Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210652

Bình chọn: 7.00/10/1065 lượt.

ên bậc thang rồi khuất bóng sau cánh cửa.

Tối nó đang nằm đọc sách thì chuông điện thoại reo có tin nhắn mới, nó ban
đầu cũng chẳng chú ý tới lắm vì đang mê mẫn với cuốn sách lắm nhưng mà
tiếng chuông kia cứ reo mãi ba bốn tiếng khiến tâm hồn đang hòa nhập vào sách cũng nhảy ra ngoài. Tò mò cũng như bực bội xem người gửi là ai, nó đứng dậy với tay lấy cái điện thoại trên bàn, mở tin nhắn dòng chữ
trong tin nhắn ấy khiến nó bất động mấy giây gương mặt nhăn lại....... " Cô rất tò mò về tôi đúng không? Khoan hãy biết tôi là ai, cô chỉ cần
biết rằng từ đây về sau tôi sẽ bật mí cho cô biết nhiều điều hay ho về
bạn trai của cô đấy! Đầu tiên tôi sẽ nói cho cô biết lúc ở Roma bạn trai cô đã đi cùng ai và làm gì nhé!"

dòng tin nhắn đầu tiên có nội dung như thế kèm theo mấy tấm ảnh, nó nhấp vào từng tấm ảnh, lòng
dạ rối bời. Tấm ảnh thứ nhất chụp Hắn và Jelly đang đi ra từ khách sạn
cười nói khá vui vẻ, tấm ảnh thứ hai chụp ở nhà hàng lúc hai người kề
sát mặt lại với nhau nói điều gì đó, tấm thứ ba chụp Hắn đang ôm vai
Jelly cả người của hắn như dựa hẳn vào cô ta, nó không thấy gương mặt
của hai người vì chỉ chụp sau lưng thôi nhưng nó vẫn nhận ra bởi cái áo
hắn đang mặc là do nó mua.... cứ thế mấy tấm sau đều là những cảnh Hắn
và Jelly thân mật, tay nó run run mở tiếp dòng tin nhắn thứ hai.... "
Cảm giác của cô lúc này thế nào nhỉ? ái chà tôi rất muốn biết nha! nói
cho cô biết thêm một chuyện suốt hai ngày trước khi về nước tôi không hề thấy bạn trai cô xuất hiện hay rời khỏi khách sạn chỉ thấy cái cô gái
người Hàn Quốc ấy đi vào rồi lại đi ra, rất đáng ngờ nha.... haha từ từ
mà tìm hiểu đi nhé!". Nó nắm chặt điện thoại, cả người rơi tự do xuống
giường, mắt nó nhìn chằm chằm trần nhà, cố gắng tìm kiếm một điều gì sai trái ở những dòng tin nhắn kia và rồi nó bậc dậy chạy sang phòng hắn,
nó muốn biết sự thật.

cốc.... cốc... cốc....

cạch.. cánh cửa mở ra, nó đẩy hắn vào trong khi đã ngồi ở ghế nó kiềm chế lại cảm xúc hỗn loạn lúc này nhẹ nhàng hỏi.

- Anh đang làm gì vậy?

- Làm việc thôi!

Hắn đặt cốc nước xuống trả lời, nó suy nghĩ không biết nên nói gì dùng hết can đảm nó hỏi hắn.

- Nói cho em biết hai ngày trước anh bận gì thế? đến cả em gọi cũng không nhấc máy!

Câu hỏi này làm ánh mắt và sắc mặt Hắn thay đổi nhưng rất nhanh lại trở về
bình thường tuy nhiên nó đã thấy điều đó làm nó đau lòng hơn, Hắn ít khi bị điều gì đó làm cho bản thân thay đổi sắc mặt vậy mà....

Sao tự nhiên nó lại hỏi về ngày hôm đó, chẳng lẽ nó biết điều gì sao? Có lẽ không chuyện Hắn bệnh chỉ có Jelly biết thôi, Jelly đã hứa sẽ không nói ra chắn chắn giữ lời vậy chắc đây chỉ là một câu hỏi bình thường thôi.

- Anh có việc phải trao đổi với các đối tác nên không về khách sạn, điện thoại anh bỏ quên ở khách sạn.

Nó im lặng đưa mắt ra cửa sổ, câu trả lời khiến nó hụt hẫng vô cùng, nó đã tin hắn sẽ nói thật cho mình biết thế nhưng thứ nó nhận được chỉ là một lời nói dối. Làm sao lại thế này? Hắn từ trước đến nay đều chưa hề nói
dối nó ngoại trừ việc cha mẹ nó mất thôi, điều đó có thể hiểu được vì
hắn sợ nó đau lòng nhưng còn lần này, sao hắn phải nói dối? Nhìn Hắn
thật lâu nó buông một câu rồi trở về phòng, nó quyết định sẽ tin tưởng
Hắn thêm một lần nữa.

- Sau này hãy cẩn thận một chút!

Hắn nhìn theo khó hiểu nó nói cẩn thận là cẩn thận chuyện gì? Thật kì lạ.

Suốt đêm đó có hai người trằn trọc không ngủ..

Sáng khi thức dậy nó đã chẳng thấy hắn đâu cả, xuống bếp thì có một mảnh
giấy dán trên tủ lạnh " Em đói thì ăn trước, đừng chờ anh!" Lại là ba từ ấy, không hiểu sau nó rất ghét ba từ ấy, vo tròn mảnh giấy lại nó quăng thẳng vào sọt rác.

Một mình ở nhà buồn chán nó không biết phải làm gì, đi qua đi lại nó chợt nhớ đến quyển album mà lần hẹn hò
đầu tiên nó và hắn đã chụp bèn lục tim xem đã để đâu, lục tung căn nhà
lên vẫn không thấy nó bèn nhớ ra mình đã để ở phòng của hắn thế là nó mở cửa vào phòng Hắn. Kéo ngăn tủ ra quyển album nằm ngay ngắn ở đó nó
định cầm ra ngoài thì chợt nhìn thấy một cái túi quà rất đẹp được đặt ở
bên cạnh bàn. Tò mò nó nán lại, cầm lên xem thử, hộp quà được gói khá
cẩn thận giấy gói quà là màu tím đúng y như màu nó thích luôn, định tiếp tục mở ra xem nhưng rồi nó khựng lại... và đặt hộp quà trở về chỗ cũ,
nó đóng cửa rời khỏi phòng Hắn... nếu hắn mua tặng nó tự khắc sẽ mang
đến cho nó thôi còn nếu như hắn đã để đó rồi thì chắc chắn không phải
của nó, nói không chừng là của người khác.....

Cơm tối đã
chuẩn bị xong xui nó xếp chén đũa sẵn chờ Hắn về, nhưng 15 phút.. 30
phút.... 1 tiếng sau vẫn không thấy Hắn, đồng hồ chuyển từ số 7 sang số
8..... số 9... nó gật gà gật gù và bị giật mình bởi tiếng xe hơi ngoài
cổng, một lúc sau Hắn bước vào rồi lên thẳng phòng nó gọi với theo.

- Anh ăn gì chưa?

Bước chân hắn dừng lại, bỗng cơn đau lại kéo đến Hắn nắm chặt lấy tay vịn nói nghe như có như không.

- Em ăn đi!

Rồi bước vội về phòng, Hắ


XtGem Forum catalog