi thực chất cao hơn ba mìn