XtGem Forum catalog
Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211564

Bình chọn: 9.5.00/10/1156 lượt.

bạn vô duyên vô nợ này của
em đấy.

Vy bốc hỏa vì câu nói của Linh, còn Linh le lưỡi
chọc tức Vy nó nhìn hai con bạn buồn rầu " bao giờ chúng mày biết yêu
thương nhau đây" suy nghĩ như là một người mẹ lo lắng cho con của mình.

Nam trả lời câu hỏi của Linh.

- Anh và Vy gặp nhau lần đầu là ở đây nhưng mầnh chẳng để ý Vy đâu mà chỉ để ý Nhi thôi vì Nhi ăn kinh quá!

Ai nấy đều cười ầm của lên, nó lườm Nam rồi rúc đầu vào người hắn cả bọn lại ồ lên..... Nam lại tiếp.

- Và sau đó thì đụng mặt nhau ở siêu thị lúc đó bị Vy quát anh mới để ý
Vy đấy, bọn anh đi đâu cũng gặp nhau và bắt đầu thân hơn.

- Woaaaa chuyện tình lâm li bi đát quá!

Linh lại chọc tức Vy, đến lượt đội " milkita" là nó và hắn, nó nắm cái chai
xoay thật mạnh, cái chai bay vèo vèo và dừng lại ở đội kitty.

- Hai người lén phén tỏ tình khi nào?

Nó hỏi, Tuấn nhìn Linh và Linh nhìn Tuấn cuối cùng cả hai đồng thanh.

- Noel.

- Hay nhỉ đêm đó tao với Huy xém chết mày lại đi "tỉnh tò".

Nó lườm con bạn, Linh chu mỏ nói.

- Ai biết tao cứ nghĩ mày đi với Quân.

Linh vừa dứt câu nó cảm nhận được sát khí ngùn ngụt ngẩng lên đã thấy Hắn nhìn nó sắc mặt không vui nó bèn cười hì hì đáp.

- Tại anh đi công tác mà.

Hắn mới thôi nhìn nó đến lượt đội "đoremon" quay và cái chai xoa một hồi thì nhắm thẳng vào nó. Quỳnh Anh hí hửng hỏi.

- Hai người hôn nhau chưa? Nếu có thì mấy lần rồi, kể chi tiết ra nhé!

Woaaa câu hỏi được mong chờ nhất của năm, ai nấy đều hướng mắt về 2 cây kẹo " milkita" của chúng ta, nghe xong câu hỏi mặt nó đỏ bừng lên, câu hỏi gì kì vậy nó thà chịu phạt chứ không trả lời đâu. Nhưng mà dường như hắn
rất thích câu hỏi này, hắn nhìn nó cười gian rồi trả lời.

- Hôn rồi. 5 lần.

- WOAAAAA

Cả bọn không giấu được vẻ ngạc nhiên, Quỳnh Anh giục.

- Lần nào kể chi tiết đi anh!

Ai cũng mong chờ nó nhéo vào eo hắn lắc đầu ý bảo đừng có nói hắn lại kéo
nó vào người ý bảo nó trật tự, dù bị nhéo rất đau nhưng hắn vẫn nói.

- Lần thứ nhất ở con hẻm đêm noel, lần thứ hai ở bệnh viện, lần thứ ba ở
nhà vì phải chữa cái bệnh cãi bướng nên hôn, lần thứ 4 là hôm qua lúc tỏ tình, lần thứ 5 là hôm qua vì ai kia không chịu uống thuốc.

- Anh có cần phải kể chi tiết như vậy không hả?

Nó vỗ cái bốp vào người hắn, cái tên này lúc này nói nhiều thật không đánh cũng khai nữa, hơ nó ngượng quá đi, bọn họ cứ nhìn nó và hắn cười hoài
à......

Một buổi chiều vui vẻ.... cả bọn cứ cười suốt vì khai quật được rất nhiều thứ hay ho của nhau....



Đi học về nó vứt cặp chạy loanh quanh tìm hắn nhưng chẳng thấy bóng dáng của hắn đâu, chắc lại vào công ty rồi, nó ôm con gấu bông ngồi buồn rầu xem ti vi. Xem được một xíu cũng chán, lúc này hắn bận kinh khủng ấy,
từ cái hôm tỏ tình đến giờ hắn bận suốt có khi học rồi sẽ đến công ty
trưa mới về có hôm thì nghỉ học luôn chỉ toàn bắt anh Lâm đưa đón nó
thôi, thiết nghĩ không biết rốt cuộc nó là người yêu của hắn hay của anh Lâm nữa. Chợt có chuông điện thoại reo, nhìn cái mặt khó ưa trên màn
hình làm nó bớt buồn một xíu, mới nhắc hắn đã gọi rồi.- Alo.

- " Em ăn gì chưa?"

- Chưa.

Câu trả lời của nó làm ai đó thoáng chau mày.

- " Đã mấy giờ rồi mà em còn chưa ăn?"

- Em không đói.

Rồi cái giọng điệu này là giận nữa rồi, hắn thở dài, cô người yêu này cách
một ngày là lại giận, mà chỉ giận những chuyện bé tí thôi, cũng may trời sinh hắn từ nhỏ đã có tính chịu đựng phi thường rồi.

- " Thôi nào nghe anh, đi ăn gì đi, em hay bị đau bao tử mà!"

- Không ăn một mình đâu, mà anh chắc cũng chưa ăn nữa mà cứ nói em, anh đó anh cũng từng bị xuất huyết dạ dày nhé!

- " Nhưng bây giờ anh không về được!"

Nó nghe vậy bèn nảy ra một ý.

- Hay em đến chỗ anh nhé! Anh muốn ăn gì nào?

- "Gì cũng được, em nhớ đi cẩn thận đó!"

- Biết rồi! bye lát gặp.

Nó dập máy, tung tăng vào bếp, vừa nấu vừa hát vui vẻ, lâu rồi kể từ hôm
đó nó không có đến công ty ,nó cũng nhớ mọi người ở đó lắm rồi! Lại nghĩ đến Jelly không biết lúc này cô ta thế nào, nói thật thì cô ta cũng đâu có xấu chỉ có cái tính hơi kì một chút thôi, nó còn phải cảm ơn nếu
không nhờ Jelly nó chẳng nhận ra mình đã thích hắn nữa, bây giờ mọi
chuyện cũng đã qua nó đã là bạn gái hắn rồi so đo tính toán làm gì nữa.

Nhảy phóc ra khỏi xe,nó đẩy cửa đi vào, mọi người gặp nó xúm lại hỏi han, họ có hỏi đến ngày hôm đó tại sao nó vừa khóc vừa chạy nhanh như vậy nó
chỉ khéo trả lời là giận hắn làm mọi người cười phá lên châm chọc, nói
chuyện một lúc nó mới lên phòng hắn, nó giả vờ đưa tay lên gõ cửa, bên
trong vọng ra tiếng trả lời.

- Vào đi.

Nó đẩy
cửa nhẹ nhàng đi vào, ai kia đang chăm chú vào cái máy tính nào có để ý
ai đang đi vào đâu, trông cái vẻ nghiêm túc kia của hắn làm nó không thể nào rời mắt khỏi, từng đường nét trê